Anh/chị hãy cảm nhận bài thơ Mẹ ơi của tác giả Ngô Trực Tộ
Quê nhà ta ở mẹ ơi
Vốn xưa đã có một thời bình yên
Mẹ sinh em đứa thứ ba
Hai năm sau đó mẹ về cõi âm
Bơ vơ đàn trẻ giữa đường
Nỗi đau mất mẹ bao giờ cho nguôi
Nào hay bão tố bất thường
Cướp đi em út bây giờ còn hai
Hai anh đau xót ngậm ngùi
Thương em, nhớ mẹ đời đời không quên
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Tố Hữu sinh vào năm 1920 và mất năm 2002 – Ông là một nhà thơ có xuất thân từ miền đất cố đô Huế đầy mộng mơ. Tên khai sinh của ông là Nguyễn Kim Thành và từ nhỏ đã được nuôi dưỡng tình yêu văn chương trong một gia đình nhà Nho nghèo nhưng giàu truyền thống học tập. Ông được người cha của mình dạy cho cách làm thơ theo lối cổ và được tắm mát trong suối nguồn ca dao dân ca Huế qua lời ru, tiếng hát của người mẹ dịu hiền. Chưa dừng lại ở đó, thời gian gắn bó với đất Huế, cảnh Huế và người Huế đã vun bồi cho nhà thơ những chất trữ tình tha thiết để rồi ngòi bút ông đã chắp cánh viết nên những dòng hết sức tha thiết, ngọt ngào.
Những tập thơ ấy từ điểm bắt đầu là nói lên niềm say mê, sự hồ hởi khi được đứng vào hàng ngũ chiến sĩ cộng sản, từ chỗ ca tụng công cuộc kháng Pháp thì về sau đã tiếp tục viết về thời kì xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc, trong time tháng đánh Mĩ và kết lại bằng những chiêm nghiệm về những đoạn đường đã qua của cách mệnh dân tộc bản địa.
Bác bỏ Hồ vốn là người sát cánh đồng hành với cuộc cách mệnh của đất nước từ những buổi đầu đầy gian khó. Trải qua biết bao khó khăn, gian khổ từ thời điểm ngày kháng Pháp và giữa lúc cuộc kháng chiến chống Mĩ diễn ra gay go và khốc liệt thì Người qua đời. Những tưởng cùng nhân dân ta trải qua ngần ấy những đau thương, Bác bỏ Hồ cũng sẽ là người cùng nhân dân đón chào ngày toàn thắng.
Những khổ thơ đầu đã thể hiện bức tranh sầu não, đau thương của tất cả ngoại cảnh và tâm tiền cảnh sự ra đi của Bác bỏ. Đất trời, cỏ cây, vạn vật và cả con người đều cất lên tiếng khóc đến xót lòng cho việc mất mát quá to ấy:
“Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa
Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa…
Sự ra đi của Người đã khiến cho những người đời đau xót vô hạn và sự đau xót bật lên thành tiếng khóc không ngừng nghỉ. Tiếng khóc ấy dường như chạm tới mức tạo vật, cả thiên nhiên như hòa vào tâm trạng chung của con người để rồi tuôn thành mưa như cũng cùng khóc, cùng đau cho nỗi đau chất chứa trong tim người.
Nỗi đau ấy lại càng được cụ thể hóa hơn nữa bằng hình ảnh của nhân vật trữ tình trong trạng thái háo hức, vội vàng về “chạy về thăm Bác bỏ”. Nhân vật ấy đã tìm hội ngộ những điều xưa cũ nhưng tất cả đều nhuốm một màu tâm trạng bi thương:
“Ướt lạnh vườn rau, mấy gốc dừa”
…
“Con lại lần theo lối sỏi quen
Đến bên thang gác, đứng nhìn lên
Chuông ôi chuông nhỏ còn reo nữa?
Phòng lặng, rèm buông, tắt ánh đèn!”
Cảnh vật ấy vẫn vẹn nguyên như nhân vật từng thấy hôm nào nhưng chúng trở nên vô hồn, côi cút bởi vì bóng vía Người đã xa khuất thật sự. Nhìn cảnh vật ấy nhưng vắng đi sự hiện hữu của Bác bỏ, không nén được cảm giác về việc tan tóc, đau thương, nhân vật ấy đã thốt lên thành lời
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |