LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Cảm nghĩ của em về con đường quê hương

Cảm nghĩ của em về con đường quê hương

3 trả lời
Hỏi chi tiết
1.160
6
2
Tú Uyên
01/01/2021 12:13:03
+5đ tặng
"Quê hương là chùm khế ngọt Cho con trèo hái mỗi ngày Quê hương là đường đi học Con về rợp bướm vàng bay" Mỗi khi nghe đến lời bài thư trên, bao nhiêu kỉ niệm thời thơ ấu lại ùa về. Những kỉ niệm ấy đẹp biết bao, nhưng có lẽ những kỉ niệm về quê hương thì làm tôi nhớ nhất. Quê hương - hai tiếng thiêng liêng vô cùng. Trong đó chất chứa bao ki niệm của những ngày còn chiến tranh, những ngày tôi còn là một đứa trẻ hồn nhiên. Quê hương là nơi mọi người dược sinh ra và lớn lên, là cái nôi tuổi thơ đi theo ta suốt đời. Dù có đi đâu xa xôi tôi cùng sẽ luôn nhớ đến quê hương - nơi mà mình đã được sinh ra và lớn lên. Vào những buổi sớm khi ánh binh minh vừa ló dạng, mang theo những tia nắng ấm áp cho cuộc sống làng quê bình dị, dân dã. Tôi thích nhất là dậy vào lúc sáng sớm, nhìn thấy cánh đồng lúa xanh bát ngát, từng đôi cò trắng chao liệng trên bầu trời xanh mây trắng lừng lờ trôi. Các bác nông dân ra đồng với sự hăng hái của một ngày làm việc. Lúc đó, cảnh vật và con người dường như chan hoà, một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp do “họa sĩ” thiên nhiên vẽ nên. Thật tuyệt đẹp! Lúc mặt trời đứng bóng, canh vật lúc này thật sự chìm trong cái oi bức của mặt trời. Các bác nông dân cũng đã mệt moi vì làm việc. Những buổi trưa hè oi ả, mắc một chiếc võng sau bụi tre trong vườn nằm ngủ trưa thì không còn gì bằng. Những cơn gió nhẹ thoảng qua làm cho lá tre đung dưa tạo ra tiếng kêu rì rào, xào xạc nghe thật vui tai. Những chú chim hót véo von làm tôi cỏ cảm giác như đang lạc giữa một thiên đường. Cảm xúc thật khó tả! Nhanh thật, thấm thoát ngày cũng trôi qua. Đêm đến, cà vùng quê như chìm vào giấc ngù say, chỉ còn chú gà trống vẫn ngày đêm làm việc, báo thức cho mọi người. Khác với nơi thành phố xa hoa lúc nào cùng nhộn nhịp tiếng xe cộ, tiếng ồn ào, tấp nập từ các hàng quán. Làng quê lại chọn sự yên bình, nhường chỗ cho các chú dê, ềnh ưỡng kêu ồm ộp vang suốt đêm dài. Chỉ có ở làng quê, chúng ta mới thấy hết được cái thanh bình, thoang thoảng mùi hương đồng nội, gió cỏ rì rào. Vào những đêm trăng rằm, tôi nhìn thấy cả một vầng trăng tròn, sáng rực cả một không gian. Nó khiến cho lòng tôi bâng khuâng, một cảm xúc mơ hồ chìm trong cảnh vật làng quê. Những hình ánh, những tình cảm rất thực ấy sẽ mãi mãi in sâu trong tâm trí, sẽ không bao giờ phai mờ trong trái lim lôi. Giờ đây ngẫm nghĩ lại, tôi cảm thấy yêu quê hương mình biết bao. Quê hương là bước đường giúp tôi vững bước vào đời. Thật xót xa cho những ai xa quê mà không được một lần về thăm lại nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Tôi tự nhủ với lòng mình sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này xây dựng quê hương, đất nước mình ngày càng tươi đẹp hơn, vững mạnh hơn.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
5
Nguyễn Anh Minh
01/01/2021 12:15:39
+4đ tặng

Hải Phòng – một thành phố cảng trung dũng, quyết thắng, một thành phố có nhiều cảnh đẹp, một nơi có những con người hiền lành, chất phác, dịu dàng – là nơi tôi đã sinh ra và lớn lên.

Hải Phòng là đô thị loại một nằm ở phía đông bắc Việt Nam giáp với biển Đông. Vì vậy ở đây có rất nhiều cảng, cũng chính vì thế mà người ta gọi đây là thành phố cảng. Thời tiết ở đây mang một thứ gì đó rất riêng biệt của miền Bắc mà chỉ miền Bắc mới có. Nếu bạn đã từng đến thăm Hải Phòng thì tôi đoán chắc rằng bạn sẽ tận hưởng được thời tiết đó. Cái nắng gay gắt, chói chang của mùa hè, những cơn mưa rào chợt đến rồi lại chợt đi, bầu trời trong xanh không một gợn mây. Trái với thời tiết của mùa hè là mùa đông. Mùa đông có lá rụng, có cái rét căm căm đến cắt da cắt thịt, cái nắng yếu ớt trên bầu trời phủ đầy sương.

Ở trên đất này, mọi người đều thân thiện, hiền lành, chất phác. Nếu bạn siêng năng, chịu khó thì những người nơi đây luôn dang rộng đôi tay đón chào và bạn sẽ trở thành một công dân của thành phố cảng.

Cảnh vật nơi đây thật đẹp với những ngọn đuốc khổng lồ thắp sáng cả thành phố. Mùa hè, nếu dạo theo hai bên đường bạn còn được nghe thấy tiếng ve râm ran, tiếng chim líu lo trong vòm lá và đặc biệt mắt bạn sẽ ngợp trong màu đỏ của hoa phượng. Chính vì vậy Hải Phòng còn được gọi là thành phố hoa phượng đỏ. Nếu trong những ngày hè chói chang, nóng nực mà được đi du lịch ở đảo Cát Bà thì quả là tuyệt, ở đấy có những hàng cây xanh, có đường uốn theo sườn núi, có rừng quốc gia với nhiều động vật quý hiếm, có làn nước biển trong xanh với bãi cát vàng óng lấp lánh trong nắng.

Hải Phòng không chỉ nổi tiếng bởi Cát Bà mà còn có khu du lịch Đồ Sơn. Đồ Sơn nổi tiếng về rừng thông reo vi vu trong gió, những tòa nhà biệt thự cao tầng, hàng dừa tán rộng… Hàng năm Đồ Sơn còn tổ chức lễ hội chọi trâu thu hút nhiều người từ mọi miền Tổ quốc:

Dù ai buôn đâu bán đâu

Mồng chín tháng tám chọi trâu mà về

Dù ai buôn bán trăm nghề

Mồng chín tháng tám nhớ về chọi trâu

Tôi yêu thành phố Hải Phòng, yêu màu hoa phượng vĩ trong nắng sớm. Tôi sẽ học tập tốt để xây dựng thành phố quê hương.

3
4
Thiên sơn tuyết liên
01/01/2021 12:15:50
+3đ tặng

Buổi sáng hôm nay, như mọi lần, em lại bước trên con đường tới lớp đầy lá rụng đầu thu.

Con đường tới trường sáng sớm trong trẻo và an lành cho những khởi đầu mới mẻ. Bầu trời xanh và cao lạ với những cánh chim chấp chới bay lượn vui vẻ giữa không trung. Ánh nắng ban man khẽ đặt lên tóc một màu óng ánh, luồn lách qua những chùm lá me li ti thành hoa nắng trên con đường thênh thang phố phường. Mỗi trưa nắng, hàng cổ thụ bên đường lại trở thành những chiếc ô khổng lồ che mát cho mọi người. Mùi hương hoa sữa nhè nhẹ phả vào làn tóc, nhuộm lên màu khăn quàng đỏ một mùi hương quen thuộc đến lạ. Xe cộ vẫn đi miệt mài rồi nhả còi inh ỏi trên khắp các ngõ phố. Đường tới lớp rộn ràng biết bao!

Con đường tới lớp em không chạy thẳng băng, nó uốn khúc quanh co mềm mại như một dải lụa làm đẹp cho người, làm đẹp cho đời. Không phô trương, không màu mè, không quá ồn ào, con đường dường như lặng thinh trước chuyển động của phố phường và thênh thang trong lòng những cô cậu học trò phơi phơi niềm vui tới lớp. Em đi hết con đường tấp nập đầy xe cộ rẽ cắt ngang qua một hàng cây, mái trường của em thoắt ẩn thoắt hiện sau những cành lá xum xuê của cây cổ thụ cuối con đường.

Mỗi buổi sáng là mỗi niềm vui mới, con đường mỗi sớm lại trở nên vừa mới mẻ vừa thân quen. Nó vẫn nằm yên và ngoằn ngoèo như vậy, nhưng niềm vui như được nhân đôi khi đi bên cạnh lũ bạn thân đầy tinh nghịch. Con đường đã chứng kiến biết bao nhiêu tâm tình tuổi học trò. Có khi mê mẩn với những bước chân nhảy nhót trên đường, chúng em đi theo tiếng chim bay ngang trên bầu trời mà vô tình quên mất những lần cô giáo bắt viết bản kiểm điểm, hay những lần cha mẹ mắng vì điểm kém. Những ngôi nhà cao, thấp đứng hiên ngang như những chàng hậu vệ, con đường nằm giữa những ngôi nhà ấy, bệ vệ đường hoàng biết bao. Hồi ấy, con đường chưa có đẹp như bây giờ bởi nó phủ đầy đất cát, xi măng, cùng nhiều thứ bề bộn hơn thế nữa. Cứ thế, mỗi ngày trôi qua, con đường như giận dỗi, như tủi hờn và quyết tâm tu sửa lại chính mình. Một ngày nọ, khi chúng em cứ mặc định là con đường ấy thật xấu xí thì chợt nhận ra mọi thứ bê tông, đất cát đã biến mất đi tự lúc nào. Con đường trở nên xinh đẹp, nó nhận được rất nhiều sự khen ngợi từ những cô cậu bé đáng yêu. Thế mới biết nó đã kiên nhẫn thế nào để được như ngày hôm nay.


Con đường tới lớp trong em đẹp lạ lùng, đôi khi không phải chỉ là vẻ bề ngoài mà em cảm nhận được sự cố gắng của nó. Có lẽ nó yêu quý chúng em lắm, nó vẫn oằn mình chịu đựng mưa nắng hay giông bão trong cuộc đời. Đôi lần chả hiểu bực tức điều gì, em đá một viên sỏi trên đường, xiết mạnh chân xuống con đường thân thuộc. Lúc ấy, nó vẫn chẳng nói gì, chỉ an ủi đôi bàn chân em, chỉ tiếp thêm cho em một nguồn năng lượng dạt dào để chạy nhảy tung tăng khắp chốn. Con đường in lại những bước chân đầu tiên của em ngày tựu trường, những bước chạy dài mỗi khi chơi đùa cũng lũ bạn, những bước chân cứ thế dài hơn và rộng ra, còn con đường thì vẫn vậy. Nó không có tuổi, tuổi thơ của lũ học trò có lẽ cũng chính là tuổi thơ của nó, một mai đây khi ai đó trưởng thành và đi xa, khi trở về liệu nó có già và trầm mặc hơn chăng? Con đường như người bạn thân nâng đỡ những bước chân em, bầu bạn và tâm tình những giây phút ngây thơ, hồn nhiên nhất của tuổi học trò.

Lá vẫn rụng, cô lao công vẫn ngày ngày miệt mài đưa chiếc chổi tre trên mặt đường để nó trở nên xinh tươi hồn nhiên như bao cô cậu học sinh. Chính vì thế, con đường vẫn tươi sạch như buổi đầu đổi mới. Mỗi khi thấy chúng em, dường như nó trở nên tươi vui và chào đón đầy yêu thương. Yêu lắm! con đường tới lớp em.



 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư