Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Dựa theo bài thơ: "Đêm nay Bác không ngủ", em hãy viết 1 bài văn ngắn bằng lời của người chiến sĩ kể về kỉ niệm 1 đêm được ở bên Bác Hồ khi đi chiến dịch

Dựa theo bài thơ Đêm nay Bác không ngủ,em hãy viết 1 bài văn ngắn bằng lời của người chiến sĩ kể về kỉ niệm 1 đêm được ở bên Bác  Hồ khi đi chiến dịch.

3 trả lời
Hỏi chi tiết
931
4
2
Nguyễn Nguyễn
16/03/2021 22:31:56
+5đ tặng

Mùa thu năm 1950, Đảng và Chính phủ ta quyết định mở chiến dịch Biên giới (chiến dịch Cao – Bắc – Lạng). Trong chiến dịch, Bác Hồ đến thăm đơn vị chúng tôi và nghỉ lại nơi trú quân. Trời lạnh, thêm cơn mưa lâm thâm càng tăng thêm cái lạnh lẽo nơi núi rừng. Chính đêm ấy, tôi đã được chứng kiến vị chủ tịch vĩ đại của chúng ta trằn trọc thức cả đêm vì lo lắng, săn sóc cho những người chiến sĩ chúng tôi.

Đêm khuya, cảnh vật chìm trong bóng tối, tiếng mưa rơi tí tách trên từng cành cây, ngọn lá. Mọi vật dường như đang say sưa với giấc ngủ sau một ngày dài, cả tôi và những người đồng đội cũng yên giấc ngủ say. Ấy vậy mà khi tôi trở mình tỉnh giấc, lại thấy “người cha già” ngồi bên đống lửa, hai tay bó gối, đôi mắt trầm ngâm với những nếp nhăn sâu hơn trên vầng trán rộng. Bác khơi cho đám lửa cháy bùng lên, hơi ấm lan tỏa khắp căn lều dã chiến. Rồi Bác nhón chân nhẹ nhàng đi dém chăn cho từng người từng người một như sợ chỉ một tiếng động nhỏ sẽ làm cho chúng tôi tỉnh giấc. Bác ân cần chăm sóc như người mẹ già chăm lo, yêu thương đàn con nhỏ, sợ chúng bị lạnh, bị ốm đau.

Từng cử chỉ, hành động của Bác càng sưởi ấm trái tim tôi, trong lòng tôi trào lên niềm yêu thương và biết ơn vô hạn, tôi cảm thấy mình được bao bọc, che chở dưới đôi cánh rộng lớn tình thương bao la, nồng đượm ấy. Lòng tôi bồi hồi, rưng rưng trong niềm xúc động, rồi tôi thì thầm hỏi Bác:

- Bác ơi! Bác chưa ngủ ạ? Bác có lạnh lắm không?

Bác ân cần nói:
- Chú cứ việc ngủ ngon để ngày mai đi đánh giặc.

Lòng tôi bồn chồn nhưng vẫn nghe theo lời Bác nhắm mắt ngủ. Trong cơn mơ màng, tôi lo Bác bị ốm, mệt mỏi bởi chiến dịch vẫn còn dài, còn nhiều khó khắn, Bác mà ốm thì lấy sức đâu mà chiến đấu với quân thù.

Tôi hốt hoảng, giật mình sau lần thứ ba thức giấc. Bác vẫn ngồi đó, bên bếp lửa hồng đang cháy rực, chòm râu im phăng phắc tựa như pho tượng vậy. Đôi mắt sáng trĩu nặng suy tư, đăm đăm nhìn bếp lửa. Lòng tôi đau xót, lo lắng lên tiếng:

- Bác ơi! Bác ngủ đi ạ. Trời sắm sáng mất rồi.

Giọng Bác trầm ngâm vang lên trong không gian:

- Chú cứ ngủ đi, đừng bận tâm về Bác. Ngày mai quân ta phải ra trận, Bác lại không yêu lòng. Bác thương mọi người đêm nay ngủ ngoài rừng, không có tấm chăn, chiếc gối, lại phải lấy lá cây làm chiếu, manh áo mỏng làm chăn. Trời mưa như thế này làm sao mà khỏi ướt, Bác chỉ mòng cho trời sáng mau mau để mọi người đỡ khổ.

Nghe Bác nói, lòng tôi càng thêm yêu quý Bác. Người lo cho chiến sĩ, dân công, lo cho cuộc chiến dịch ngày mai. Tình thương của Người bao trùm lên đất nước và dân tộc.

Tôi vui sướng, tự hào vì là một người chiến sĩ dưới lá cờ Tổ quốc. Bác khơi dậy trong tôi tình yêu Tổ quốc, đồng bào, đồng đội. Vậy nên làm sao tôi có thể tiếp tục ngủ yêu trong chiếc chăn ấm áp cạnh ngọn lửa hồng trong khi dân tộc đang chịu bao gian khổ, tôi xin thức luôn cùng Bác. Ngọn lửa lại càng cháy rực như hiểu được lòng tôi, sau một đêm bên cạnh Bác Hồ, tôi càng quyết tâm cùng những đồng đội của mình dành lại đọc lập tự do cho Tổ quốc.


 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
4
1
Thiên sơn tuyết liên
16/03/2021 22:34:56
+4đ tặng

Tôi là người lính từng tham gia chiến dịch Biên giới (1950) mà Hồ Chủ Tịch đã trực tiếp ra mặt trận chỉ huy chiến đấu. Đầu năm 1951, từ Việt Bắc, tôi trở vào Nghệ An và gặp bạn tôi là Nguyễn Đức Thái (nhà thơ Minh Huệ) kể cho bạn tôi nghe chuyện được gặp Bác Hồ. Và tôi cảm thấy rất vui khi câu chuyện về một đêm không ngủ của Bác Hồ trên đường đi chiến dịch đã tác động mạnh mẽ đến suy nghĩ và cảm xúc của bạn tôi để sáng tác nên bài thơ "Đêm nay Bác không ngủ". Sau đây tôi sẽ kể lại câu chuyện về đêm không ngủ đó của Bác Hồ và đó chính là kỷ niệm mà có lẽ cả đời này tôi cũng không quên được.

Đêm đó, sau một chuyến hành quân ròng rã vô cùng mệt mỏi, toàn bộ anh em trong đoàn và Bác đều nghỉ trong 1 lán trại đơn sơ. Trời về đêm, càng ngày càng lạnh, những cơn mưa lâm thâm mãi không rứt rả rích vừa buồn não nề vừa làm cho cơn lạnh trở nên thấu xương hơn. Tôi chợp mắt được 1 lúc thì tỉnh giấc và thấy Bác vẫn ngồi trầm ngâm bên bếp lửa. Bác đang nhẹ nhàng dóm những thanh củi lên để sưởi ấm cho những người lính nằm xung quanh. Từng hành động nhẹ nhàng mà chứa đầy tình yêu thương của Bác làm cho tôi thấy xúc động vô cùng. Rồi Bác đi đắp chăn cẩn thận cho từng người một. Bác đi nhẹ nhàng khoan thai vì sợ làm cho người khác tỉnh giấc. Bỗng nhiên, trong lòng tôi, hình ảnh của Bác hiện lên thật vĩ đại và ấm áp làm sao. Tấm lòng của Bác là tấm lòng dành cho non sông, đất nước, dành cho sựu nghiệp của dân tộc. Tôi thấy thực sự thổn thức nên đã thì thầm hỏi nhỏ Bác: "Bác ơi! Bác chưa ngủ ạ?/Bác có lạnh lắm không?". Đáp lại tôi, Bác nói bằng giọng hiền từ bảo tôi cứ yên tâm ngủ ngon để mai có sức đi đánh giặc. Nghe lời Bác, dù cho bồn chồn và băn khoăn, lo lắng cho sức khỏe của Bác nhưng tôi vẫn cố nhắm mắt ngủ. Và lần thứ 3 thức dậy, tôi vẫn thấy Bác thức. Lần này tôi sửng sốt và nhất quyết bảo Bác đi ngủ cho bằng được. Nhưng đáp lại lời của tôi, Bác vẫn chỉ bảo tôi cố ngủ, còn Bác thì đang lo lắng cho đoàn dân công đêm nay phải ngủ ngoài rừng, vô cùng khổ sở và khó khăn. Bác nói với tôi rằng Bác chỉ mong cho trời sáng mau mau vì Bác thấy rất thương và nóng ruột. Xúc động với tình yêu thương và sự vĩ đại của Bác, tôi đã quyết định thức luôn cùng Bác. Hình tượng vĩ đại của Bác luôn soi sáng toàn bộ đường đi nước bước cho dân tộc và sự nghiệp cách mạng. Chủ tịch Hồ Chí Minh và sự vĩ đại của Người mãi mãi khắc ghi trong trái tim của tôi.

Đêm đó là kỷ niệm mãi mãi không bao giờ quên của tôi. Hình ảnh của Bác thức trắng cả đêm vì lo cho dân cho nước đã để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc về 1 vị cha già kính yêu, vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc.

4
3
Nguyễn tuấn anh
16/03/2021 22:43:01
+3đ tặng

Trời lạnh, thêm cơn mưa lâm thâm càng tăng thêm cái lạnh lẽo nơi núi rừng. Chính đêm ấy, tôi đã được chứng kiến vị chủ tịch vĩ đại của chúng ta trằn trọc thức cả đêm vì lo lắng, săn sóc cho những người chiến sĩ chúng tôi.
Tôi là người lính từng tham gia chiến dịch Biên giới (1950) mà Hồ Chủ Tịch đã trực tiếp ra mặt trận chỉ huy chiến đấu. Đầu năm 1951, từ Việt Bắc, tôi trở vào Nghệ An và gặp bạn tôi là Nguyễn Đức Thái (nhà thơ Minh Huệ) kể cho bạn tôi nghe chuyện được gặp Bác Hồ. Và tôi cảm thấy rất vui khi câu chuyện về một đêm không ngủ của Bác Hồ trên đường đi chiến dịch đã tác động mạnh mẽ đến suy nghĩ và cảm xúc của bạn tôi để sáng tác nên bài thơ "Đêm nay Bác không ngủ". Sau đây tôi sẽ kể lại câu chuyện về đêm không ngủ đó của Bác Hồ và đó chính là kỷ niệm mà có lẽ cả đời này tôi cũng không quên được.

Đêm đó, sau một chuyến hành quân ròng rã vô cùng mệt mỏi, toàn bộ anh em trong đoàn và Bác đều nghỉ trong 1 lán trại đơn sơ. Trời về đêm, càng ngày càng lạnh, những cơn mưa lâm thâm mãi không rứt rả rích vừa buồn não nề vừa làm cho cơn lạnh trở nên thấu xương hơn. Tôi chợp mắt được 1 lúc thì tỉnh giấc và thấy Bác vẫn ngồi trầm ngâm bên bếp lửa. Bác đang nhẹ nhàng dóm những thanh củi lên để sưởi ấm cho những người lính nằm xung quanh. 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo