Tôi đã từng tự hỏi, tại sao người ta cứ phải chinh phục ngọn núi Everest cao chót vót một cách khó nhọc và vất vả như vậy, trong khi có thật nhiều những con đường bằng phẳng và thẳng tắp? Nếu bạn cũng đang băn khoăn về câu hỏi này thì ý kiến sau sẽ gợi cho bạn nhiều suy nghĩ sâu sắc: “Chinh phục một ngọn núi vẫn tốt hơn chinh phục hàng ngàn quả đồi thấp”. Trong câu nói này, ngọn núi tượng trưng cho những mục tiêu đầy thách thức, trải nghiệm trong cuộc sống. Ngược lại, quả đồi thấp ẩn dụ cho những mục tiêu chúng ta đặt ra trong cuộc đời thật dễ dàng, tầm thường và bó hẹp sự phát triển của bản thân chính ta. Ý kiến trên như một hồi chuông cảnh tỉnh con người đang chìm đắm trong sự thoả mãn của bản thân, giới hạn chính mình trong vùng an toàn. Ai cũng biết rằng chinh phục một ngọn núi thì vất vả và gian khổ hơn rất nhiều so với việc vượt qua hàng ngàn quả đồi thấp. Nhưng bạn biết không, những khó khăn, thử thách đó là tất yếu! Chúng chính là thước đo cho bản lĩnh, ý chí và năng lực của mỗi người, để rồi khi vượt qua từng khó khăn, ta càng trưởng thành hơn, phá vỡ những giới hạn của bản thân để đặt chân lên con đường thành công. Đồng bằng không thể tạo nên những phượt thủ giỏi giang, chỉ có những ngọn núi uy nguy mới là mục tiêu lý tưởng để bạn dấn thân và thử hết sức mình. Những quả đồi thấp bé sẽ khiến bạn nhàm chán, cũ kĩ. Chỉ khi nào bạn dám bước chân ra khỏi vùng an toàn, bạn mới có thể làm mới bản thân, phát hiện những khả năng ẩn kín và chạm tay tới thành công. Đừng dễ dàng bằng lòng với những điều nhàm chán, đừng sợ hãi trước những khó khăn, thử thách mới mẻ. Hãy nhập cuộc vào hành trình trải nghiệm thế giới và chính mình. Hãy như một con chim đại bàng băng qua đồng bằng để hướng đến những dãy núi cao lớn. Tìm kiếm và chinh phục ngọn núi của chính bạn, bạn đã thử chưa?