Đọc kĩ đoạn văn bản sau và trả lời câu hỏi:
Đọc kĩ đoạn văn bản sau và trả lời câu hỏi:
Cuộc sống mới của tôi là lần đầu tiên tôi xa nhà…
Ở bệnh viện, tôi sẽ dậy lúc 9 giờ sáng và ăn tối lúc 4 rưỡi chiều, có vẻ như hơi sớm. Cảm giác về cuộc sống cũng thay đổi, một ngày ở đây trôi qua thật bình lặng và chậm chạp.
Tôi phải trải qua rất nhiều bài kiểm tra như điện cơ đồ, điện tâm đồ, Xquang và kiểm tra thính giác. Mỗi lần phải chuyển từ chỗ này sang chỗ khác, tôi phải đi qua những hành lang tối, rất dễ bị lạc, những lần bước qua không gian tối đặc đó, tôi cảm tưởng như chính cuộc đời mình vậy, đen tối và chưa có lối thoát.
Bác sĩ của tôi, Yamamoto Hiroko (Giáo sư trường Fujita Hokeneisei Daigaku ở Shinkeinaika) nói là, cuối cùng tôi cũng phải tiêm thuốc, như thế sẽ khá hơn.
…
Chủ nhật, ngày tôi mong chờ nhất cuối cùng cũng đến. Mẹ và em gái tôi tới thăm. Chúng tôi cùng lên mái nhà để phơi quần áo. Bầu trời trong xanh trông thật đẹp, nâng đỡ những đám mây trắng hững hờ lặng lẽ trôi thật duyên dáng. Những cơn gió nhè nhẹ thật đáng yêu như sưởi ấm cõi lòng, như đưa tôi cảm giác được trở lại làm người. Các bác sĩ đã rút một ít chất lỏng ở tuỷ sống, đến giờ tôi vẫn còn đau, đau không chịu nổi, nghĩ về những mũi tiêm, tôi càng hãi hùng.
Cả nhà của chú Michan (em trai mẹ) cũng tới thăm tôi. Nhìn mắt ông ngoại đỏ hoe, tôi đã cố muốn nói vài điều với ông nhưng không thể, và nước mắt tôi bắt đầu rơi …
“Cháu nom ông có lạ không? Ông cháu phải làm việc phải làm việc vất vả và tối nào cũng phải ngủ muộn đấy” – Ông nói.
Mắt ông long lanh như mắt thỏ vậy, như thể ông đang khóc, tự dưng tôi cảm thấy thật đen tối và tồi tệ.
“Aya, cố lên cháu. Lần tới, ông sẽ mang đồ ăn ngon cho cháu, cháu có thích gì không?”
“Cháu muốn một cuốn sách, cuốn Chào nỗi buồn của Sagan. Cháu rất muốn đọc nó, ông ạ!”.
(Trích “Một lít nước mắt” – Aya Kitou)
* Giới thiệu về tác phẩm “Một lít nước mắt”: Đây là tác phẩm ghi lại hành trình 8 năm chống chọi với bệnh thoái hoá tiểu não – một căn bệnh không thể chữa được của cô bé Kito Aya (người Nhật Bản) 15 tuổi. Đây là một bi kịch có thật, căn bệnh không đột ngột cướp Aya đi mà gặm mòn cơ thể cô từ năm này qua năm khác. Dẫu vậy, cô bé Aya vẫn tràn đầy nghị lực sống, cô làm tất cả với niềm tin rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn.
Xác định thể loại và phương thức biểu đạt của đoạn văn trên.
Chỉ ra những đặc điểm của thể loại đó trong văn bản trên.
Vì sao trong phần cuối của văn bản, khi nhìn thấy ông ngoại, Aya lại muốn khóc? Hoàn cảnh của cô bé Aya gợi cho em những suy nghĩ gì?
Giải thích nghĩa từ “mắt” trong câu “Mắt ông long lanh như mắt thỏ vậy, như thể ông đang khóc, tự dưng tôi cảm thấy thật đen tối và tồi tệ”.
Đặt 2 câu có từ “mắt” thuộc nhóm từ đa nghĩa với từ “mắt” vừa giải thích nghĩa ở câu trên.
Trong dân gian Việt Nam có câu đố “Mồm (1) bò (1) nhưng không phải mồm (2) bò (2)” (Đáp án: con ốc sên). Hãy giải thích nghĩa của các từ “mồm (1)”, "mồm (2)", “bò (1)”, "bò (2)" trong câu trên và cho biết chúng thuộc nhóm từ loại nào?
Hình dung mình là một bạn nhỏ bằng tuổi Aya, em hãy viết một bức thư ngắn bằng một đoạn văn (10-12 câu) để gửi tới Aya sau khi đọc xong phần văn bản này.
Ai giả dc hết chỗ này trước 9h, em xin tặng 5 xu ạ!
0 trả lời
417