Mỗi năm vào kì nghỉ hè, em lại được bố mẹ cho về quê chơi. Điều mà em thích nhất trong những ngày ấy, chính là lại được ngắm khung cảnh buổi chiều tuyệt đẹp ở chốn làng quê. Quê em là một vùng nông thôn thanh bình. Khi em về, thì ở quê đã bước vào mùa gặt. Dưới cái nắng của buổi chiều, cả cánh đồng lúa chín vàng, như đang phát sáng lên. Hơi nóng của ánh nắng, cùng những cơn gió thổi qua, làm không khí ngập tràn mùi hương của lúa chín. Một bên cánh đồng đã được gặt xong, còn trơ những gốc rạ. Thỉnh thoảng lại có những chú chim sà xuống, ríu rít mổ những hạt thóc còn sót lại. Phía bên kia, không khí lao động nô nức, rộn ràng. Các chú, các bác, các cô, các dì nông dân đội nón, cầm liềm gặt thoăn thoắt. Những chiếc máy tuốt lúa kêu xình xịch, xình xịch nhịp nhàng. Những dòng suối thóc tuôn ra ào ào như thác đổ. Vàng óng dưới ánh mặt trời như những hạt vàng do người nông dân tạo nên. Tiếng cười nói rôm rả, vui sướng của những người nông dân át cả tiếng máy nổ. Trên khuôn mặt ai cũng đầy vẻ sung sướng, hạnh phúc khi có một mùa bội thu. Thế là, mọi người cứ miệt mài với công việc, chẳng mấy chốc mà chiều dần về cuối. Ánh nắng trở nên nhạt dần đi. Không khí cũng mát dịu hơn, những cơn gió cũng không còn bỏng rát nữa. Không khí dễ chịu hơn nhiều. Những người nông dân chăm chỉ đã vất vả suốt ngày ấy, sung sướng về nhà trên những chiếc xe chất đầy thóc lúa. Tiếng bánh xe, tiếng cười nói rôm rả kéo về làng. Phía trên cao, những chú chim cũng ồn ã vội vàng trở về nhà trước khi mặt trời lặn. Chỉ một lát sau, những ngôi nhà gạch đỏ trong làng lại sáng đèn, huyên náo dần lên. Và phía trên những mái nhà, ống khói lại nhả ra những làn khói mỏng nhẹ, bay lên, quấn vào những cột sáng leo lét cuối cùng của buổi chiều tà. Khung cảnh làng quê tươi đẹp trong một buổi chiều mùa hè ở mùa gặt ấy, là hình ảnh đẹp nhất trong lòng em. Bởi đó chính là vẻ đẹp của lao động, của thiên nhiên nơi quê hương yêu dấu của em.