Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết một bài văn bày tỏ cảm xúc của em về cái cây mà người ông đã mất của em trồng

Viết một bài văn bày tỏ cảm xúc của em về cái cây mà người ông đã mất của em trồng

3 trả lời
Hỏi chi tiết
662
4
4
Ng Duy Manh
01/01/2021 13:56:07
+5đ tặng

Mùa đông là mùa cây cối im lìm, ngủ say trong cái giá buốt của đất trời. Nhưng thực ra, ở sâu bên trong những hàng cây vẫn đang lặng lẽ kể nên câu chuyện của riêng mình. Mà em vẫn yêu nhất là câu chuyện của cây bàng già ở đầu ngõ.

Nhà em nằm trong một con ngõ nhỏ. Ở ngay đầu ngõ, được trông một cây bàng cao lớn, nó như một tấm biển báo để đánh dấu sự hiện diện của con ngõ ấy. Vì thế, người ta thường ưu ái mà gọi nơi đây là ngõ cây bàng. Chẳng ai biết cây bàng được trồng từ bao giờ, được ai trồng. Chỉ biết, khi hộ dân đầu tiên chuyển đến đây, cây bàng đã sừng sững ở đó rồi. Vậy nên, chẳng có gì bất ngờ khi nó đã là một cây bàng già. Tuy nhiên, thật chẳng biết đúng sai khi bảo nó là cụ bàng già nua. Bởi tuy tuổi cao, nhưng cây bàng nom vẫn đỏm lắm. Vẫn xanh mượt, hò hẹn với đủ loài chim vào mỗi mùa xuân.

Một năm có bốn màu em luôn được đồng hành cùng cây bàng ấy, nhưng em yêu nhất vẫn là ngắm cây bàng vào mùa đông. Mẹ thường bảo, cái thú của mày sao mà kì. Đôi khi em cảm thấy mình kì thật, nhưng cũng chẳng sao cả. Khi người người yêu tán bàng xanh mướt vào mùa hạ, yêu ngọn đuốc bàng đỏ rực vào mùa thu. Thì phải có những người như em yêu cây bàng vào mùa đông. Vậy mới công bằng chứ. Nếu không, bàng sẽ cô đơn lắm.

Khi vào chính đông, là lúc cây bàng đã rụng hết lá, cả thân cây trơ trọi khẳng khiu. Đó là thời gian duy nhất mà chúng ta có thể chiêm ngưỡng hết toàn bộ những cành, những nhánh của nó. Chúng tỏa ra đan xen vào nhau một cách ngẫu nhiên, nhưng vô tình lại thật đúng điệu. Từ dưới nhìn lên, những cành cây như những vết cắt, biến bầu trời mùa đông trắng xám, ảm đạm thành một bức tranh được ghép nên từ vô vàn mảnh nhỏ. Những hôm được nghỉ, em sẽ mặc thật ấm, chạy ra dưới gốc cây, trèo lên cành thấp nhất, ngồi ở đó, đọc một cuốn sách yêu thích. Vui biết bao nhiêu. Khi ngồi tựa lưng thật sát vào thân cây. Em dường như cảm giác được phía sau lớp vỏ thô ráp, sần sùi ấy, cả dòng nhựa sống đang sôi trào, đang vồn vã chảy lên trên, chuẩn bị cho những mầm non đón chào xuân mới. Từng nhịp thở tuy nhỏ, tuy chậm rãi nhưng vẫn thật rõ ràng. Đó là nhịp đập của cây bàng, của đất trời trong tiết đông. Nó chậm đến mức người ta tưởng như đất trời đang say ngủ chờ nàng xuân đánh thức. Nhưng thực ra, nó đang âm ỉ mà luân chuyển, làm nốt những điều cuối cùng trước khi nhường chỗ cho mùa vui.

Vậy nhưng, dù là mùa nào, dù là khoảnh khắc nào, em vẫn đều yêu cây bàng nhiều lắm. Em mong rằng, dù mưa gió hay nắng gắt gây vẫn vững chãi ở nơi đầu ngõ ấy. Để mỗi ngày, em sẽ đi ngang qua, khúc khích mà cười “Chào cây bàng nhé!”.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
3
4
Snwn
01/01/2021 13:58:53
+4đ tặng
Tôi biết đến cây bàng là vào năm lớp một khi bước vào ngôi trường tiểu học,  cây bàng trên sân với những chiếc lá thật to, cành cây vươn ra gần như che đi cái nắng chói chang đang chiếu rọi. Cũng chẳng hiểu vì sao cây bàng lại thường được trồng trên sân trường đến thế có lẽ vì những đặc điểm của cây phù hợp với trường học.
 
Cây bàng như nhìn tôi lớn lên, cho dù là ngôi trường nào, cấp một, cấp hai hay cấp ba thì cây bàng vẫn luôn có mặt trên sân trường như để lưu giữ lại những kỉ niệm học trò, kỉ niệm thời trẻ con tinh nghịch của tôi vậy. Cây bàng mang trong mình một nét đẹp riêng biệt mà cho dù ở bất cứ mùa nào thì nét đẹp đó vẫn luôn hiện hữu. Vào cuối mùa hạ đầu mùa thu cũng là khoảng thời gian mà tôi cũng như tất cả học sinh cắp sách đến trường sau một khoảng thời gian nghỉ hè dài, tôi vẫn nhớ hình ảnh lưu lại trong tâm trí tôi khi đó là cây bàng nằm ở một góc sân trường dưới cái nắng đã bớt đi phần nào gay gắt , những chiếc lá khẽ lay nhẹ chắc do cơn gió nào đó vừa đi qua, nhìn cây bàng lúc đó thật đẹp và cũng là vì nằm ngay phía góc sân trường đó cũng là lớp tôi. Cây bàng đứng đó lay nhẹ như thể chào đón sự trở lại của chúng tôi sau những ngày tháng nghỉ hè không gặp. Rồi cũng chẳng biết từ lúc nào trên sân trường là những chiếc lá màu vàng úa của lá bàng, chiếc lá to nhưng đã ngả màu héo úa. Nhìn thấy những chiếc lá trên sân tôi mới nhận ra từ lúc nào cây bàng đã khoác trên mình chiếc áo màu vàng úa thay cho màu xanh đầy sức sống lúc đầu mùa, tuy vậy cây bàng vẫn đẹp, một nét đẹp buồn khiến cho người nhìn vào đó cũng chẳng vui nổi. Rồi từng cơn gió cứ thế dần mạnh hơn, lạnh buốt kéo theo những chiếc lá bàng rơi rụng đầy cả một khoảng sân trường, gió cùng cái lạnh kéo theo mùa đông đến, cô cậu học trò khoác trên mình những chiếc áo ấm, trên cổ là chiếc khăn len ấm áp, nhìn ai cũng giống như những chú gấu bông ấm áp chỉ có mỗi cây bàng vẫn lặng lẽ đứng đó chẳng mặc thêm áo, chẳng ấm áp và cũng chẳng còn lá. Giờ đây cây bàng khô cằn già cỗi khẳng khiu với những cành cây khô gầy nhưng cây lại vô cùng kiên cường chống chọi lại cái giá lạnh đó trông mùa mưa bão để rồi khi mùa đông qua đi, cây bàng lại tràn trề nhựa sống với những chồi non xanh mơn mởn gợi cho ta vô vàng sức sống, chồi non tựa như một sự hồi sinh phép màu, trong làn hơi sương lạnh kèm theo đó là cơn mưa bụi những chồi non vươn mình lớn dậy mạnh mẽ đầy nhiệt huyết giữa mùa xuân. Một năm bốn mùa trôi qua thật nhanh, trãi qua bao sóng gió thăng trầm thì cây bàng vẫn đứng đó như một người cô người thầy chờ đợi sự trưởng thành của học trò vậy, mùa hạ đến, mùa của sự chia tay của nỗi buồn nhưng cây bàng lại như che dấu đi nỗi niềm ấy ra sức vươn mình che chở cho các cô cậu học trò những ngày cuối hạ với tán lá xanh non đang dần chuyển màu đậm hơn, dày hơn, đâu đó là những quả bàng rơi rụng kèm theo đó là một vài bông hoa rơi nhẹ trên sân trường như thể chia tay chúng học trò vậy. Dưới gốc cây bàng ấy học trò chúng tôi đã có không biết bao nhiêu là kỉ niệm đẹp, là những hôm chơi đuổi bắt nhờ cây làm lá chắn, là những hôm cùng nhau ôn bài dưới tán cây ấy, là những lúc đọc sách dưới gốc cây nhờ những cơn gió nhẹ lật hộ trang sách,... từng kỉ niệm một điều in sâu trong tiềm thức, những kỉ niệm đó nhẹ nhàng bình yên và đẹp đến lạ.
 
Thời gian qua đi những cô cậu học trò cũng dần lớn, rồi đến lúc cũng rời xa mái trường thân yêu để đến với những ước mơ của bản thân, rồi sẽ phải chia tay những cây bàng góc lớp, chụp lại những khoảnh khắc đẹp nhất cũng là chụp lại cây bàng lớp học như để kỷ niệm một thời tuổi thơ vô cùng tươi đẹp. một thuở học trò chợt nhớ chợt quên, một thuở học trò khi nhớ lại những giọt nước mắt sẽ rơi nhưng rồi đâu đó lại là những tiếng cười.
4
2
ulatr
01/01/2021 13:59:05
+3đ tặng

Vườn nhà em trồng rất nhiều cây ăn quả: cây xoài, cây mít, cây ổi,... nhưng em thích nhất là cây cam được ông trồng giữa vườn hơn 4 năm trước.Sau đó mấy tháng ông em đã bị bệnh và mất, hôm đó em chỉ biết ngồi dưới gốc cây cam của ông mà khóc

Cây cam đó được ông lấy giống từ miền nam về. Cây không cao lắm, nhưng tán cây xòe rộng ra, trông xa như chiếc ô xanh khổng lồ. Thân cây khá lớn, cả một vòm tay em ôm mới xuể. Toàn thân cây khoác lên chiếc áo màu nâu xỉn. Ngay từ mặt đất cây đã được phân thành hai cành lớn. Lá cam to hơn lá chanh, mỗi cuống lá thường có một chiếc gai nhọn. Hôm trước em sơ ý đụng phải chiếc gai, chiếc gai đã làm em đau lắm.

Cây cam đã được trồng hơn 4 năm nên cây đã lớn. Nhờ có sự chăm bón chu đáo và tỉ mỉ của ông nên cây rất tươi tốt. Thân, cành, lá xanh bóng. Trong những cuống lá xuất hiện từng chùm hoa cam. Hoa cam trắng muốt, nhụy vàng. Đặc biệt nhất là mùi hương của cây cam, hương thơm ngan ngát tỏa khắp khu vườn. Rồi đã đến mùa trái rộ, quả cam to, mập và chắc.

Khi đã lớn quả cam to bằng quả bóng nhỏ, xanh thẫm. Mỗi cành có dăm ba quả. Nhìn quả cam lủng lẳng trên cành, em rất thích. Quả chín vào cuối năm, cả cây vàng rực lấn át cả màu xanh của lá. Vị cam ngọt đậm đà ẩn bên trong những múi cam mọng nước. Cam là loại trái cây chứa nhiều vi-ta-min. Khi cam chín, mẹ em lại hái những quả cam chín mọng, rửa sạch sẽ thắp hương cho ông và sau đó cả gia đình quây quần thưởng thức vị ngọt của cam.

Em rất thích ăn cam mà ông trồng. Em luôn tự nhủ sẽ giúp ông chăm bón cây cam cho cây cam tươi tốt hơn.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư