Thơ là cái đẹp muôn đời, cái đệp của thiên nhiên, cái đpẹ cỉa con người. Có lẽ mùa xuân là thời gian hội tụ bao vẻ đẹp của đất nước và con người nên thơ xuân mới hay và đậm đà đến thế. Cảm nhận cái vẻ đẹp ấy, Thanh Hải đã sáng tạo nên một khúc ca tuyệt tac mang tên: ''mùa xuân nho nhỏ'' . Thơ của Thanh Hải có ngôn gữ trong sáng,giàu âm điệu, nhạc điệu, cảm xúc thiết tha, chan thành và lắng đọng. Bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ"được nhà thơ sáng tác bào tháng 11 năm 1980, khi còn nằm trên gường bệnh, một tháng trươc skhi qua đời. Bài thơ đã ca ngợi khí thế và vẻ đẹp của thiên nhiên đất trời lúc vào xuân, thể hiện khát vọng được dâng hiến và tình yêu thiết tha được trọn đời hiến dâng cho tổ quốc thân yêu. Đặc biệt là khổ thơ đầu:
" Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi! con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giot long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng"
Hai câu thơ đầu là một sắc xuân tươi xinh rực rỡ tươi mát tâm hồn ta. Vần thơ như một tiếng nói thốt lên khi ngạc nhiên chợt thấy một cảnh đẹp mà lòng xao xuyến lạ lùng:
" Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc "
Tác giả sử dụng nghệ thuật đảo ngữ " mọc " như khơi gợi trong lòng ta sắc xuân căng tràn tươi trẻ. Dòng sông Hương nơi quê Thanh Hải vốn là một con sông nổi tiếng, quanh năm ngát xanh với muôn vàn vể đẹp. Nhất là khi tiết trời sang xuân thì nước sông đã trong xanh lại càng xanh trong. Khung cảnh với gam màu chủ đạo là màu xanh (xanh của bầu trời, của dòng nước, của vạt cỏ đôi bờ) nay được điểm xuyến bởi một bông hoa tím biếc. Đó là bông hoa súng , hoa lục bình mà Lê Anh Xuân đã từng say đắm ngắm nhìn: ''con sông nhỏ tuổi thơ ta tắm/ Vẫn còn đây nước chẳng đổi dòng/Hoa lục bình tím cả dòng sông...'' . Màu tím còn là màu sắc tượng trưng cho xứ Huế mộng và thơ, là khơi nguồn cảm hững cho tình thơ Thanh Hải trong trẻo, xuyến xao.
Ngắm dòng sông, bâng khuâng nhìn hoa đẹp, nhà thơ kẽ reo lên khi chợt nhận ra âm thanh thân thuộc:
"Ơi! con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời"
"Ơi" là từ cảm thán biểu đạt sự xúc động bồi hồi khi nhà thơ nghe thấy tiếng chim chiền chiện hót. Chim chiền chiện hay còn gọi là chim sơn ca, là loài chim thân quen của vùng đất núi Ngự sông Hương.Hai tiếng ''hót chi'' rất gợi cảm, là cách nói dịu ngọt của bà con xứ Huế. Qua tiếng chim hót mà ta cảm nhận được cái mênh mông trong sáng của bầu trời xuân. Bức tranh xư Huế càng sinh động hơn bởi những tiếng hót líu lo thân thuộc.
Tất cả chỉ dẫn đến một hành động:
"Từng giot long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng"
Bằng nghệ thuật ẩn dụ chuyển đổi cảm giác, tác giả đã mở ra trước mắt người đọc cảm nhận tinh tế của mình. Không hề nói đến nắng mà ta vẫn có thể cảm nhận ánh hồng bình minh đang làm long lanh những giót sương bé xíu treo trên đàu ngọn cỏ, cành cây. Từ " giọt" ở đây có thể hiểu là giọt sương, giọt mưa xuân, giọt hạnh phúc. Đó cũng có thể là từng chuỗi âm thanh của con chim chiền chiện được cô đọng lại rồi rơi xuống, có màu sắc và hình khối rõ ràng. Hành động đưa tay ra hứng đã thể hiện trọn vẹn tình yêu, sự nâng niu và quý trọng mà Thanh Hải dành cho mùa xuân của thiên nhiên đất trời.
Những câu thơ tiếp theo, tác gải đã miêu tả vẻ đẹp của mùa xuân sản xuất và chiến đầu, cùng với đó là những suy tư, ước nguyện và tình cảm mà nhà thơ dành cho quê hương đất nước.
Thế đấy, với khổ thơ trên, chỉ bằng vài nét khắc họa cùng với sự chuyển đổi giác quan sâu sắc, tác giả đã tạo nên một mùa xuân thiên nhiên xứ huế nên thơ với một vẻ đẹp thật tao nhã, tuyệt vời mà bình dị ấm áp.
(bài viết của mik còn nhiều thiếu sót, mong các bạn đánh giá bổ xung. cảm ơn các bạn)