Con ong làm mật, yêu hoa Con cá bơi, yêu nước; con chim ca, yêu trời Con người muốn sống, con ơi Phải yêu đồng chí, yêu người anh em. Một ngôi sao chẳng sáng đêm Một thân lúa chín, chẳng nên mùa vàng Một người - đâu phải nhân gian Sống chăng, một đốm lửa tàn mà thôi!”.... Trích Tiếng ru – Sáng tác: Tố Hữu.
Đoạn thơ đã gợi ra những quan niệm sống hết sức ý nghĩa cho người đọc. Trước hết. đó là sống phải biết yêu thương nhau, dành cho nhau nhiều tình cảm hơn.Con ong yêu hoa, con cá yêu nước, con chim yêu bầu trời, và con người phải biết đoàn kết, yêu thương nhau. Muốn sống tốt, sống hữu ích, sống đẹp thì điều kiện cao nhất và có thể nói là duy nhất là tình yêu thương con người " người với người sống để yêu nhau". Đó còn là tình đoàn kết giữa những người trong cộng đồng. Tình yêu thương chính là cơ sở của tình đoàn kết, gắn bó keo sơn ấy. Một người không thể là cả thế giới loài người, sống một mình giống như một đốm lửa đang tàn lụi. Con người không thể tồn tại nếu như không đoàn kết với mọi người, với tập thể bởi con người là tổng hòa của các mối quan hệ xã hội. Đoàn kết tạo nên sức mạnh của cả một tập thể, để có thể đạt được mục tiêu cao hơn, để " nên mùa vàng, nên nhân gian". Đó là triết lí sống đúng đắn từ bao fđời nay của ông cha ta " Đoàn kết thì sống, chi rẽ thì chết".