Hình ảnh ông đồ trong bài thơ gợi lên vẻ tài năng , đẹp đẽ . Bằng tài nghệ của mình , ông đã cho mọi người chiêm ngưỡng những nét chữ tinh hoa của bản thân . Người xem có lẽ đã rất quen với điều đó , cứ mỗi năm thì ông đố lại ngồi đó , trải tấm giấy đỏ ra và viết những nét chữ như rồng bay phượng múa của mình . Nhưng bất chợt một mùa xuân , không ai còn thấy ông đồ ấy đi đâu nữa , nỗi tiếc thương ấy hiện lên thấy rõ . Qua cây bút tài hoa của Vũ Đình Liên , hình ảnh ông đồ hiện lên thật đẹp đẽ , tài hoa . Ông mang một nét đẹp uyển chuyển như những nét chữ biểu thị trên giấy nhưng thật mộc mạc , bằng những từ gợi tả phong phú , đặc sắc . Biện pháp nghệ thuật tinh tế . Sự tài năng của ông đồ thể hiện qua những cử chỉ của người đã và đang chuẩn bị chiêm ngưỡng tác phẩm của người nghệ nhân . Sự tấm tắc , ngợi khen , sự tiếc nuối , tất cả đều nói lên một vẻ đẹp chân chất đến từ ông đồ . Ông đã cho người xem tận hưởng vẻ đẹp qua cây bút của mình và cũng để lại nỗi tiếc thương vô bờ bến cho họ , ông đi đâu , ông ở đâu ? Không ai có thể biết được , ngày hôm nay đọc giả chỉ có thể ngồi lại và chiêm ngưỡng vẻ đẹp của ông đồ và sự tài năng của tác giả !