Xin chào mọi người tôi là Dượng Hương Thư trong văn bản vượt thác đây chắc hẳn các bạn còn nhớ hình ảnh tôi vượt thác Cổ Cò trên con sông Thu Bồn chứ!Trong văn bản mà các bạn học có lẽ vẫn chưa đầy đủ đâu.Sau đây tôi sẽ kể cho các bạn cuộc hành trình mà tôi đã đích thân trải qua nhé!
Năm đó tôi cùng với thằng Cục,Cù Lao và chú Hai vượt thác để đến Trung Phước.Lúc gió nồm bắt đầu thôi thổi thì tôi liền nhổ sào.Cánh buồm nhỏ căng phồng,thuyền chầm chậm rẽ sóng bon bon rồi đi nhanh dần,nhanh dần để về cho kịp.
Chỉ một lúc thôi,chúng tôi đã đến ngã ba sông,xung quanhlà những bãi dâu trải dài ra bạt ngàn đến tận tít các làng xa xa.Thỉnh thoảng chúng tôi bắt gặp những thuyền nhỏ khác chất đầy cau tươi ,dây mây,dầu dái,quế,mít chiếm hết chỗ ngồi của người lái đò.Càng về ngược,cây cối,vườn tược um tùm.Dọc sông,những hàng cổ thụ dáng đứng hiên ngang,mãnh liệt trầm ngâm nhìn xuông nước như những người gác cổng khổng lồ.Núi cao như đột ngột hiện ra chắn ngang trước mặt chúng tôi.....
Nước từ trên cao phóng xuống như định nuốt chửng con thuyền chúng tôi . Nhưng ở phía dưới , tôi nhanh như cắt vừa thả sào, vừa rút sào nhịp nhàng, đều đặn. Con thuyền được giữ thăng bằng vẫn xé ngang dòng nước lao nhanh. Nó chồm lên. sấn tới, hùng dũng hơn cả dòng thác dữ. Nhưng dượng Hương Thư cũng không chịu thua. Các bắp thịt cuộn lên, hai hàm răng cắn chặt, quai hàm bạnh.ra, cặp mắt nảy lửa, dượng ghì mạnh trên ngọn sào để giữ cho con thuyền được an toàn. Lúc ấy,,chúng tôi như giống như một pho tượng đồng đúc vững chãi và mạnh mẽ........