Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Dựa vào đoạn trích Cảnh ngày xuân kể lại một buổi đi tảo mộ với gia đình. Dựa vào đoạn trích Cảnh ngày xuân em hãy kể lại một buổi đi du xuân của gia đình.

Đề 1: Dựa vào đoạn trích "Cảnh ngày xuân" em hãy kể lại mọt buổi đi du xuân của gia đình.
Đề 2: Dựa vào đoạn trích "Cảnh ngày xuân" kể lại một buổi đi tảo mộ với gia đình
4 trả lời
Hỏi chi tiết
3.164
3
5
Phạm Vui
26/10/2017 08:15:27
Văn này phải tự luận lấy rồi bạn à
chỉ cần lắp ghép các ý dựa vào bài Cảnh Ngày Xuân nhưng cần nhất là đừng quên cảnh đẹp ở phần đầu và cảm xúc của Thúy kiều ( giờ là bạn ) khi ra về (đoạn cuối có cảnh ngọn tiểu khê.....) so sánh hai cảnh đó để nêu lên cảm xúc của mk
Và cả cảnh lễ hội nữa

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
6
1
Quỳnh Anh Đỗ
26/10/2017 12:19:25
Cả gia đình em cùng nắm tay nhau thơ thẩn bước trên con đường tràn đầy ráng chiều. Phong cảnh sao mà êm dịu, yên bình đến thế, chỉ nghe tiếng chim hót và tiếng suối kêu róc rách đâu đây. Nhanh thật! Hôm nay đã là tiết Thanh minh rồi. Thời gian cứ trôi đi nhanh như con thoi, thoắt một cái đã qua hai tháng, giờ đã là tháng thứ ba - tháng cuối cùng của mùa xuân. Chao ôi! Phong cảnh mùa xuân tháng ba thật là đẹp biết bao! Chung quanh chỉ toàn màu xanh non của cỏ bao phủ cả mặt đất. Màu xanh ấy dường như trải dài vô tận, xa tít tận chân trời kia cũng chỉ ngợp một màu xanh đó mà thôi. Điểm lên trên cái nền xanh tươi ấy là màu trắng tinh khôi của hoa lê. Sự kết hợp hài hòa của hai màu sắc tuyệt vời ấy càng làm cho bức tranh phong cảnh mùa xuân thêm phần sinh động, rạng rỡ và đầy sức sống. Hôm nay là lễ tảo mộ, mọi người khắp nơi đều đổ về đây để chă m lo phần mộ tổ tiên nhà mình. Thúy Kiều, Thúy Vân và Vương Quan cũng hòa vào dòng người đi lễ. Thật là một phong cảnh rộn rã, náo nhiệt. Đủ các tầng lớp xã hội có mặt ở đây, từ các tài tử giai nhân cho đến những người dân bình thường. Theo hầu , quần áo sặc sỡ, tất cả đã tạo nên một ngày hội tưng bừng đầy màu sắc. Mọi người, kẻ thì rẫy cỏ, người thì đắp lại mộ, tô lại bia, nhộn nh ip hết cả lên. Tảo mộ xong thì cùng nhau đốt tiền vàng, thoi vàng, tro tiền gặp gió bay tứ tung khắp nơi. Mọi người thì cùng nhau thắp hương cho phần mộ tổ tiên của nhau. Chiều xuống, khi mặt trời đã ngả về tây, mọi ng ười lũ lượt kéo nhau ra về. Ba chị em nhà Kiều cũng nắm tay nhau thơ thẩn bước trên con đường tràn đầy ráng chiều. Phong cảnh sao mà êm dịu, yên bình đến thế, chỉ nghe tiếng chim hót và tiếng suối kêu róc rách đâu đây. Ba chị em yên lặng tận hưởng cảm giác thanh bình của buổi chiều tà, lòng nao nao nuối tiếc ngày hội rộn ràn
3
2
Quỳnh Anh Đỗ
26/10/2017 12:22:40
Đề 2:
Bài làm
Đã sắp bước sang mùa xuân, không khí có vẻ rộn ràng, náo nhiệt hơn. Ở nhà em, ai cũng nô nức chuẩn bị mọi thứ, từ quần áo, đến mâm quả, trái cây, tất cả đều được chuẩn bị đầy đủ, nhà cửa cũng được quét dọn sạch sẽ, sáng sủa hơn. Nhưng việc làm không thể thiếu đó là đi thăm mộ của bà em - Người đã khuất cách đây ba năm.
 
Theo tục lệ của người Kinh thì tảo mộ thường diễn ra vào ngày 20.12 còn gọi là “Thanh minh”, gia đình em cũng theo tục lệ ấy, đi thăm mộ của người thân. Sáng hôm ấy, ba mẹ em đều chuẩn bị đầy đủ: trái cây, nhang thơm, dao, giấy tiền vàng bạc, không thiếu món nào cả. Ba mẹ giục em chuẩn bị nhanh để kịp tảo mộ với những người khác. Trên đường đi ra mộ, em cảm nhận được không khí mùa xuân đã rất gần. Buổi sáng hơi lạnh, sương còn đọng lại trên cây, không gian còn đọng lại cảnh mùa đông và trong lòng em còn đọng lại hình ảnh của người bà kính yêu. Ngoài đường, xe cộ tấp nập, người đông, chen chút nhau. Ai nấy đều chuẩn bị những đóa hoa cúc, vạn thọ, nhang đèn, chác cũng đi viếng mộ giống gia đình em. Mọi người đi không bao xa thì tới nơi. Ngôi nhà mộ của bà em không lớn nhưng rất trang trọng và còn rất mới. Cảnh vật quanh đây có vẻ lạnh hơn, xung quanh ngôi mộ của bà em còn có những ngôi mộ khác, cũng có nhiều người đang tảo mộ của người thân mình nhưng cũng có nhiều ngôi mộ không được ai viếng thăm. Cảnh vật xung quanh toàn cây, cây tỏa bóng mát cho những ngôi mộ. Xung quanh những ngôi mộ màu trắng, có những cây cỏ, bụi rậm chen chút nhau mọc quanh nó, do không có người viếng thăm. Đang nhìn ngắm cảnh vật ấy thì mẹ bảo em lại mộ của bà để thắp hương. Giống như những ngôi mộ khác, mộ của bà em cũng có cỏ mọc xung quanh, cây cao hơn. Bụi bám đầy trên mộ và nền mộ, trên cả tấm bàn thờ của bà em. Mẹ em quét bụi, dọn dẹp xung quanh, còn ba em thì làm cỏ xung quanh. Thắp hương xong, em cùng mẹ em làm cỏ quanh mộ. Cây cỏ rất khó nhổ lên như bám chắc vào đất, mọc đã lâu ngày. Ba em dùng dao chặt rất mạnh mới lên được. Một giờ sau, sau khi làm cỏ xong, ngôi nhà mộ lại trở nên sáng sủa, sạch đẹp hơn hẳn. Em cầm nhang cắm xung quanh nhà mộ, mẹ thì bày mâm quả trái cây ra cũng, ba đốt giấy tiền vàng bạc. Hương khói nhang bay nghi ngút, phủ đầy một không gian lạnh lẽo. Trong không gian mờ mờ ấy, em cảm nhận như có hình ảnh hiền từ của người bà hiện ra, cười với em. Ba bảo em nên đi thắp hương cho những ngôi mộ khác. Thắp hương xong, gia đình em đứng trước mộ bà một chút rồi về. Lúc ra về, em còn nhìn lại ngoi nhà mộ của bà, như không muốn về, em muốn nói với bà: “Bà ơi, cháu rất nhớ bà, cháu có thể mong được gặp bà trong những giấc mơ”.

Sau buổi đi thăm mộ ấy, em cảm nhận được như đã gặp lại người bà, buổi đi thăm để lại cho em nhiều điều đáng nhớ, giúp em khơi dậy hình ảnh người bà hiền từ, dịu dàng trong tâm trí em. Em ước bà có thể sống lại, sống với gia đình em như ngày xưa.
6
1
Noo Phước Thịnh
26/10/2017 17:20:23
Một buổi đi tảo mộ với gia đình
“Thanh minh trong tiết tháng ba
Lễ là tảo mộ hội là đạp thanh ”.
Từ lâu lắm Nguyễn Du đã viết như thế về phong tục tảo mộ ngày thanh minh,và tôi chờ đợi ngày ấy để được đi thăm mộ bà với biết bao nỗi niềm, cảm xúc.
Trời đất vạn vật choàng tỉnh sau giấc ngủ đông,khoác tấm áo mùa xuân tươi tắn.Những giọt nắng đầu tiên trải trên nẻo đường làng nâu sậm thành từng vùng ấm dịu.Những bông lau bên đường khẽ đưa mình trong gió,gợn sóng mềm mại.Hương mùa xuân thoảng nhẹ đâu đây.... Đường làng đẹp đến lạ lùng !
Tôi và gia đình bước vào khu yên nghỉ của những người đã khuất.Gió ở đây lạnh, heo hút và hoang vắng.Những nấm mộ trắng nằm lặng yên tưởng chừng như không gian ở đây ngưng lại trong sự vĩnh hằng.Mẹ tôi đã chuẩn bị đầy đủ những thứ cần thiết trong chiếc làn nặng trĩu:nào nhang,hoa và cả đồ lễ nữa.Bà tôi nằm ở đây.Mẹ và chị tôi sửa sang phần mộ bà chu đáo,cẩn thận.Đưa mấy nén nhang đã đốt sẵn,mẹ bảo chị tôi đi thắp nhang cho các ngôi mộ xung quanh.Mẹ bày đồ lễ,tôi đứng lặng trước mộ bà,trong hương trầm nghi ngút,những kỷ niệm ngày xưa tràn về …Tất cả chỉ như vừa mới hôm qua thôi.Tôi nhớ những ngày bà bế tôi rong chơi khắp làng.Nhớ hơi ấm đặc biệt của bà,hình bóng bà mỗi sớm tinh sương,thổi bếp rạ,nướng củ khoai thơm phức.Tôi thường theo bà dậy sớm,thích ngồi cuộn lại trong lòng bà như một con mèo nhỏ,với tay đun bếp cùng bà.Hơi lửa làm nóng bừng hai má ,tôi vừa thổi vừa ăn miếng khoai nướng ngọt đến mềm môi...Thuở bé thơ, hai chị em tôi thường dành nhau chải tóc cho bà.Tóc bà dài, lốm đốm sợi bạc,thoảng mùi sả thơm…Tôi nhớ khôn nguôi mùi hương ấm nồng làm cay sống mũi ấy.Lúc nhỏ,tôi là đứa trẻ hậu đậu,vụng về nhưng bà chẳng bao giờ mắng tôi. Bà dạy tôi mọi thứ,cẩn trọng,rõ ràng như người ta truyền cho nhau kinh nghiệm đã được chắt chiu cả một đời.Thuở ấy,mỗi lúc đông về,bà thường nhắc tôi mặc áo cho thật ấm,vậy mà giờ đây bà nằm một mình trong lòng đất lạnh,trống trải và cô đơn…Tôi yêu bà,gắn bó bên bà cả một thời thơ bé.Tâm hồn tôi trong trẻo hơn,trái tim hiểu thế nào là nhân ái từ sự dạy dỗ của bà,từ những câu chuỵên cổ tích mà bà đã kể.Bây giờ tôi đã lớn khôn.Đông về biết tự mặc áo ấm,làm việc nhà không còn hậu đậu vụng về,bà tôi lại chẳng còn có dịp nhìn thấy thành quả của mình được nữa.
Tiếng mẹ gọi hoá vàng,tro tiền giấy bay kéo tôi ra khỏi thế giới tuổi thơ tràn ngập hình bóng của bà.Tôi trở về nhà trên con đường cũ nhưng sao thấy không gian như ảm đạm hơn.Dường như tôi đang mong chờ một điều kỳ diệu vẫn thường xảy ra trong các câu chuyện cổ tích để không gian buồn trên con đường về nhạt bớt đi chăng?
Có thể bà đã đi xa mãi nhưng bà vẫn sống trong lòng tôi và tất cả mọi người trong gia đình.Tôi tin bà đang dõi theo từng bước đường đời của đứa cháu yêu và nhất định sẽ để bà được mỉm cười về tôi nơi chín suối.
Một buổi đi du xuân của gia đình.

Mùa xuân là mùa của sự sống đua nở, là mùa của những niềm hân hoan, phấn khởi đầy rộn rã, bởi vậy mà trong bốn mùa, mùa xuân luôn là một trong những mùa được ngòi bút thi nhân ưu ái phác họa nhiều nhất trong các tác phẩm của mình. Nguyễn Du là một trong những bậc thầy về miêu tả thiên nhiên, đặc biệt là thông qua những nét vẽ về thiên nhiên lại phác họa được tâm trạng, nỗi niềm của con người.

Tiết trời vào xuân, mùa xuân về nhuộm cho cảnh sắc thiên nhiên một màu sự sống đầy tươi đẹp, không chỉ cảnh vật mơn man đua nở mà tiết trời vào xuân còn làm lòng người trở nên náo nức, vui tươi. Ngày xuân đến một sự kiện không thể không nhắc đến, đó chính là lễ hội trong Tiết thanh minh. Năm nay, vào tiết thanh minh, chị em Thúy Kiều, Thúy Vân đã cùng nhau ra ngoài dạo chơi, và ở đây, hai chị em không chỉ đắm mình vào không khí vui tươi, rộn rã của mùa xuân mà còn trải qua nhiều cung bậc cảm xúc từ vui tươi, náo nức đến cảm xúc man mác buồn khi kết thúc một ngày lễ hội, chị em sắm sửa ra về.

Thời gian thấm thoắt tựa thoi đưa, đặc biệt là thời gian vào xuân càng trôi qua nhanh chóng hơn, cũng bởi có lẽ, những gì tươi đẹp thì nhanh chóng lụi tàn, thời khắc mùa xuân trôi qua nhanh tựa như con thoi trên khung cửi của người thợ may, vô tình chảy trôi, mang theo đi bao cảm giác tiếc nuối của con người. Vì vậy mà mùa xuân mang đến cho con người nhiều cảm xúc náo nức, vui vẻ, yêu đời nhưng cũng mang đến bao sự nuối tiếc, lưu luyến. Trong tiết Thanh minh, cảnh sắc vươn lên nở rộ vô cùng tươi đẹp, rực rỡ, hình ảnh thu hút thị giác của con người nhất vào ngày Thanh minh này, có lẽ đó chính là không gian mênh mông, rộng lớn của bầu trời.

Nhưng khác với những ngày thường, bầu trời vào xuân rộng lớn nhưng không gợi cảm giác trống trải, vắng lặng mà gợi ra sự vận động của mầm sống đang trải ra bất tận. Đó chính là những ngọn cỏ non xanh mát bao trùm lấy không gian của bầu trời, nhuộm lên bầu trời ấy màu sắc của sự sống, khiến cho không gian bầu trời và không gian của mặt đất dường như hòa nhập làm một, cùng nhau đồng hành, cùng nhau làm cho mặt đất thêm rực rỡ, sống động hơn. Không chỉ có sắc xanh của ngọn cỏ, cái bao la, rộng lớn của bầu trời mà trên sắc xanh ấy lại được điểm xuyết bởi những cành lê trắng muốt, tinh khôi.

Những bông hoa lê trắng hò reo, hòa mình vào với sự sống của ngày xuân mà vươn những cánh trắng tinh khiết, nở rộ trong không gian, làm cho bức tranh mùa xuân càng trở nên tươi đẹp, tràn đầy sự sống. Làm cho tiết thanh minh trong tiết tháng ba càng thêm náo nức, nhộn nhịp, thanh minh là lễ hội lớn trong năm với hai phần lễ và hội đầy tươi vui, không chỉ diễn ra lễ Tảo mộ truyền thống mà đây còn là dịp lễ hội đầu xuân để những người trẻ tuổi vui chơi, kết bè kết bạn đầy náo nức. Vì vậy mà khi lễ hội Thanh minh diến ra, nam thanh nữ tú từ khắp mọi vùng đã kéo nhau về vui chơi, ngắm cảnh, người qua kẻ ại vô cùng tấp nập, nhộn nhịp.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư