Viết bài văn nghị luận phân tích đoạn trích trên Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi ### Phân tích đoạn trích “Ai biểu xấu” của Nguyễn Ngọc Tư Trong đoạn trích “Ai biểu xấu”, tác giả Nguyễn Ngọc Tư đã khéo léo thể hiện những bi kịch của con người trong việc tìm kiếm cái đẹp và giá trị của bản thân. Đoạn văn mở đầu bằng sự so sánh giữa sự mong mỏi và hiện thực tồi tệ đang diễn ra. Hình ảnh “Tiếng hát truyền hình” tượng trưng cho những khát khao mãnh liệt của con người về sự hoàn thiện và cái đẹp, nhưng lại đứng trước một thực tế khắc nghiệt, nơi mà cái xấu, cái không hoàn mỹ thường được phơi bày. Tác giả không chỉ dừng lại ở việc miêu tả cảm xúc bị dồn nén của nhân vật, mà còn thể hiện sự đối lập giữa ước muốn và thực trạng. Những dòng chữ như “người ta không đưa ra điều kiện 'ngoại hình đẹp'” nhưng lại nhấn mạnh đến sự hiện diện của những chuẩn mực có phần khắt khe trong xã hội. Điều này khiến cho nhân vật rơi vào tình thế mâu thuẫn: muốn sống thật với bản thân, nhưng lại không thể thoát khỏi ánh nhìn của người khác. Ngoài ra, đoạn trích còn nhấn mạnh đến những điều xót xa, khi mà sự so sánh luôn diễn ra, và những bất công trong cách nhìn nhận con người trở thành gánh nặng trong tâm hồn. Khi nhân vật thổ lộ “sao nhiều người lại không thấy mình xấu”, chúng ta cảm nhận rõ nét nỗi cô đơn, tuyệt vọng khi bản thân không được công nhận, không có giá trị. Từ đó, tác giả khẳng định rằng cái đẹp không chỉ nằm ở bề ngoài mà còn ẩn chứa trong tâm hồn mỗi con người. Sự tự tin và giá trị của bản thân chính là những điều mà mỗi cá nhân cần phải biết trân trọng. Chính vì vậy, khi nhân vật đưa ra câu hỏi “Ai biểu xấu?”, không chỉ là một lời than phiền, mà còn là một lời kêu gọi sự đồng cảm từ xã hội. Cuối cùng, qua đoạn trích này, Nguyễn Ngọc Tư đã khéo léo khám phá những khía cạnh sâu sắc của con người, từ sự tự ti đến khát vọng về cái đẹp, và từ sự công nhận đến lòng tự trọng. Tác phẩm không chỉ dừng lại ở một câu chuyện nhỏ bé, mà còn phản chiếu những định kiến và các chuẩn mực xã hội mà con người luôn phải đối mặt. Từ đó, nó nhắc nhở chúng ta về việc nhìn nhận bản thân và người khác một cách toàn diện hơn, không chỉ qua bề ngoài mà còn qua giá trị nội tại.