Mỗi người đều có một nơi để sinh ra, lớn lên, trưởng thành. Nơi đó chính là quê hương. Nơi đó in dấu biết bao nhiêu kỉ niệm tuổi thơ mà có lẽ đi hết cuộc đời cũng không thể nào quên được. Quê hương của các bạn như thế nào nhỉ? Còn quê hương của em rất tuyệt vời.
Có lẽ ai cũng có một tình cảm riêng dành cho quê hương mình, và em cũng vậy. Em yêu tất thảy những thứ thuộc về nó. Quê hương em tuy nghèo, người dân chủ yếu sống bằng nghề làm nông nhưng dường như chưa ai chê trách điều đó. Người ở lại thì thương, người đi xa luôn mong ngóng được trở về lại nơi đây.
Quê hương em có những con đường làng sỏi đá, chưa được bê tông hóa. Mỗi khi có gió nồm về, bụi đất vẫn bay tứ tung. Cảm giác đạp xe đi trên con đường lúc này thật tuyệt vời. Mặc dù bẩn nhưng em được hít hà hương vị của mảnh đất em đang sống. Có nhiều con đường dẫn ra cánh đồng lúa mênh mông, bất tận.
Quê em chủ yếu làm nông nên trồng lúa và hoa màu là chủ yếu. Nhà nào cũng có gần 1 mẫu ruộng, vài sào trồng ngô khoai sắn. Bởi vậy rau cỏ chưa bao giờ phải mua, ai cũng tự túc cho gia đình mình được.
Những người nông dân ở quê em ai cũng chất phác, hiền lành và chăm chỉ. Họ í ới gọi nhau đi làm, gọi nhau trở về khi mặt trời tắt nắng. Khung cảnh quê em mỗi khi trời sáng và trời tối thật đông vui, nhộn nhịp.
Vào mùa có gió thổi, những đứa trẻ con lấm lem hì hục làm diều giữa buổi trưa hè nóng nực để thả. Cánh diều bay cao vút, cùng tiếng sáo vi vi khi có gió thổi. Những đứa trẻ ở quê em đứa nào cũng nhìn ngây ngô, chỉ thích nhìn những thứ bay trên cao như vậy. Có lẽ đó là ước mơ được bay cao sau này.
Mọi người ở quê em ai cũng thân thiện, giúp đỡ nhau khi gặp khó khăn. Người ta gọi đây là tình làng nghĩa xóm.
Quê em nghèo, vẫn còn nghèo lắm nhưng em vẫn luôn yêu nó. Dù sau này có đi xa em nghĩ mình vẫn giữ được tình yêu này.