Đoạn văn có phép nhân hóa :
Nhà em có nuôi một chú mèo rất dễ thương tên là Ly Ly. Chú rất ngoan và biết nghe lời, không bao giờ ăn vụng. Em rất thích ! Bởi vì khi em buồn Ly Ly luôn quây quần bên em như muốn tâm sự và chơi đùa một tí. Ly Ly luôn ngoan ngoãn nằm dưới bàn khi mọi người ăn cơm, khi em cho ăn thì mừng quýnh lên. Ly Ly là một người bạn thân luôn an ủi em. Em rất yêu quý Ly Ly.
Đoạn văn có phép hoán dụ :
Gia đình em có 4 người: ba, mẹ, em và em Kiên. Mỗi buổi sáng khi ông Mặt trời thức dậy, bố và mẹ đi làm, còn em và em Kiên đến trường đi học. Buổi trưa ba mẹ em ăn cơm tại chỗ làm để chiều tiếp tục làm việc, em và em Kiến thì ăn cơm tại trường, nghỉ ngơi để chiều học tiếp. Đến buổi tối, cả nhà em mới quây quần bên nhau ăn cơm và xem ti vi. Em học bài và đi ngủ lúc 9 giờ 30.
- Hoán dụ: Từ “nhà”.