Ta thấy việc lên ngôi vua của Lê Hoàn là hợp thời thế, thuận lòng người, được các trọng thần danh tướng tiến cử, được toàn quân sĩ ủng hộ, văn võ suy tôn. Vì Lê Hoàn từ tuổi thanh xuân đã bao năm theo Đinh Bộ Lĩnh đánh đông dẹp bắc, tiêu diệt 12 sứ quân, đưa giang sơn về một mối, lập nên đất nước Đại Cồ Việt tạo điều kiện cho Đinh Bộ Lĩnh tôn xưng đế hiệu. Đó là điều đã khiến Dương Thái hậu phải cám ơn Lê Hoàn, mời Lê Hoàn lên ngôi thiên tử, vì bà thấy con trai bà chưa đủ đức tài để đảm đương sứ mệnh lịch sử. Đây là vấn đề được khẳng định và qua đó phủ nhận ý kiến những người còn mang nặng tư tưởng nho giáo chính thống hẹp hòi, gán cho Lê Hoàn tội cướp ngôi. Thiết nghĩ lúc bấy giờ trong tình thế “nước sôi lửa bỏng” quân Tống đã áp sát nước, chỉ có Lê Hoàn mới là người có đủ tài năng uy tín, lãnh đạo quân dân cả nước đánh bại thù trong giặc ngoài. Chính vị tướng giỏi như Phạm Cự Lượng cũng tự nhận tài đức của Lê Hoàn trội hơn mình mà suy tôn. Dương Thái hậu biết dẹp những lợi ích riêng của gia đình và dòng họ, cân nhắc kỹ giữa tình nhà và nạn nước, cho việc con bà thoái vị là phải, mời Lê Hoàn lên ngôi là thuận nhân tâm. Đó là sự lựa chọn sáng suốt, đúng đắn của một phụ nữ thức thời, biết đặt quyền lợi quốc gia lên trên quyền lợi gia tộc.