Thời tiết đã sắp sang đông. Trước những trận mưa tuyết đầu mùa, mỗi khi đi học, chúng tôi phải lội qua một con suối lòng đá chảy róc rách dưới chân đồi. Nhưng về sau không thể nào lội qua được nữa, vì nước băng lạnh buốt cóng cả chân. Khổ nhất là những em nhỏ, thậm chí chúng phát khóc lên. Những lúc ấy, thầy Đuy-sen đã bế các em qua suối. Lưng thì cõng, tay thì bế và cứ như thế thầy lần lượt đưa hết các em sang.
Giờ đây nhớ lại cảnh xưa, tôi thấy khó lòng mà tin được rằng tất cả những điều đó là có thật. Nhưng lúc bấy giờ, không biết vì ngu dốt hay vì nông nổi, người ta đã cười thầy Đuy-sen, nhất là bọn nhà giàu thường trú qua mùa đông ở trên núi và chỉ xuống làng khi cần xay thóc. Đã nhiều lần gặp chúng tôi ở chỗ lội qua suối, bọn họ, đầu đội mũ lông cáo màu đỏ, mình mặc những chiếc áo lông cừu quý, nghễu nghện trên lưng những con ngựa hung dữ no căng, giương mắt nhìn thầy Đuy-sen rồi bỏ đi. Một tên trong bọn họ cười nấc lên và huých tay tên đi bên cạnh nói:
- Đứa thì cõng, đứa thì bế, trông đã hay chưa?
[] Rồi họ quất ngựa cho chạy làm nước và bùn bắn tung toé lên chúng tôi, cười phá lên rồi đi khuất.
Sao lúc đó tôi muốn đuổi theo những con người ngu xuẩn ấy thế, muốn nắm lấy cương ngựa và quát thẳng vào những bộ mặt láo xược của họ: Các người không được nói thầy giáo của chúng tôi như thế! Các người ngu lắm, các người tồi lắm.
Nhưng liệu có ai chịu nghe lời một con bé thơ dại như tôi?
Và tôi chỉ còn biết nuốt những giọt lệ căm uất đang trào lên, nóng hổi. Còn thầy Đuy-sen thì dường như không để ý đến những lời lăng mạ đó, coi như không nghe thấy gì hết. Thầy thường nghĩ ra một câu chuyện vui nào đó khiến lũ chúng tôi phá lên cười, quên mất mọi sự.[]
câu 1:nội dung chính của đoạn trích trên là gì?
Câu 2::từ văn bản em hãy nếu thái độ cần có của mỗi chúng ta với người thầy?
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Câu 1:
Nội dung chính của đoạn trích trên là miêu tả sự hy sinh và tình yêu thương của thầy Đuy-sen đối với học sinh. Mặc dù bị những người giàu có trong làng cười chê và coi thường, thầy Đuy-sen vẫn tận tụy giúp đỡ học sinh vượt qua con suối lạnh giá. Thầy không để tâm đến sự lăng mạ mà tiếp tục chăm sóc các em bằng tình thương yêu vô điều kiện.
Câu 2:
Từ văn bản, chúng ta có thể rút ra thái độ cần có đối với người thầy là sự tôn trọng, biết ơn và yêu quý. Mặc dù thầy Đuy-sen bị chế giễu, nhưng thầy vẫn kiên nhẫn, tận tâm với học sinh, điều này cho thấy lòng bao dung và tình yêu nghề cao quý. Chúng ta cần hiểu rằng các thầy cô luôn làm hết sức mình để giúp đỡ học trò, dù đôi khi họ không được đền đáp xứng đáng. Vì vậy, thái độ của chúng ta nên là biết ơn và trân trọng, đồng thời không nên để những lời nói xấu hay thái độ thiếu tôn trọng làm ảnh hưởng đến lòng kính yêu đối với thầy cô.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |