Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Hãy miêu tả Dế Mèn qua văn bản: "Bài học đường đời đầu tiên"

Hãy miêu tả Dế Mèn qua văn bản:Bài học đường đời đầu tiên

7 trả lời
Hỏi chi tiết
341
3
0
NGUYỄN THANH THỦY ...
19/02/2020 16:00:52

Dế Mèn phiêu lưu kí tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Tô Hoài trong đó đoạn trích Bài học đường đời đầu tiên để lại nhiều ấn tượng và ý nghĩa sâu sắc, đặc biệt là nhân vật Dế Mèn và bài học đầu đời.

Dế Mèn từ khi sinh ra đã được mẹ cho sống riêng để tập tính sống độc lập, chú rất thích cuộc sống tự do, thoải mái. Nhờ ăn uống điều độ đúng cách chẳng mấy chốc mà lớn nhanh như thổi trở thành thanh niên cường tráng, khỏe mạnh. Để thỏa mãn tính tò mò, thích khám phá chú sục sạo nhiều nơi và xem xét mọi thứ hay đơn giản là nhìn ngắm trời đất. Bắt đầu từ đây Dế Mèn đã hung hăng, nghịch ngợm, không coi ai ra gì.

Chính Dế Mèn đã chọc ghẹo chị Cốc nhưng lại đổ tội cho Dế Choắt một chú dế ốm yếu phải gánh tội thay, chị Cốc đã mổ đến chết Dế Choắt không cho cơ hội thoát thân. Trước khi chết, Dế Choắt có lời khuyên sau cùng gửi đến Dế Mèn nên từ bỏ thói hung hăng, khoác lác, chọc ghẹo kẻ khác nếu không sớm muộn cũng rước họa vào thân.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
1
︵✿ℒâℳ‿✿
19/02/2020 16:17:44
Đối với em, Dế mèn là một cậu dế bảnh trai, cường tráng, khỏe mạnh với nhiều hình ảnh như: với đôi càng mẫm bóng, những cái vuốt ở chân, ở khoeo cứ cứng dần và nhọn hoắt, đôi cánh... bây giờ thành cái áo dài kín xuống tận chấm đuôi, lại thêm đầu... to ra và nổi từng tảng rất bướng, hai cái răng đen nhánh lúc nào cũng nhai ngoàm ngoạp như hai lười liềm máy làm việc..., Dế Mèn thật ra dáng con nhà võ. Oai phong hơn, Dế Mèn còn có sợi râu... dài và uốn cong một vẻ rất đỗi hùng dũng. Dương dương tự đắc, chú ta đi đứng oai vệ, luôn tranh thủ mọi cơ hội để thể hiện mình. Thỉnh thoảng, muốn thử sự lợi hại của những chiếc vuốt, chú ta “co cẳng lên đạp phanh phách vào các ngọn cỏ” hay chốc chốc lại trịnh trọng và khoan thai đưa cả hai chân lên vuốt râu. Tự cho mình là nhất, chú không ngần ngại cà khịa với tất cả mọi bà con trong xóm (quát các chị Cào Cào, đá anh Gọng Vó,...). Tính cách của Dế Mèn lại kiêu căng, xốc nổi, điệu đàng, hung hăng và ngộ nhận. Thái độ của Dế Mèn với Dế Choắt là kẻ cả, trịch thượng (qua cách đặt tên là Dế Choắt, ví von so sánh như gã nghiện thuốc phiện, xưng hô chú mày, tính tình khinh khỉnh, giọng điệu bề trên, dạy dỗ). Không những thế, Dế Mèn còn tỏ ra ích kỉ, không cho Dễ Choắt thông ngách sang nhà, lại còn mắng “Đào tổ nông thì cho chết”.Khi trêu chị Cốc, Dế Mèn thật hung hăng, kiêu ngạo: “Sợ gì ? Mày bảo tao sợ cái gì ? Mày bảo tao còn biết sợ ai hơn tao nữa !”. Thậm chí, hát trêu xong, Dế Mèn vẫn tự đắc, thách thức: “Mày tức thì mày cứ tức, mày ghè đầu mày ra cho nhỏ đi, nhỏ đến đâu thì mày cũng không chui nổi vào tổ tao đâu !”. Nhưng khi chứng kiến chị Cốc đánh Choắt, Dế Mèn khiếp hãi “nằm im thin thít”. Biết chắc chị Cốc đi rồi, mới dám “mon men bò lên”. Từ hung hăng, kiêu ngạo, Dế Mèn trở nên sợ hãi, hèn nhát. Qua đó, Dế mèn đã rút ra bài học đường đời đầu tiên cho mình.
1
0
︵✿ℒâℳ‿✿
19/02/2020 16:17:57
Dế Mèn một chàng dế cường tráng, khỏe mạnh. Anh ta luôn hà tiện với người khác và kinh biệt anh chàng Dế Choắt gần nhà. Thấy Dế Choắt nhìn trông như mấy thằng nghiện thuốc phiện, anh ta liền chế bai và quát Dế Choắt. Khi trêu chị Cốc, hắn ta đã không nghĩ tới hậu quả là Choắt mất. Sau khi Choắt mất, hắn rất ân hận vì tính cách hống hách và khinh người của mình. Bài học em học được sau câu chuyện này là không nên hống hách, khinh người nếu không mình sẽ bị đào thải hoặc thậm chí mất đi tính mạng của mình hay làm cho người khác mất đi tính mạng chỉ vì mình, như Dế Mèn trêu chị Cốc hại Dế Choắt mất.
2
0
︵✿ℒâℳ‿✿
19/02/2020 16:18:54

Chiều nay, sau bao năm phiêu lưu mạo hiểm, tôi lại trở về, lần tới bờ ruộng năm xua. Trời ơi! Lối mòn xưa cỏ đã phủ dày. Nơi mà ngày xưa tôi đã gây nên kỷ niệm đau lòng, giờ đây, những cây cỏ gà đã phủ kín. Như một kẻ kiệt sức, tôi mò mẫm tìm lối lẫn ra mộ Choắt. Cả cánh đồng mênh mông. Hơi sương chiều man mác. Hoa may lay động trên đầu. Tôi như kẻ vô hồn tìm đến với một người ở bên kia thế giới.
de-men
Khi ngồi bên cạnh mộ Dế Choắt, nỗi ân hận xót xa lại ùa về trong lòng Dế Mèn
Kìa! Một nấm đất đơn sơ, cò đã lên xanh nép mình bên một rừng hoa may tim tím. Nấm đất im lìm, lặng lè, mả để đi tới đó, tôi phải mấy lần khụy xuống. Đây rồi! Không còn đi vững nữa, tôi trườn tới choàng tay ôm mộ Choắt. Những lá cỏ lạnh lùng xát vào ngực tôi buốt nhói. Áp tai mình lên nấm mộ đơn sơ, tôi như còn nghe nhịp đập thoi thóp khó nhọc của trái tim Choắt ngày nào. Đó là nhịp đập của trái tim, khi đã vì tôi mà Choát phải rời cuộc sống. Cạnh tôi, rừng hoa may xào xạc, xa hơn nữa có mấy chị Cốc đang chăm chú dò mồi… Tôi rùng mình ớn lạnh. Lòng tôi tê tái vì đau đớn và nhục nhã. Ôi! Cái phút gạt Choắt ra ngoài để chiếm lấy cái hang tuềnh toàng của Choắt lúc đó sao mà tôi đê tiện vậy? Tôi đã trêu chị Cốc, tôi đã chế diễu, khinh thường Choắt đào tổ nông. Vậy mà khi chị Cốc xông tới, tôi lại chiếm cái tố ấy, bỏ mặc Choắt bị chị Cốc hành hạ. Trời ơi! Sự kiêu ngạo kích kỷ đến độ đê tiên của tôi đã gây nên cái chết đau đớn cho người bạn yếu hèn. Một nỗi dằn vặt ân hận trào dần. Trước mắt tôi COhoắt hiện lên với vóc dáng gày gò, với hơi thở đứt quãng, với lời nói ngập ngừng: “Hay là… Hay là… Nhưng anh có cho phép em mới nói… Hay là anh giúp em đào một cái ngách thông sang nhà anh…” Giá như hôm đó tôi đừng có vênh mặt lên, giá lúc đó, tôi đừng trêu chị Cốc… thì hây giờ tôi đâu phải oàn oại bên nấm mồ đơn sơ của bạn. Choắt ơi, bạn đâu rồi? Bạn có nghe rõ nỗi lòng tôi?

Choắt ơi! Đã ba mùa hoa rụng, tôi đã ra đi, Cuôc phiêu lưu làm tôi cứng cáp về nhận thức. Nhưng chưa bao giờ tôi quên được cái chết đau đớn oan ức của bạn, tôi là kẻ giết chết cuộc đời của Choắt. Choắt ơi! Hãy tha thứ cho tôi, hãy tha cho cái thói ngông cuồng của tôi! Trời ơi! Bao giờ? Bao giờ thì tôi mới gặp bạn? Không ư? Mài mãi không bao giờ tôi được gặp bạn, quỳ xuống đó xin bạn tha thứ nữa ư? Trời ơi!
Tôi nghẹn ngào, không còn nói lên được lời nào nữa. Áp mặt lên nấm mồ hoang tàn của bạn, lòng tòi đau đớn bội phần. Cái thằng Dế cao thượng, giàu tự trọng, giàu nhân ái trong quãng đời phiêu lưu mạo hiểm cũng đã nhường chỗ cho thằng Dế tội lỗi trong tôi. Choắt ơi!. . .
Trong tiếng xạc xào của gió, trong âm thanh xao động của lòng đất, tôi như nghe văng vẵng một lời khuyên: “Ở đời không nên hống hách”. Kìa Choắt đây ư? Bạn đã về và tha thứ cho tôi ư? Tôi vùng dậy, thảng thốt nhìn quanh. Không! Không có ai cả. Trước mặt tôi là cánh đồng nước mênh mông, bờ cõi đẫm sương chiều và cánh rừng hoa may vẫn miên man thăm thẳm trong xạc xào tiếng gió.

2
0
︵✿ℒâℳ‿✿
19/02/2020 16:19:05
Đoạn trích kể về Dế Mèn, một chú dế thanh niên cường tráng, oai phong. Dế Mèn rất tự hào với kiểu cách con nhà võ của mình. Anh ta cà khịa với tất cả người hàng xóm. Dế Mèn rất khinh miệt một người bạn ở gần hang và gọi anh ta là Dế Choắt bởi anh ta quá ốm yếu. Dế Mèn đã trêu chọc chị Cốc rồi lủi vào hang sâu. Chị Cốc tưởng nhầm Dế Choắt đã trêu chọ chị nên đã mổ anh ta trọng thương. Trước lúc chết, Choắt khuyên Dế Mèn nên chừa thói hung hăng và làm gì cũng phải biết suy nghĩ. Và đó là bài học đường đời đầu tiên của Dế Mèn
1
0
︵✿ℒâℳ‿✿
19/02/2020 16:19:18

“Dế Mèn phiêu lưu kí” được in lần đầu năm 1941.

Tóm tắt: Đoạn trích kể về Dế Mèn, một chú dế thanh niên cường tráng, oai phong. Dế Mèn rất tự hào với kiểu cách con nhà võ của mình. Anh ta cà khịa với tất cả người hàng xóm. Dế Mèn rất khinh miệt một người bạn ở gần hang và gọi anh ta là Dế Choắt bởi anh ta quá ốm yếu. Dế Mèn đã trêu chọc chị Cốc rồi lủi vào hang sâu. Chị Cốc tưởng nhầm Dế Choắt đã trêu chọ chị nên đã mổ anh ta trọng thương. Trước lúc chết, Choắt khuyên Dế Mèn nên chừa thói hung hăng và làm gì cũng phải biết suy nghĩ. Và đó là bài học đường đời đầu tiên của Dế Mèn.

1
0
︵✿ℒâℳ‿✿
19/02/2020 16:19:47
Khi gây ra cái chết thảm thương cho dế Choắt.Tôi quyết định về quê.nhưng trước khi ra đi ,tôi muốn đến thăm Choắt một lúc.
Tôi thắp cho Choắt vài nhén hương và nhổ sạch cỏ xung quanh nấm mộ. Sau đó, tôi đứng lặng hồi lâu trước mộ DC và suy nghĩ. Tôi rất ân hận về việc làm đã gây ra cái chết oan uổng cho DC. Giá như lúc đó tôi ra kéo DC vào thì đâu đến nỗi...Giá như tôi chấp nhận lời nhờ của C thì bây h choắt đâu như vậy.Tôi phải làm ji để trả lại sự sống, cuộc đời cho choắt.Tôi thật hèn nhát viviệcmìnhgâyramàkodámnhậnlỗi.Tôiđãlàm1việcxấuxa,chínhtôiđãgâyracáichếtđauxótchongviệcmìnhgâyramàkodámnhậnlỗi.Tôiđãlàm1việcxấuxa,chínhtôiđãgâyracáichếtđauxótchonganh em tốt.Cảm ơn choắt nhé!Nếu ko có cậu thingng phải ra đj la` tôi.Bây h tôi sẽ về quê, có lẽ ko trở lại đây nữa, tôi sẽ lập gia đình.Tôi xin hứa vs choắt sẽ bỏ thói hung hăng hống **** và là người cos ick cho xã hội.Tôi chúc bạn "ngủ ngon".Hãy tha thứ cho tôi.Bỗng nhiên tôi thấy ở khoé măt tui cay cay.Thương bạn quá choắt ơi!
Tôi gục xuống hồi lâu trước mộ của choắt rồi mới ra về. Dù thế nào thì choắt vẵn mãi ở trong tui và là người bạn tốt của tôi

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư