Nhạc sĩ Lưu Hữu Phước sinh ngày 12-9-1921 ở huyện Ô Môn, tỉnh Cần Thơ, mất ngày 8-6-1989 ở Thành phố Hồ Chí Minh. Lưu Hữu Phước là một trong những nhạc sĩ hàng đầu của giới nhạc sĩ cách mạng Việt Nam.
Lưu Hữu Phước được xem là một trong những nhạc sĩ đầu đàn của giới nhạc sĩ Việt Nam, đại diện cho phái âm nhạc Nam Bộ trong thời điểm khởi đầu của nền tân nhạc. Ông là một tên tuổi lớn trong nền âm nhạc cách mạng Việt Nam, một danh nhân văn hóa Việt Nam; là một trong những người đầu tiên sử dụng rất thành công thể loại hành khúc- một thể loại từ âm nhạc phương Tây. Lưu Hữu Phước đã trở thành tác giả của những chính ca xuất sắc, có tầm tư tưởng lớn, giá trị nghệ thuật rất cao và có giá trị lịch sử. Ông là tác giả Quốc ca của cả hai chính thể đối lập nhau là Việt Nam Cộng hòa và Cộng hòa Miền Nam Việt Nam.
Lưu Hữu Phước sử dụng âm nhạc như một vũ khí đấu tranh để thức tỉnh, động viên thanh niên tham gia phong trào đấu tranh giải phóng dân tộc, giành độc lập tự do, thống nhất đất nước. Ông là tác giả của những chính ca xuất sắc, có giá trị lịch sử như: Tiếng gọi thanh niên, Lên đàng, Bạch Đằng giang, Lãnh tụ ca (Ca ngợi Hồ Chủ tịch), Hồn tử sĩ, Tiếng gọi thanh niên, Giải phóng miền Nam, Khải hoàn ca, Tiền về Sài Gòn, Xuống đường... và nhiều thể loại âm nhạc khác.
Những sáng tác, nghiên cứu cùng những hoạt động âm nhạc và hoạt động văn hoá xã hội của Lưu Hữu Phước có ảnh hưởng rất sâu rộng đến sự phát triển của âm nhạc Việt Nam hiện đại. Lưu Hữu Phước là một nhà văn hóa, một nhạc sĩ lớn của thời đại Hồ Chí Minh. Ông được phong tặng danh hiệu Giáo sư, Viện sĩ thông tấn. Ông đã từng là Bộ trưởng Bộ văn hóa - Thông tin của Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hoà miền Nam Việt Nam, Tổng thư ký Hội nhạc sĩ Việt Nam, Chủ nhiệm Uỷ ban văn hóa giáo dục của Quốc hội Việt Nam, Viện trưởng Viện nghiên cứu Âm nhạc Việt Nam...
Về sáng tác ca khúc thiếu nhi, nhạc sĩ Lưu Hữu Phước có những ca khúc được các em yêu thích như: Reo vang bình minh, Thiếu nhi thế giới liên hoan, Múa vui, …