Khổ thơ "Mong chi mãi bay cao ngày ấy / Phút giây này xao lãng nỗi đau / Hương tàn trong khói bay cao / Còn đâu bóng mẹ ngọt ngào đời con…" là một tiếng thở dài đầy xót xa về sự mất mát, đặc biệt là sự ra đi của người mẹ. Khổ thơ tập trung khắc họa sự đối lập nghiệt ngã giữa quá khứ tươi đẹp, đầy ắp ước mơ và hiện tại đau thương, trống vắng. Câu thơ mở đầu, "Mong chi mãi bay cao ngày ấy", chất chứa một nỗi tiếc nuối khôn nguôi. "Mong chi" không chỉ đơn thuần là một câu hỏi tu từ mà còn là một lời tự vấn, một sự hối hận muộn màng. Người con đã từng ấp ủ những khát vọng "bay cao", có thể là những hoài bão về sự nghiệp, về một tương lai tươi sáng, nhưng giờ đây, khi mẹ đã ra đi, tất cả những ước mơ ấy dường như trở nên vô nghĩa, lạc lõng. Cụm từ "ngày ấy" như một thước phim quay chậm, tái hiện lại những khoảnh khắc hạnh phúc khi còn có mẹ bên cạnh, càng làm nổi bật sự trống trải của hiện tại. Tiếp nối mạch cảm xúc ấy, câu thơ thứ hai, "Phút giây này xao lãng nỗi đau", diễn tả một trạng thái tâm lý phức tạp. "Phút giây này" đối lập hoàn toàn với "ngày ấy", nó chỉ thời điểm hiện tại, thời điểm của sự mất mát và nỗi đau. "Xao lãng nỗi đau" có thể được hiểu theo hai cách: một là người con đang cố gắng trốn tránh, quên đi nỗi đau quá lớn, nhưng càng cố quên lại càng nhớ; hai là trong một khoảnh khắc ngắn ngủi nào đó, nỗi đau có thể tạm thời lắng xuống, nhưng rồi lại trào dâng mạnh mẽ hơn. Dù hiểu theo cách nào, câu thơ cũng cho thấy sự giằng xé, đấu tranh nội tâm dữ dội trong lòng người con. Đến câu thơ thứ ba, "Hương tàn trong khói bay cao", hình ảnh ẩn dụ đầy ám ảnh đã xuất hiện. "Hương tàn" là hình ảnh tượng trưng cho sự kết thúc, sự ra đi vĩnh viễn của một cuộc đời. "Hương" vốn dĩ là những gì tinh túy, tốt đẹp, nhưng nay đã "tàn", tan biến vào hư vô, để lại một khoảng trống không thể lấp đầy. Hình ảnh "khói bay cao" càng làm tăng thêm cảm giác chia ly, vĩnh biệt. Sự ra đi của mẹ được ví như làn khói mỏng manh bay lên trời cao, vĩnh viễn rời xa cõi trần. Câu thơ cuối cùng, "Còn đâu bóng mẹ ngọt ngào đời con…", là một tiếng nấc nghẹn ngào, một nỗi đau tột cùng. Câu hỏi tu từ "Còn đâu" không chỉ là một câu hỏi mà còn là một lời than, một sự tuyệt vọng. "Bóng mẹ ngọt ngào" là hình ảnh gợi cảm, gợi nhớ về những kỷ niệm êm đềm, hạnh phúc bên mẹ, về sự che chở, yêu thương vô bờ bến mà mẹ đã dành cho con. Cụm từ "đời con" nhấn mạnh sự mất mát này đã ảnh hưởng sâu sắc đến toàn bộ cuộc sống của người con. Dấu ba chấm ở cuối câu như một khoảng lặng, một sự nghẹn ngào, không thể diễn tả hết nỗi đau đang dâng trào trong lòng. Về mặt nghệ thuật, khổ thơ sử dụng thể thơ tự do với nhịp điệu chậm rãi, buồn bã, phù hợp với việc diễn tả tâm trạng đau thương. Ngôn ngữ thơ giàu cảm xúc, sử dụng nhiều từ ngữ gợi hình, gợi cảm như "bay cao", "xao lãng", "hương tàn", "khói bay cao", "bóng mẹ ngọt ngào". Các biện pháp tu từ như câu hỏi tu từ, ẩn dụ, đối lập được sử dụng một cách hiệu quả, góp phần làm tăng giá trị biểu cảm cho khổ thơ. Tóm lại, khổ thơ "Mong chi mãi bay cao ngày ấy…" là một khúc ca bi thương về sự mất mát, đặc biệt là sự mất mát người mẹ. Nó không chỉ thể hiện nỗi đau xót xa, tiếc nuối khôn nguôi mà còn là lời nhắc nhở về tình cảm gia đình thiêng liêng và giá trị của những khoảnh khắc bên người thân yêu.