Viết một đoạn văn trình bày suy nghĩ của em về hình ảnh những người chiến sĩ ngày đêm bảo vệ biển đảo thiêng liêng của tổ quốc
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Hiên ngang người lính đảo
Sóng gió chẳng chùn chân
Cây súng khoác trên thân
Cùng biển khơi làm bạn
Với tấm lòng dũng cảm
Bão tố chẳng sợ chi...
Cũng giống như bao nhiêu người chiến sĩ của Quân đội nhân dân Việt Nam khác, những chiến sĩ trong lực lượng hải quân Việt Nam luôn mang trong mình trọn vẹn một lời thề đó là “trung với Đảng, hiếu với dân, sẵn sàng chiến đấu hi sinh vì độc lập dân tộc, vì chủ nghĩa xã hội, nhiệm vụ nào cũng hoàn thành khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh bại”… Họ là ai? Họ chính là những người nắm giữ nhiệm vụ bảo vệ vùng biển và hải đảo thiêng liêng của Tổ quốc. Ý thức được trách nhiệm to lớn mà Tổ quốc và nhân dân giao phó, mỗi người chiến sĩ hải quân thân yêu luôn đề cao cảnh giác, giữ vững tay súng để giữ vững bình yên chủ quyền biển đảo thiêng liêng của dân tộc!
Các anh vẫn ngày đêm giữ vững tay súng canh gác biển trời Việt Nam. Chắc hẳn mỗi người dân Việt Nam đều ý thức rất rõ rằng: biển đảo là một bộ phận lãnh thổ thiêng liêng của đất Việt, có tầm quan trọng đặc biệt trong xây dựng và phát triển đất nước. Với tầm nhìn chiến lược vượt thời đại, từ rất sớm, Chủ tịch Hồ Chí Minh không những chỉ rõ tiềm năng, lợi thế “ biển bạc” của Việt Nam mà còn đặc biệt quan tâm đến bảo vệ chủ quyền lãnh thổ quốc gia, nhất là vùng biển, đảo thiêng liêng của Tổ quốc. Ngày 10/4/1956, khi nói chuyện tai Hội nghị cán bộ cải cách miền biển, Hồ Chí Minh đã nói: “Đồng bằng là nhà, mà biển là cửa. Giữ nhà mà không giữ cửa có được không? Kẻ gian tế nó sẽ vào chỗ nào trước? Nó vào ở cửa trước. Vì vậy ta phải giáo dục cho đồng bào biết bảo vệ bờ biển…”. Hơn thế nữa, Chủ tịch Hồ Chí Minh còn rất quan tâm và dành tình cảm đặc biệt đến lực lượng vũ trang bảo vệ chủ quyền biển đảo, nhất là lực lượng hải quân. Khi đến thăm các đơn vị hải quân, Người tâm sự: “Là chiến sĩ hải quân, các chú phải biết yêu quý đảo như nhà mình, chịu khó cải tạo xây dựng thành những mảnh đất vừa giàu, vừa đẹp, vừa có lợi cho mình, vừa có ích cho đất nước”.
Có người cho rằng, có thể tình yêu Tổ quốc đồng nghĩa với trách nhiệm công dân của mỗi con người trước số phận của dân tộc, của đất nước mình. Chúng ta là người con của đất Việt, ông cha ta từ ngàn năm trước đã lên rừng xuống biển để khai phá, xây dựng non nước này. Và biển – đảo ấy là một phần gia tài nghèo khó mà ông cha ta tự ngàn xưa đã không tiếc máu xương, công sức để gìn giữ, truyền lại cho con cháu hôm nay. Có lẽ vì thế mà những người canh giữ biển đảo của Tổ quốc - người chiến sĩ hải quân Việt Nam là những chiến sĩ anh hùng, bởi vì họ sinh ra trên một mảnh đất của một dân tộc anh hùng, thừa hưởng những truyền thống yêu nước và kinh nghiệm đấu tranh kiên cường của cha ông ta để lại. Để bảo vệ chủ quyền cho dân tộc, người lính hải quân họ đã phải hi sinh và đánh đổi rất nhiều. Đã có biết bao chiến sĩ đã phải ngã xuống giữa biển trời mênh mông, bao người phải xa sự yêu thương đùm bọc của gia đình, xa vợ con, để lại ở những người thân của họ nơi đất liền một nỗi nhớ khôi nguôi. Nhưng nỗi nhớ ấy chỉ là một phần đằng sau niềm tự hào của gia đình về những người con của họ đang mang trên vai một nhiệm vụ của dân tộc và họ lên đường theo tiếng gọi của Tổ quốc, theo sự trăn trở của con tim rằng: mình đã làm được gì cho Tổ quốc thân yêu của mình? Dẫu biết rằng sẽ có biết bao gian khổ khó khăn ở nơi đầu sóng ngọn gió này, nhưng trong tim mỗi người chiến sĩ hải quân không cảm thấy nhụt lòng mà càng thấy thêm tự hào về công việc mà họ đang làm.
Tôi biết khóc, tôi biết cười, tôi biết đến thành công và tôi cũng đã trải nghiệm nhiều thất bại, nhưng điều tôi chưa biết đó chính là sự hy sinh thầm lặng của những người đã cho tôi cuộc sống bình yên này. Khi con người ta ai cũng phải lo toan, tính toán để mưu cầu chuyện danh lợi, tiền tài thì chẳng mấy ai có thể nghĩ đến việc ngoài xa kia lại có những chiến sĩ đang hi sinh thầm lặng để bảo vệ biển đảo - nơi biên cương Tổ quốc. Ở nơi ấy, nơi mà tôi chưa từng nghĩ tới, nơi mà tôi chỉ thoáng thấy qua tivi nhưng đã để lại trong tôi nhiều suy nghĩ và chất chứa nhiều tâm niệm. Đó cũng là lần đầu tiên tôi cảm nhận được ý chí và nghị lực phi thường của các anh chiến sĩ hải quân. Các bạn ạ, từ những ngày còn bé, khi chưa hiểu được sự hy sinh thầm lặng của những người lính đảo, tôi vẫn luôn yêu thích màu áo của những anh lính hải quân, không phải màu xanh rêu bộ đội, mà là màu trắng tinh khôi, họa thêm những sọc xanh dương như những lớp sóng biển dạt dào!
Các bạn có biết không, đối với tôi, có lẽ không nghề nào gian khổ và khó khăn bằng việc canh giữ sự bình yên cho Tổ quốc. Nhiều khi tôi thắc mắc không hiểu vì sao các anh lại chọn làm lính đảo, điều gì thôi thúc các anh đến nơi xa xôi đầy hiểm nguy ấy? Phải chăng là lòng yêu nước thiết tha và nồng cháy của các anh! Để cho chúng tôi có được một cuộc sống trong hòa bình và tự do, tôi biết không ít người đã và đang hi sinh quyền lợi của bản thân để vì một lý tưởng vô cùng to lớn mà không phải ai cũng làm được. Khoảng cách hàng trăm hải lí với đất liền đâu phải gần. Bạn đã lúc nào nghĩ tới ngày nào đó sẽ rời xa gia đình và gắn cuộc sống của mình với biển đảo quê hương chưa? Ngày anh lên đường là ngày anh chấp nhận bỏ lại sau lưng gia đình, người yêu, bạn bè và cả một tương lai tươi sáng để đi theo tiếng gọi của Tổ quốc, tiếng gọi của một trái tim yêu nước, tiếng gọi của nhiệt huyết thanh niên:
“Xưa cha ông giong buồm ra giữ đảo
Định hướng thuyền đi bằng vệt sao trời
Nay hiên ngang giữa vùng giông bão
Anh chọn quê hương là chốn biển khơi!”
(PGS.TS Phạm Xuân Hằng)
Cuộc sống ngoài khơi xa, làm sao mà tránh khỏi những khó khăn, thiếu thốn. Khó từng miếng ăn giấc ngủ đến cái áo cái quần; khó một cuộc điện thoại hỏi thăm gia đình đến một lá thư dạt dào yêu thương từ đất liền. Thiếu hơi ấm của gia đình, người yêu; thiếu những cái tết rộn ràng bánh chưng, bánh tét, cành mai, cành đào; thiếu tiếng người cười nói để làm ấm lòng người chiến sĩ… Chỉ có những cái siết tay thắm tình đồng chí cảm thông với nhau giữa tiếng rì rào sóng vỗ; chỉ có những tiếng hát đồng đội xua tan cái giá lạnh của gió sương hải đảo cũng như nỗi cô đơn của người chiến sĩ; chỉ có những nỗi ngóng trông từng lá thư, cánh thiệp, từng món quà nhỏ, từng lời chúc… dẫu là từ những người xa lạ, dẫu là từ người thân của đồng đội mình… cũng cảm thấy ấm lòng đến lạ.
Thương lắm, người chiến sĩ hải quân! Ở ngoài đảo xa, làm sao mà không khỏi chạnh lòng khi nghĩ về người mẹ già tóc bạc tần tảo sớm hôm; làm sao mà không khỏi xót xa khi nghĩ về người con gái trẻ đang ngày ngày ngóng đợi người yêu; làm sao mà không khỏi buồn tủi khi kết thúc những buổi ghé thăm…? Thân thương sao danh từ thiêng liêng, cái tên gợi lên hết cái xa của không gian và cái dài của thời gian. Buồn lắm! Nhớ lắm! Nhưng các anh vẫn kiên cường giữ vững trái tim nóng dành cho tổ quốc và cầm chắc nòng súng gìn giữ quê hương. Dẫu biết nếu phải ra đi, những gì còn lại về anh chỉ là ngụm nước biển nơi anh đã ngã xuống nhưng anh vẫn nguyện hi sinh tuổi trẻ của mình một cách thầm lặng. Hi sinh vì quê hương mình, vì chủ quyền lãnh thổ thì có gì phải tiếc nuối?
“ Giữa Đại Dương anh trở thành bất tử.
Giữa Nhân Dân anh mãi mãi trường sinh
Máu anh đổ, đảo ngàn năm vững chãi.
Nước biển quê mình giờ mặn gấp đôi…”
(PGS.TS Phạm Xuân Hằng)
Người chiến sĩ hải quân, tên gọi thân thương ấy đã dạy em biết bao điều. Từng ương bướng làm ba mẹ phải buồn phiền nhưng nay lại cúi đầu trước anh. Tôi thấy mình sao quá bé nhỏ trước anh. Anh dám hi sinh bản thân mình vì cả một đất nước. Còn tôi, đã làm được gì? Cha mẹ anh chắc hẳn rất tự hào vì anh – một đấng nam nhi đầu đội trời chân đạp đất và mang trong mình một lí tưởng ngời sáng cả thế hệ sau. Xin được cảm ơn lòng quả cảm của các chiến sĩ hải quân! Hình ảnh đẹp của các anh đã tạc vào tâm hồn lớp trẻ chúng tôi sự khâm phục, ngưỡng mộ, tin yêu vô bờ bến!
Những ngày này, tin tức về vấn đề biển Đông cứ ngập tràn trên các mặt báo, hàng triệu trái tim ngày đêm vẫn đau đáu một nỗi niềm hướng về biển Đông, tất cả mọi nơi trên dải đất hình chữ S từng phút, từng giờ luôn sôi nổi những hoạt động thiết thực, ý nghĩa hướng về Hoàng Sa, Trường Sa… lại càng cảm kích những hy sinh thầm lặng của các anh biết nhường nào. Các anh phải ngày đêm chống chọi với thời tiết khắc nghiệt, phải nắm chắc tay súng, phải chống lại rất nhiều âm mưu diễn biến hòa bình, thủ đoạn thâm độc của các thế lực thù địch nhằm bảo vệ, giữ trọn biển đảo. Mong các anh sẽ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình, bảo vệ phần đất ruột thịt thiêng liêng của Tổ quốc và sẽ mãi là chiếc cầu nối đất liền với biển đảo yêu thương!
Bạn có biết không, tôi rất hy vọng một ngày được về thăm biển, đứng trên boong tàu tiến đến hải đảo xa xôi cùng các anh. Lúc đó, tôi sẽ ôm hôn hòn đảo quê hương này, tôi sẽ đứng trên đảo Song Tử và hét thật to: “Tôi yêu Việt Nam!”, tôi sẽ thức dậy sớm để ngắm bình minh, trải nghiệm một lần được đi tuần cùng các anh hải quân và tôi cũng muốn một lần được đi qua đảo Gạc Ma, thả chiếc vòng hoa tưởng niệm cùng với lòng yêu thương, sự kính trọng của mình…
Tôi vẫn tin rồi năm tháng đi qua, anh sẽ lại được trở về quê hương, với những vòng tay ấm đang mong ngóng anh từng ngày. Cầu chúc cho gia đình anh nhiều sức khỏe để chờ đến ngày anh trở về. Ở phương xa, tôi hy vọng các anh sẽ thật ấm áp bên đồng đội và lòng nhiệt thành luôn dâng tràn trong lồng ngực gắn với sự sẻ chia, góp sức của những người luôn hướng về hải đảo hay là những tấm lòng thơm thảo nơi đất liền. Và chúng tôi những người đang sống và chiến đấu ở đất liền hứa với các anh - những người lính hải quân rằng, chúng tôi cũng sẽ cống hiến hết mình để cùng các anh dựng xây quê hương đất nước này ngày càng giàu đẹp, văn minh hơn.
Chúc các anh sức khỏe dồi dào, niềm tin bền vững, ý chí kiên cường, hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ. Gửi đến anh những lời chúc tốt đẹp nhất và những lời nói yêu thương nhất, hỡi người chiến sĩ vĩ đại!
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |