Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Tả cảnh chiều tối trên quê em

tả cảnh chiều tối trên quê em
 

3 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
447
1
0
ChinPu
16/11/2020 18:40:24
+5đ tặng

Tôi rất yêu quê tôi.Cứ vào những tháng hè, tôi lại được ba mẹ chở về quê chơi. Những cảnh vật ở quê tôi rất thơ mộng nhưng điều mà tôi thích nhất ở quê tôi là đêm trăng sáng.

Hôm nay là rằm nên trăng lên rất sớm. Gió thổi làm vơi đi những cái nóng của ngày hè. Chúng đùa giỡn bên những lũy tre làng xanh mướt. Ánh trăng hiện lên, in bóng dưới bờ ao gần nhà. Trăng soi sáng từng ngõ xóm, ngõ làng. Trăng càng lên cao, gió càng thổi mạnh hơn,ánh trăng càng sáng tỏ. Vầng trăng tròn, trăng như một quả bóng mà lũ trẻ đầu làng đá lên trời. Lúc ấy, em như nghe văng vẳng bài thơ được phổ nhạc của Hoàng Trung Thông. Màn đêm càng tối thì những ngôi sao càng sáng, trăng cũng càng tỏ hơn. Những ngôi sao rải khắp bầu trời in bóng xuống ao như một bầu trời thứ hai. Ánh trăng sáng dìu dịu. Vầng trăng chiếu sáng khắp nơi. Những chú ve cùng hòa chung tiếng nhạc tạo nên một bản nhạc dưới trăng. Em như đang ngồi trong một buổi biểu diễn hòa nhạc. Ánh trăng lung linh dưới dòng sông uốn khúc quanh làng. Trăng lóng lánh trên vai chị gánh đêm khuya.

Các anh đom đóm chăm chỉ đang đi gác đêm. Chị cò đi ăn đêm. Mùi lúa thơm nồng toả ra trong đêm trăng. Em như vừa thưởng thức hòa nhạc vừa thưởng thức những món ăn ngon của đồng quê. Những đêm trăng khuyết,trăng như một chiếc thuyền trôi dạt trên bầu trời đen thẫm. Ánh trăng lung linh cứ theo em như muốn cùng đi chơi, cùng nhảy múa với em. Trăng sà xuống như lắng nghe những câu truyện cổ tích của bà em. Trăng óng ánh cùng những vì sao tinh tú. Em thầm nghĩ: "Vì sao tinh tú của mình ở đâu nhỉ?". Những vì sao tinh tú đang đùa giỡn,chạy nhảy trên bầu trời.

Bầu trời đêm thăm thẳm thật yên tĩnh.Tiếng gió nồng nàng thổi mát rượi.Chén nước chè xanh ông em đang uống như càng đậm đà hương vị quê hương. Cùng tiếng dế, tiếng gió, ánh trăng đã làm dịu đi những cái nóng oi bức, làm khô đi những giọt mồ hôi của những người vất vả, cực khổ trên cánh đồng.

Trăng đêm nay thật sáng. Dưới ánh trăng này, làng quê em thật huyền ảo, nên thơ và trong lòng của em tình yêu quê hương, đất nước ngày càng sâu nặng.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
HoangNguyen
16/11/2020 18:40:56
+4đ tặng
Thiên nhiên luôn là thế giới bí ẩn, kì vĩ vẫy gọi những bước chân thám hiểm của bao người.Chảy tràn từ trang thơ, trang văn với những loài hoa mai, hoa đào, dặng liễu đến những cảnh thác nước, dòng sông hùng vĩ, và giờ đây là không gian hoàng hôn đầy thơ mộng và lãng mạn biết bao. Trong số ấy, hẳn quê hương êm đềm, thanh bình không thể không hấp dẫn chúng ta phải không? Đặc biệt cảnh hoàng hôn trên quê hương là một cảnh tượng tráng lệ đi sâu vào trái tim tôi.
Hoàng hôn là dáng chiều nhẹ nhàng như dải lụa tím chảy tràn lên vạn vật. Màu hoàng hôn là màu buồn, một màu rất đặc trưng, không réo rắt đau thương, không nhạt nhẽo, chán chường mà là nét buồn như nỗi buồn của kẻ si tình bị thất tình, nỗi buồn ám ảnh dư ba, nỗi buồn nhưng rất tráng lệ và vẫn ánh lên sự khỏe khoắn, tươi vui. Ông mặt trời như hòn lửa đỏ đang dần lặn xuống biển khơi. Nếu ban ngày đã phải làm việc hết năng lượng, ban phát ánh nắng rực rỡ để truyền hơi ấm, sự sống rực lửa cho không gian muôn nơi. Hay đêm về là vầng trăng dát bạc, nhẹ nhàng làm đẹp đẽ, say đắm những người yêu thiên nhiên, yêu quê hương, xứ sở thì lúc hoàng hôn mặt trời dường như cân bằng được điều ấy. Xa xa là những đám mây đang trôi lững lờ trên nền trời cao rộng. Những cánh chim mỏi mệt bay về tìm chốn ngủ. Dường như khắp nơi sự sống đang dần rơi vào thế tĩnh tại, im lặng, im lìm trong bóng chiều sầu man mác. Đứng trước khung cảnh hòng hôn thơ mộng, đẹp và buồn ấy lòng người rất dễ bị cảm giác buồn bã, cô đơn ùa về mà lan thấm không hay. Thiên nhiên như đang chìm dần vào giấc ngủ say. Không còn sôi nổi, huyên náo như khi tia nắng ban mai vẫy gọi, sự sống đã dần chuyển sang một nhịp lặng lẽ, êm đềm hơn.
Người nông dân hiền lành, lương thiện đang hoàn tất công việc dồng áng của mình và nhanh chân rảo bước về nhà. Những đàn trâu, đàn bò lững thững theo tiếng gọi của chủ nhà mà vào trong chuồng đẻ nghỉ ngơi. Sự sống đã dần thưa vắng hơn, đâu đây còn hắt bóng hoàng hôn, những làn gió chiều nhè nhẹ lùa vào khe tóc như đùa nghịch cùng thiên nhiên. Hoàng hôn đã mang đến cho cuộc sống thêm những dư vị êm đềm mà sâu lắng. Dường như, trái tim và thân thể sau một ngày dài đã được tắm mát, nghỉ ngơi. Chính nét hoàng hôn ấy khiến tôi có cảm giác như nỗi lòng mình cũng được giãi ra cùng thiên nhiên, cho tôi một không gian thơ mộng, sâu lắng để nghĩ suy nhiều hơn. Quả là ngoại cảnh đã tác động rất sâu sắc vào tâm hồn người.
Hoàng hôn với sắc ngà nâu vàng đã làm tan chảy trái tim si tình, quyến rũ của tôi và hẳn là của các bạn nữa. Cảnh hoàng hôn trên quê hương như li cà phê sữa thật ngọt ngào với vẻ buồn thơ mộng và nồng nàn bởi hương vị mặn mòi của đất quê, hồn quê lan thấm, quyện vào.
0
0
Bùi Minh Nguyệt ...
24/10/2021 15:14:14
 

Buổi tối ngày hôm ấy mới đẹp làm sao. Tôi ra ngoài ban công nhìn ánh trăng tỏa. Trăng tròn vằng vặc từ từ bay lên theo gió. Ánh trăng sáng đến nơi nào, nơi đó cất tiếng hát, tiếng cười vui vẻ. Trăng đêm nay soi sáng khắp đất Việt Nam. Trăng sáng vằng vặc chiếu khắp thành phố, làng mạc, núi rừng, nơi quê hương thân thiết của mọi người. Trăng soi sáng những ống khói nhà máy chi chít, cao thẳm, rải trên đồng lúa bát ngát vàng thơm, cùng với nông trường to lớn, vui tươi. Cũng từ vầng trăng này, làn gió nhè nhẹ, mát rượi tỏa ra làm tuôn chảy những ánh vàng tràn trên phố phường, trải dài khắp thành phố. Tôi nhìn trăng, nhìn mãi, nhìn mãi và nghĩ sự tích chú Cuội ngồi trên cung trăng.

Kể ra chú Cuội cũng tài thật, ngồi mãi bên gốc đa của mình mà không đi đâu cả. Nghĩ đến chị Hằng mỗi năm chỉ xuống chơi với các em thiếu nhi một lần vào Trung thu, tôi lại nhớ, nhớ chị lắm! Tôi ước mong chú Cuội sẽ lại trở về sống với con người, chị Hằng sẽ xuống chơi cùng các em vào những ngày mười lăm hàng tháng. Nhưng cái ước mong đó chỉ là ảo ảnh, hy vọng mong manh. Trăng dấp dưới giữa muôn vạn vì sao. Ánh trăng óng ánh tỏa trên khắp cành cây, hoa lá để rồi chúng toát ra một màu vàng tươi đẹp. Trăng chiếu xuống dưới đường làm những khuôn mặt thanh niên tươi trẻ hơn. Trăng cũng có một tình yêu vĩnh cửu như con đối với mẹ. Trăng yêu quý trái đất của mình, yêu quý hành tinh của mình, yêu quý những con người thông minh, cần cù sáng tạo, yêu lao động của mình. Hình như trăng đặc biệt yêu quý những em nhỏ đang vui chơi, học hành dưới mái trường mà trăng đã ôm ấp vào tận trong tim. Trăng còn tỏa ánh sáng của mình vào những chậu cây cảnh có nhiều sự sống hơn. Trăng cứ hiện lên trước mắt tôi, không bao giờ dứt ra được trong đêm nay. Tôi mơ mộng, tưởng tượng như trăng đang đến sát bên mình và khẽ nói với tôi:

– Bạn làm gì đấy? Tôi trả lời:

– Tôi đang mơ mộng đây!

Đến khi giật mình trở lại, tôi mới biết đó không phải là trăng, chỉ là tôi tưởng tượng mà thôi. Trăng còn phải đi đây, đi đó xem xét đất nước mình nữa chứ. Sao hôm nay tôi kì lạ đến vậy, cứ mơ mộng tưởng tượng suốt?

Vì ánh trăng đêm nay đấy các bạn ạ! Các bạn có thấy trăng đẹp không? Tôi thầm cảm ơn trái đất đã tạo nên vầng trăng đẹp thế này để tôi yêu đời hơn, mơ mộng hơn, học giỏi hơn… Tôi rất sợ, sợ lắm khi trăng bị làm sao đó. Tôi ngồi ngắm trăng cho tới lúc trăng tan dần? Sao trăng lại tan? Tôi tự hỏi tôi. Một đám mây không biết từ đâu đến, chen vào vầng trăng và vầng trăng cùng tan dần. Thế là buổi tối ngày mai, tôi mới gặp lại được vầng trăng. Một ngày dài quá, dài quá, tôi không biết có chịu đựng được hay không? Tôi đang nhìn theo bóng dáng trăng thì mẹ gọi tôi vào ngủ. Tôi không muốn ngủ chút nào nhưng vẫn phải vào. Vào trong chăn, tôi vẫn còn nghĩ đến trăng và thiếp đi lúc nào không biết. Vầng trăng đã đi tận vào trong giấc ngủ, vào tận trong giấc mộng của tôi.

Trăng đêm ấy đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc. Dù đã đi đâu rất xa, dù có ở nơi nào đi nữa, nhưng tôi cũng sẽ không bao giờ quên vầng trăng tròn vằng vặc. Tôi sẽ không bao giờ quên

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×