Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Hãy viết bài văn ngắn trình bày cảm xúc và suy nghĩ về lễ khai giảng mà em ấn tượng nhất

3 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
582
0
0
Death Angel
22/09/2019 21:51:26
Ko thấy ji cả

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Death Angel
22/09/2019 21:52:40
Ngày đầu tiên khai trường, đó là cái ngày mà chắc hẳn không ai trong chúng ta có thể quên được. Cái ngày ấy đã đánh dấu sự kiện mỗi chúng ta bước vào con đường học tập. Năm nay tôi đã lên lớp 8, đã quá quen với không khí học đường, nhưng nhìn lại chiếc cặp chú tôi tặng tuần trước làm tôi thêm bồi hồi, xao xuyến và nhớ lại những kỉ niệm ngây thơ, bé bỏng của một cậu bé chập chững bước vào cổng trường trong bàn tay gầy guộc nhưng đầy tình thương của bà tôi.
Ấy là cái ngày mà tôi sẽ không bao giờ quên. Hôm ấy, trời thu se se lạnh, mây bồng bềnh trôi, đó cũng là biểu hiện của một ngày khai trường đang đến, một năm học mới bắt đầu. Tôi nao nao trong lòng những tưởng tượng ngây thơ với tâm trạng một đứa trẻ sắp đối diện với một sự kiện quan trọng. Thực ra lúc đó còn bé, chưa cảm nhận được mấy về ngày khai trường và cũng chẳng biết đó là ngày gì, nhưng thấy sự quan tâm, bận rộn của người lớn phần nào tôi cũng đã nhận ra có cái gì đó quan trọng. Hôm nay bà sẽ là người đưa tôi đến trường, bố mẹ tôi công tác xa nên không thể đưa tôi đi được, nhưng nghe bà tôi nói bố mẹ tôi cũng háo hức cái ngày này lắm. Vùng quê tôi không phải ở thành thị, cũng chẳng phải một nơi nào giàu có, đó là một vùng sông nước mang đầy nét thôn quê và sự dân dã. Trên đường đi học, bà cháu tôi phải đi qua một con sông. Bác lái đò đã chờ sẵn chúng tôi ở đó. Tôi thấy nét mặt của bác tươi hơn mọi ngày, phải chăng đó cũng vì cái ngày hôm nay, cái ngày mà mọi người gọi là “ngày tựu trường” – trong đầu tôi nghĩ vậy. Trên đò có rất nhiều các bạn học sinh cùng các bậc phụ huynh. Tôi để ý thấy từng nét mặt lo lắng trên mặt bọn trẻ, trong đó có cả mấy đứa thường đi thả diều với tôi, cùng với sự chu đáo của người lớn giống như bà tôi vậy. Điều đó càng làm tôi hiểu thêm về tầm quan trọng của ngày này, nhưng cũng chính vì đó mà khiến tôi càng thêm bận tâm. Tâm hồn tôi bấy giờ nặng trĩu nhưng rồi lại nhẹ nhàng như những cánh hoa tươi rực rỡ trong nắng mai cùng những giọt sương sớm bởi bà tôi đang bên cạnh cùng những dập dềnh của sóng nước. Đang mải mê suy nghĩ, chợt tiếng bác lái đò gọi to làm tôi giật mình: “Các cháu xuống nào, chúc các cháu vui vẻ nhé” Câu nói ấy thật quen thuộc bởi mỗi lần tôi đi đò của bác đều được nghe nhưng hôm nay sao câu nói ấy lại in sâu vào tâm trí tôi như vậy. Nó như động lực giúp tôi mạnh mẽ thêm trong tâm trạng như hiện giờ. Tôi mạnh dạn chủ động nắm tay bà bước xuống đò. Làn gió nhè nhẹ thổi qua, xoa đi cái nóng nực khi ngồi đò và cái bồi hồi của tâm trạng.
Ô kìa, kia có phải là trường học, nơi mà tôi sẽ đến. Tôi lờ mờ nhận ra như vậy vì thấy nó khang trang và to lớn hơn bất cứ cái nhà nào mà tôi từng gặp. Bà xoa đầu tôi, nhẹ nhàng nói: “Cháu yêu, trường học của chúng ta đây rồi. Đây sẽ là nơi tu dưỡng đạo đức và kiến thức cháu”. Tôi ngẫm nghĩ mãi về câu nói ấy nhưng vẫn không hiểu vế sau, tôi cho rằng đó là một câu nói mang tính chất nghệ thuật mà các anh chị trong làng vẫn thường hay nói văn vẻ. Quả thực tâm trạng tôi mỗi lúc thay đổi. Bây giờ tôi không còn cảm thấy quá sợ nữa nhưng không hiểu sao chân tôi cứ díu lại. Dù vậy nhưng tôi vẫn cố nhảy theo những bước chân của bà. Đi được một đoạn thì ngôi trường đã hiện rõ trước mắt. Trước mặt tôi là một cái cổng trường to lớn với những chữ viết lằng nhằng khó hiểu. Xung quanh đó là hàng trăm các bạn học sinh khác cùng với biết bao tâm trạng, suy nghĩ. Bạn thì níu chân mẹ, người thì mếu máo. Chợt có tiếng khóc òa sau lưng tôi, tôi liền chạy lại úp mặt vào bà và cũng nghẹn ngào khó tả. Nước mắt tôi đã dưng dưng đến tận cổ họng. Nhưng nhớ tới những lời mà bố mẹ tôi vẫn hay nựng nịu cùng với sự dỗ dành của bà. Tôi lại can đảm lau nhẹ nước mắt và mồ hôi, đứng thẳng người. Cùng lúc đó, có một cô giáo đi lại phía tôi. Tôi ngơ ngác nhìn thì cô nhẹ nhàng cất tiếng nói: “Bà cho cháu vào lớp đi. Đó là lớp của cháu” Giọng nói ấm ấm, thanh thanh mà ngọt ngào của cô đã khiến tôi nhớ đến mẹ. Tôi không còn cảm giác sợ hãi nữa. Cô nhẹ nhàng nắm tay tôi dắt vào lớp, tôi đi theo sau cô và cảm nhận mùi thơm từ tà áo dài của cô.
Đã vào lớp học, tôi ngước nhìn ra ngoài cửa sổ và tìm hình dáng thân thương của bà tôi trong lớp người chen chúc cố gắng dặn dò con cái cẩn thận trước khi ra cổng trường. Bà cũng nhẹ nhàng nói với tôi: “Cháu cố gắng ở lại ngoan nhé, trưa bà đón về”. Câu nói ấy của bà khiến tôi không còn lo sợ gì nữa. Bỗng tôi lại nghe thấy giọng nói ngọt ngào khi nãy vang lên. Thì ra cô giáo đang giới thiệu về mình. Thực sự bây giờ trong lòng tôi không còn một mối bận tâm nào nữa, tôi hoàn toàn bình tĩnh và chúng tôi đang bắt đầu làm quen với cô giáo.
1
0
Death Angel
22/09/2019 21:55:28
Bên cạnh bốn mùa của thiên nhiên, có một mùa sẽ mãi gieo trong tâm thức, neo đậu vào ký ức đời người những xúc cảm khó phai dù năm tháng trôi và dẫu ai kia có trải qua bao nỗi buồn vui hay những thăng trầm của cuộc sống. Đó là mùa khai trường, mùa của lòng người, mùa chộn rộn niềm vui, niềm háo hức của các cô cậu học trò khi cổng trường dang tay, rộng mở, đón chào năm học mới.
“Mùa thu sang đẹp quá, xao xuyến bao tâm hồn, vui tiếng trống tựu trường trong tiếng hát mùa thu”. Những giai điệu rộn ràng tươi vui với lời ca quen thuộc lại ngân nga, vấn vít theo mỗi bước chân các cô cậu học trò ngày đầu tiên tung tăng cắp sách trở lại mái trường thân yêu. Ai cũng trải qua thời tuổi thơ, hẳn lòng sẽ nao nao mỗi độ thu về, khi những ngọn gió heo may có chút se se của buổi sáng đầu thu đùa nhẹ qua vai áo, lại được nghe tiếng trống trường rộn rã, tưng bừng báo hiệu năm học mới bắt đầu, vang lên trong nắng sớm. Có sự trùng hợp ngẫu nhiên đầy thú vị khi mùa khai trường đến cũng là lúc mùa thu cũng vừa sang. Tiết trời mùa thu mát mẻ, dịu hiền hòa nhịp cùng những cảm xúc tinh khôi, thanh khiết, sáng trong của lứa tuổi học trò trong buổi tựu trường làm nên bản nhạc thu nhẹ nhàng, man mác mà cũng rất đỗi vui tươi.
Nghe đâu đây tiếng những bước chân gấp gáp, rộn ràng từ khắp các nẻo đường, tiếng nói cười ríu ran. Từng tốp, từng tốp học sinh trong nếp áo đồng phục còn mới nguyên cùng chiếc khăn quàng đỏ thắm trên vai phơi phới. Học trò gặp nhau ríu rít chuyện trò sau những ngày hè, dẫu thời gian nghỉ hè giờ đây có ngắn ngủi hơn xưa vì học trò vẫn phải mang nặng chiếc cặp sách trên vai để tham gia các lớp học thêm thì hôm nay gặp nhau cảm xúc vẫn khác xa ngày thường, có chút gì đó thiêng liêng và mới mẻ.
Cổng trường náo nhiệt, rực rỡ cờ hoa, biểu ngữ và bóng bay rợp trời. Cây cối những ngày hè lặng lẽ im lìm là thế, nay chợt bừng tỉnh giấc, hoa lá reo vui cùng đám học trò. Cả bác trống trường mọi khi nằm nghiêng mình ngẫm ngợi, giờ cũng hóa trẻ thơ, diêm dúa trong chiếc áo mới sặc sỡ sắc màu. Ồ, mà lạ chưa, chị dùi bình thường chẳng mấy khi làm dáng giờ lại được đeo khăn thắm điệu đàng làm duyên giống như ai. Trường lớp được quét vôi sáng sủa, cảnh vật thêm tươi mới. Tấm ảnh Bác Hồ được treo trang trọng trên bức tường của mỗi lớp học, bên trên 5 Điều răn dạy của Người. Gương mặt Bác rạng ngời, mắt Bác trìu mến như đang nhìn các cháu thân yêu, lòng thầm nhắn nhủ các cháu học trò hãy cố gắng học hành chăm ngoan. “Non sông Việt Nam có trở lên vẻ vang hay không, Dân tộc Việt Nam có được sánh vai các cường quốc năm châu hay không, chính là nhờ phần lớn vào công học hành của các cháu...”. Lời Bác dạy năm xưa luôn khắc sâu trong tâm trí biết bao thế hệ.
Cảm xúc rộn ràng hân hoan ngày khai trường không chỉ là của riêng các cô cậu học trò mà còn là niềm cảm xúc, tâm trạng chung của tất thảy các bậc phụ huynh. Gia đình nào cũng đã chuẩn bị đầy đủ sách vở, đồ dùng học tập cho các em từ nhiều ngày trước. Dẫu có gia đình vẫn còn nhọc nhằn, lam lũ trong mưu sinh nhưng họ đều cố gắng sắm sanh cho con em mình mọi thứ tươm tất để sẵn sàng bước vào năm học mới. Lòng chợt bồi hồi khi ngắm nhìn các em nhỏ ngày đầu tiên đến lớp với ánh mắt tròn xoe ngơ ngác, bỡ ngỡ trước cảnh lạ, trường mới, rụt rè rời khỏi tay mẹ mà tôi cứ ngỡ như mình của ngày xa xưa. Ngày ấy tôi đã nép bên mẹ rất lâu khiến mẹ phải dỗ dành tôi rất nhiều. Rồi cô giáo đến bên vỗ về và dắt chúng tôi vào lớp mà mắt tôi vẫn cứ nhìn hoài phía sau cánh cổng xa để kiếm tìm dáng mẹ thân yêu...
Năm học cũ trôi qua, những buồn vui ở lại, lòng cô cậu học trò lại bừng lên một ý chí quyết tâm mới. Mở trang sách đầu tiên, với hương giấy trắng thơm tho cùng những bài học mới chứa đựng lời thầy giảng ấm áp và lời cô dạy dịu hiền. Từng bàn tay nhỏ xinh lại chăm chú nắn nót những dòng chữ nảy mầm lấp lánh bao điều mới lạ, cho những điểm 10 đỏ chói, rực rỡ trong trang vở thương yêu.
Đi trong đất trời mùa thu cùng cảm xúc rộn ràng, xao xuyến của ngày khai trường với nắng gió và mây trời dịu nhẹ, trong tôi lại thầm cảm ơn một mùa thu tháng Tám năm nào để cho hôm nay bao em thơ được bình yên bên trang sách, cho những dự định ấp ủ mong chờ, cho những ước mơ xanh dần chín trong tương lai. “Mùa thu, mùa đi xây ước mơ...”

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×