Bài văn "Bến Thời Gian" của Tạ Duy Anh là một tác phẩm giàu cảm xúc, xoay quanh chủ đề về thời gian, sự trôi chảy của thời gian và những dấu ấn, ký ức mà nó để lại trong tâm trí con người. Tác giả sử dụng lối viết tự sự kết hợp với miêu tả, biểu cảm để thể hiện chủ đề. Qua dòng hồi tưởng về những kỷ niệm tuổi thơ, tác giả đã khéo léo lồng ghép những suy ngẫm về thời gian, về sự thay đổi của con người và xã hội.
Hình ảnh "bến thời gian" là ẩn dụ cho những điểm dừng chân, những khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc đời. Bến thời gian là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ, những dấu ấn sâu đậm của quá khứ. Nhân vật "tôi" trong bài văn thể hiện tâm trạng hoài niệm, tiếc nuối về thời gian đã qua. Tác giả sử dụng những từ ngữ giàu cảm xúc, những câu văn giàu hình ảnh để thể hiện sự tiếc nuối, bâng khuâng của nhân vật.
Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng những chi tiết, hình ảnh cụ thể để khắc họa rõ nét những thay đổi của thời gian, của cuộc sống. Từ những con người, cảnh vật quen thuộc đến những phong tục tập quán, tất cả đều mang dấu ấn của thời gian. Qua đó, tác giả muốn khẳng định sự trôi chảy không ngừng của thời gian và những giá trị bất biến của cuộc sống.
"Bến Thời Gian" là một bài văn giàu tính suy tưởng, mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng về thời gian, về cuộc sống và những giá trị tinh thần bất biến.