1. Nguyên nhân chủ quan (bên trong):
Sai lầm trong đường lối lãnh đạo và quản lý kinh tế:
Mô hình kinh tế kế hoạch hóa tập trung quan liêu, bao cấp kéo dài đã bộc lộ nhiều hạn chế, kìm hãm sự phát triển của lực lượng sản xuất, làm cho nền kinh tế trì trệ, kém hiệu quả, đời sống nhân dân gặp nhiều khó khăn.
Chậm đổi mới, cải cách kinh tế, không theo kịp sự phát triển của tình hình thế giới.
Việc quá chú trọng phát triển công nghiệp nặng và quân sự, bỏ qua phát triển nông nghiệp và công nghiệp nhẹ, dẫn đến mất cân đối nghiêm trọng trong nền kinh tế.
Sai lầm về chính trị, tư tưởng:
Sự xơ cứng, giáo điều trong hệ tư tưởng Mác-Lênin, không vận dụng sáng tạo vào điều kiện cụ thể của từng nước.
Thiếu dân chủ, thiếu tự do, vi phạm quyền làm chủ của nhân dân.
Tình trạng quan liêu, tham nhũng, đặc quyền đặc lợi trong bộ máy nhà nước và đảng.
Sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận cán bộ, đảng viên, làm suy yếu vai trò lãnh đạo của Đảng.
Vấn đề dân tộc:
Chính sách dân tộc không phù hợp, mâu thuẫn giữa các dân tộc ngày càng gay gắt, đặc biệt là ở Liên Xô, nơi có nhiều dân tộc cùng chung sống.
2. Nguyên nhân khách quan (bên ngoài):
Sự chống phá của các thế lực thù địch:
Các nước phương Tây, đứng đầu là Mỹ, đã thực hiện chiến lược "diễn biến hòa bình", tìm cách tác động vào nội bộ các nước xã hội chủ nghĩa, kích động mâu thuẫn, chia rẽ, gây rối loạn chính trị - xã hội.
Cuộc chạy đua vũ trang với Mỹ đã làm cho Liên Xô tiêu tốn nhiều nguồn lực kinh tế.
Tình hình quốc tế có nhiều biến động phức tạp:
Sự phát triển mạnh mẽ của cuộc cách mạng khoa học - công nghệ đã đặt ra những yêu cầu mới cho sự phát triển kinh tế - xã hội mà các nước xã hội chủ nghĩa không đáp ứng kịp.
Xu thế toàn cầu hóa và hội nhập quốc tế ngày càng sâu rộng, trong khi các nước xã hội chủ nghĩa còn khép kín, chậm thích ứng.