Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Hãy tả hoa ngọc lan (văn ngắn)

9 trả lời
Hỏi chi tiết
4.117
9
4
Nguyễn Thành Trương
15/03/2018 18:44:11
Không hừng hực ngút ngát như hoa sữa, cũng không nồng nàn quyến rũ như hoa ly. Đó là cái mùi pha trộn một cách ý nhị giữa mùi hoa cau trong đêm trăng sáng với mùi hoa bưởi trong vườn khuya. Mùi hoa cau dưới trăng có vị ngòn ngọt, dịu dàng, mùi hoa bưởi trong vườn khuya thì đằm thắm ung dung mà kiêu sa xao xuyến, mùi hoa ngọc lan.
Trời đã vào thu, một chút nhớ thương theo gió heo may về đã mở những cánh hoa ngọc lan đầu mùa trước sân nhà, hương hoa theo gió vào tận mọi ngóc ngách tâm hồn, vào tận miền bâng khuâng đã từ lâu khép lại hẹn hò
Những chiếc lá mượt mà lay lay trong nắng, màu xanh non tơ mềm mại, không là màu biêng biếc của lá non cũng không xanh thắm của lá già, lá ngọc lan xanh trong thanh xuân,không bắt đầu cũng không kết thúc, cứ man man hờ hững mà đem sức sống phong phú cho vô vàn những bông hoa, bằng sự cần mẫn tha thiết của mình
Lạ thật, giữa những khẳng khiu rạn nức xù xì của thân, của cành, của nhánh bỗng bất ngờ trổ ra những búp non trằng trẻo, hồn nhiên, xinh đẹp, duyên dáng như có phép lạ. Những búp hoa thon thả trắng mượt đang ngóng nắng trong màu ngọc bích của lá non. Gió sẽ mang hương, nắng sẽ mang vị ngọt ướp vào nhụy hoa, khi những cánh xòe ra cũng là lúc hương thanh xuân phả vào trong gió một thứ mùi vị quyến rũ của đất trời.
Búp hoa thuôn dài, cánh dày thơ dại ôm khít vào nhau tưởng như liền một khối, nhưng khi nắng trải vàng, những cánh hoa nhẹ nhàng hé mở, mùi hương bẽn lẽn lan ra đằm thắm dịu dàng như được tỏa ra từ cái màu trắng tinh khôi ấy.
Hoa hàm tiếu mang vẻ e ấp quyến rũ, nhưng hoa mãn khai cũng không phô trương tự phụ. Hoa mang lại sự bình yên thanh thản, sự thong dong an nhàn…
Trở lại miền ấu thơ dịu ngọt, cây ngọc lan đứng ở góc sân vẫn vươn cành xanh lá, cái gốc nhỏ tưởng như không mang nổi thân cành sum sê mát rượi cả một khoảng sân là nơi chúng tôi ngồi “tắm hương” Cái trò này do mấy chị tôi nghĩ ra, rồi sau đó trở thành nếp. Sau khi tắm gội,chúng tôi ra ngồi dưới gốc cây, trong cái miền thơm tho của vô số hoa ngọc lan mà tận hưởng sự tinh khiết thanh cao thấm đẫm vào tận phần sâu xa nhất của trái tim. Sau này, khi chìm nổi giữa cuộc đời, cái miền nhớ mênh mông đó đã làm dịu đi những nghiệt ngã,những thương đau, những ưu phiền trong cuộc sống. Mùi ngọc lan tha thiết không thể lãng quên.
Hương ngọc lan xao xuyến trong những sớm mai đầy sương, trong buổi chiều tà có tiếng chim ríu ran gọi bạn, trong đêm trăng lặng lẽ và trong lòng tôi mộng mơ một thuở…Chắc bây giờ chút xương hoa trong trang thư ngày cũ cũng chỉ còn là hoài niệm…
Một hôm nhận được lời nhắn “Hoa ngọc lan đầu mùa trước sân đã nở”.Trong tôi bỗng xao xuyến nhớ về một -thủa ngọc-lan- xa xưa, nhớ về mùi hương bâng khuâng dịu dàng đằm thắm không dễ lãng quên.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng ký tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
10
3
Nguyễn Thành Trương
15/03/2018 18:45:19
Hoa ngọc lan trắng tinh khôi, nhỏ bé, e ấp, hoa tự nép mình bởi sự che chở của thân cây to lớn, dưới những vòm lá xum xuê, không vướng bụi trần. Ngọc lan không rực rỡ như hoa hồng, không nồng nàn như hoa sữa và cũng không kiều diễm như hoa ly. Nhưng hoa ngọc lan lại có một mùi thơm vô cùng quyến rũ và hương thơm lưu lại được rất lâu, ngay cả khi bông hoa không còn tươi sắc.
Mùi thơm quyến rũ của hoa ngọc lan đã trở thành nguồn cảm hứng sáng tác của rất nhiều nhà thơ, nhà văn và các nhạc sĩ để lại nhiều tác phẩm hay như bài hát “Hương ngọc lan” của nhạc sĩ Anh Quân.” Góc phố nơi anh hẹn, cành ngọc lan tỏa bóng mát. Tỏa hương bát ngát…Sẽ mãi mãi thương anh là thế và sẽ mãi mãi hương ngọc lan còn…còn trong giấc mơ…”
Hoa ngọc lan thường nở vào mùa thu khi những cơn gió heo may se se lạnh, thổi những làn gió sớm mai vào trước sân nhà. Đó cũng là giờ phút mà những đóa ngọc lan mang màu trắng tinh khôi tỏa hương lan trong gió. Hương thơm của nó theo vào từng ngóc ngách, ngõ nhỏ, và trong tâm hồn người nghệ sĩ, vào trong cả giấc mơ.
Những chiếc lá xanh non mượt mà đung đưa theo từng cơn gió nhẹ, màu xanh non mềm mại của làm như những cô gái đang tuổi thanh xuân kiêu sa và tinh khiết. Những đóa hoa lan vừa trong trắng, vừa ngây thơ tỏa mùi thơm lay động tâm hồn biết bao chàng trai si tình.
Lạ thật, giữa những xù xì, chai sần mưa nắng của thân cây to lớn, đồ sộ kia lại nở ra những chiếc lá xanh non mơn mởn, và nở ra những bông hoa trắng tinh vô ngần, nho nhỏ xinh xinh mong manh nhưng lại có sức lan tỏa vô cùng rộng lớn.
Những chiếc búp non của hoa ngọc lan thuôn dài, ôm chặt với nhau tạo thành một khối gắn liền chặt chẽ, cùng nhau vượt qua những nắng mưa, giông bão. Rồi khi thu về những bông hoa nhỏ khẽ nở ra, tỏa mùi hương e ấp, thẹn thùng như một cô cái đang bước vào tuổi dậy thì bất chợt gặp được người con trai mình cảm mến. Sự e ấp đó khiến cho ngọc lan trở nên quyến rũ, và thu hút con người đến lạ
Khi những bông hoa lan đủ trưởng thành sẽ nở ra như những người con gái đã trưởng thành tuy không còn sự e ấp, nhưng cũng không mang vẻ tự phụ phô trương thái quá, bông hoa mang nét đẹp của sự chín chắn, trưởng thành. Nó vừa thong dong thư thả, vừa lung linh rực rỡ.
Tôi chợt nhớ mãi thủa ấu thơ thường theo mẹ lên chùa vào những ngày rằm và mùng một. Ngôi chùa nhỏ nằm yên tĩnh ở một góc làng có một gốc cây ngọc lan rất to bên cạnh một cái giếng trong veo sâu hun hút. Thủa ấy, tôi thường nhặt những bông hoa ngọc lan rơi dưới đất rồi nhét vào túi quần mang về nhà chơi đồ hàng.
Mùi hoa ngọc lan quấn vào quần áo tôi, vào tóc tôi, tạo nên một mùi thơm thanh tao, quyến rũ chưa từng thấy. Cho tới sau này khi đi đâu mỗi lần nhìn thấy ngọc lan tôi cũng đều dừng lại và nhặt vào bông hoa cho vào túi áo để mong sao lưu giữ được chút hương thơm vừa tinh khôi, vừa thu hút này thật lâu
Giờ đây dù đã xa làng quê, nơi có những gốc cây ngọc lan cổ thụ, nơi có những mùi hương thân thuộc , giản dị, mang lại cho tôi những giấc mơ về một thời thơ ấu. Nhưng tôi vẫn không thể nào quên được mùi hương quyến rũ ấy. Mỗi lần ngang trên con phố nào đó, bất chợt ngửi thấy mùi hương xưa lòng tôi lại nao nao nhớ về một thời thơ dại.
1
5
Cô Pé Thiên Yết
15/03/2018 19:06:41
Không hừng hực ngút ngát như hoa sữa, cũng không nồng nàn quyến rũ như hoa ly. Đó là cái mùi pha trộn một cách ý nhị giữa mùi hoa cau trong đêm trăng sáng với mùi hoa bưởi trong vườn khuya. Mùi hoa cau dưới trăng có vị ngòn ngọt, dịu dàng, mùi hoa bưởi trong vườn khuya thì đằm thắm ung dung mà kiêu sa xao xuyến, mùi hoa ngọc lan.
Trời đã vào thu, một chút nhớ thương theo gió heo may về đã mở những cánh hoa ngọc lan đầu mùa trước sân nhà, hương hoa theo gió vào tận mọi ngóc ngách tâm hồn, vào tận miền bâng khuâng đã từ lâu khép lại hẹn hò
Những chiếc lá mượt mà lay lay trong nắng, màu xanh non tơ mềm mại, không là màu biêng biếc của lá non cũng không xanh thắm của lá già, lá ngọc lan xanh trong thanh xuân,không bắt đầu cũng không kết thúc, cứ man man hờ hững mà đem sức sống phong phú cho vô vàn những bông hoa, bằng sự cần mẫn tha thiết của mình
Lạ thật, giữa những khẳng khiu rạn nức xù xì của thân, của cành, của nhánh bỗng bất ngờ trổ ra những búp non trằng trẻo, hồn nhiên, xinh đẹp, duyên dáng như có phép lạ. Những búp hoa thon thả trắng mượt đang ngóng nắng trong màu ngọc bích của lá non. Gió sẽ mang hương, nắng sẽ mang vị ngọt ướp vào nhụy hoa, khi những cánh xòe ra cũng là lúc hương thanh xuân phả vào trong gió một thứ mùi vị quyến rũ của đất trời.
Búp hoa thuôn dài, cánh dày thơ dại ôm khít vào nhau tưởng như liền một khối, nhưng khi nắng trải vàng, những cánh hoa nhẹ nhàng hé mở, mùi hương bẽn lẽn lan ra đằm thắm dịu dàng như được tỏa ra từ cái màu trắng tinh khôi ấy.
Hoa hàm tiếu mang vẻ e ấp quyến rũ, nhưng hoa mãn khai cũng không phô trương tự phụ. Hoa mang lại sự bình yên thanh thản, sự thong dong an nhàn…
Trở lại miền ấu thơ dịu ngọt, đứng ở góc sân vẫn vươn cành xanh lá, cái gốc nhỏ tưởng như không mang nổi thân cành sum sê mát rượi cả một khoảng sân là nơi chúng tôi ngồi “tắm hương” Cái trò này do mấy chị tôi nghĩ ra, rồi sau đó trở thành nếp. Sau khi tắm gội,chúng tôi ra ngồi dưới gốc cây, trong cái miền thơm tho của vô số hoa ngọc lan mà tận hưởng sự tinh khiết thanh cao thấm đẫm vào tận phần sâu xa nhất của trái tim. Sau này, khi chìm nổi giữa cuộc đời, cái miền nhớ mênh mông đó đã làm dịu đi những nghiệt ngã,những thương đau, những ưu phiền trong cuộc sống. Mùi ngọc lan tha thiết không thể lãng quên.
Thuở nhỏ theo mẹ lên chùa, ngôi chùa nghèo tĩnh lặng lưng chừng đồi là nơi có không biết bao nhiêu cây ngọc lan hiền lành độ lượng. Phải đi qua cánh đồng và và một khoảng rừng tím ngát hoa mua mới đến chùa; khoảng cách ấy đã tạo nên một sự khác biệt giữa ngôi chùa và làng xóm bên kia. Cái không khí an bình bao dung đã nuôi dưỡng lòng vị tha, hỷ xả, làm lắng xuống những tị hiềm, ganh ghét…
Tên chùa không gắn với tên làng, tên đất : Chùa Thới An, cái tên mộc mạc, thanh thản như mùi ngọc lan phủ lên mọi cảnh vật nơi này. Nếu chùa có tên là Chùa Ngọc Lan thì hay biết mấy. Cổng vào, sân trước, sân sau trồng toàn cây ngọc lan, vừa đến chân đồi là đã nghe mùi ngọc lan thoảng trong gió. Đi thêm một quãng ngắn, tôi đã cảm nhận hương ngọc lan chảy qua mặt, lùa vào tóc, đẩy nhẹ tà áo, quấn quít trên những cành, những lá của hàng cây hai bên lối đi.
Chút tình thơ của tôi cũng gắn liền với một chuỗi hoa ngọc lan kết thành vương miện đội nghiêng nghiêng trên mái tóc tròn trăng, mà trước khi thọ giới Sa di, người bạn thời thơ ấu đã kết lại bằng những đóa hoa đẹp nhất của cây ngọc lan trước cổng chùa trong âm vang của tiếng chuông và lời kệ “Phiền não vô tận thệ nguyện đoạn”…
Xa nhà, tôi đến thành phố biển Quy Nhơn. Những buổi bình minh rạng ngời trên màu nước biển xanh trong, những chiều nghiêng hắt bóng tượng Đức mẹ trên mộ Hàn Mặc Tử dài theo dốc Mộng Cầm, những đêm trăng xao xuyến trải mênh mông trên Ghềnh Ráng đá buồn, tôi lại nhớ bóng cây ngọc lan, nhớ về mùi hương dịu dàng thưở ấy
Rồi một đêm trăng nội trú, tôi bỗng mơ hồ cảm nhận một mùi hương quen thuộc. Ôi ! mùi hoa ngọc lan. Hương ngọc lan rạo rực dưới ánh trăng. Mùi hương tha thiết thấm đẫm ký ức thương yêu.
Dù đứng khiêm tốn ở góc sân, an lạc trước cổng chùa hay thanh thản trong vườn Sư Phạm, hoa ngọc lan vẫn giữ nguyên màu trắng tinh khiết và hương thơm bình yên ấy. Hoa vẫn thanh xuân, hương vẫn ngọt ngào và lá vẫn non tơ.
Bãi cát, con đường, hàng dương hãy còn xa lạ nhưng hương ngọc lan thì gần gũi tha thiết biết bao. Tôi thấy lòng ấm lại. Mùi hương tri kỷ, mộc mạc đã mang lại cho tôi sự bình yên trong những ngày tháng xa nhà…
Hương ngọc lan xao xuyến trong những sớm mai đầy sương, trong buổi chiều tà có tiếng chim ríu ran gọi bạn, trong đêm trăng lặng lẽ và trong lòng tôi mộng mơ một thuở…Chắc bây giờ chút xương hoa trong trang thư ngày cũ cũng chỉ còn là hoài niệm…
Một hôm nhận được lời nhắn “Hoa ngọc lan đầu mùa trước sân đã nở”.Trong tôi bỗng xao xuyến nhớ về một -thủa ngọc-lan- xa xưa, nhớ về mùi hương bâng khuâng dịu dàng đằm thắm không dễ lãng quên.
4
2
Cô Pé Thiên Yết
15/03/2018 19:06:56
Trắng muốt, nhỏ nhoi, e ấp, hoa ngọc lan tự nép mình trong vòm là xanh nhưng vẫn không giấu nổi mùi hương thơm ngát lan tỏa. Không phải ngẫu nhiên mà người ta thường ví hoa với người đẹp và thường đoán tính cách của con người từ sở thích các loài hoa. Người yêu hoa ngọc lan phải là người có tâm hồn thanh cao, lối sống giản dị và biết cảm nhận cái đẹp tinh tế lắm.
Trời sinh ra loài hoa này và đặt cho nó một cái tên rất đẹp. Ngọc Lan hẳn đã gửi gắm một niềm yêu qúy. Cha mẹ sinh ra con cái chọn tên các loài hoa đặt: những hồng, những cúc, những lan, những mai, những huệ trần gian nao lòng . Mỗi đứa con là một bông hoa mang vẻ riêng , hoa ngọc lan là nét dịu dàng kín đáo, duyên dáng của các cô gái phương Đông. Cái hạnh phúc nhất thượng đế ban cho con người là được sống và thưởng thức những mùi hương hoa thiên nhiên. Đi vào các làng hoa ta như lạc vào mê cung của các mùi hương: quyến rũ của hoa hồng, ngan ngát của hoa huệ, nồng nàn của hoa cúc, kiêu hãnh của đóa trà mi. Hương Ngọc Lan vẫn không lẫn vào rừng hương ấy. Ngọc Lan có một mùi hương riêng biệt, là thứ hoa để cảm nhận chứ không phải đưa lên mũi ngửi. Mùi hương ấy thoang thỏang mà rất sâu cho ta cảm giác mát lạnh và dễ chịu, khoan khoái, mùi hương không dễ lãng quên và nhầm lẫn. Những người khó tính nhất trong nghệ thuật thường yêu thích hương ngọc lan, nó làm hài lòng người vì nó đạt được cả ba tiêu chuẩn cho một mùi hương, đó là vừa lạnh, vừa sâu, vừa bền. Mùi hương lạnh khiến ta quên những bức bối mùa hè. Mùi hương sâu làm ta khó quên. Hương bền thì thoang thỏang nhưng thơm lâu dài quanh ta mãi mãi. Để trong phòng vài bông hoa ngọc lan, hương thơm lan tỏa khắp, cả đến khi hoa úa ra rồi ta vẫn cảm thấy như hương thơm vẫn còn đâu đây...
Trên những nẻo đường H.N ngày nay có biết bao người bán hoa ngọc lan, bán rong hoặc đứng ở lề đường. Những bông hoa ngọc lan trắng muốt nổi lên trên màu xanh của lá, cành cắt khéo léo bằng đôi tay người bán hoa. Trông bông hoa đã rời khỏi cây, được ghép vào cành giả mà vẫn đầy sức sống. Đi qua đường Kim Liên, Chùa Bộc, nhất là đường Thanh niên vào những buổi chiều muộn, mùi ngọc lan theo gió như níu chân người qua đường. Ta không thể hững hờ đi qua cho đành để dừng lại mua một cành hoa cho vào giỏ xe hoặc túi xách, mang trên mình một mùi hương thiên nhiên nhẹ nhàng, thoang thoảng suốt cả chặng đường về nhà. Mùi hương vẫn quấn quít trong nhà và cho ta một giấc ngủ ngon với giấc mơ đẹp. Thời trước Hà Nội đã từng nổi tiếng bởi những gánh hoa của các cô gái làng hoa Ngọc Hà. Thời nay, nét đẹp ấy vẫn còn tuy có phần khác xưa. Những người bán hoa ngọc lan rong ruổi trên đường phố thường là những người nghèo ở ngoại thành một ngày kiếm dăm ba chục nghìn để nuôi con ăn học. Hà Nội mùa hè, tất cả các loại hoa ưa khí hậu nhiệt đới nắng nóng đồng loạt thức dậy: Hoa bằng lăng tím biếc, hoa phượng đỏ rực trời. Bước vào shop hoa ta bắt gặp cả thế giới các loại hoa khoe màu rực rỡ, hoa nội, hoa ngoại từ khắp mọi nơi về tự hội. Có hoa hồng Pháp, hồng Hà Lan, cúc Nhật, hoa Mimoa của Đà lạt...Ôi! Có thế giới nào phong phú, đẹp đẽ hơn thế giới ấy. Ngọc Lan khiêm nhường nhỏ nhoi giữa muôn vàn màu sắc trong thế giới ấy nhưng nó không hề bị quên lãng. 
Những người chơi hoa sành điệu thường sưu tầm các loại hoa, trong đó không thể thiếu một cây ngọc lan trước cổng hoặc sau nhà vừa tỏa bóng, lại vừa có hương thơm, hoa đẹp. Tôi xin tâm sự cùng bạn câu chuyện có liên quan đến hoa ngọc lan mà nó đã trở thành kỉ niệm của tôi và mỗi lần nhìn hoa ngọc lan nở hay cảm thấy có mùi hương ngọc lan là tôi lại nhớ đến bùi ngùi. Ông nội tôi trồng trước cổng một cây ngọc lan như muốn răn dạy con cháu rằng hãy sống giản dị, khiêm tốn và thanh cao như hoa ngọc lan. Tuổi thơ của tôi là những khi vui đùa cùng chị em xung quanh bóng mát của ngọc lan. Ngọc lan ra hoa quanh năm và khách vào nhà tôi bao giờ cũng ấn tượng nhất là hương thơm của hoa. Cây ngọc lan trước cổng đã trở thành một đặc biệt riêng của nhà tôi để phân biệt với các nhà khác trong khu phố. Ai ở xa đến hỏi thăm nhà tôi sẽ được mọi người chỉ nhà có cây ngọc lan trước cổng kia kìa . Ông nội tôi mất đi, cây ngọc lan trút hoa trắng xuống đất nhiều và chỉ một lần duy nhất tôi thấy như vậy. Từ đó hoa ít hẳn, cây già cỗi đi nhiều mặc dù cha tôi vẫn cố gắng thay ông chăm sóc. Cho đến một đêm, cơn bão giật cấp 12 ập về thành phố. Gió rít mạnh, những cành lá tơi tả. Nằm trong nhà , đóng kín cửa lại tôi vẫn nghe tiếng mưa hòa với tiếng gió và tiếng cành cây gãy răng rắc. Sáng hôm sau, cơn bão tan, tôi tỉnh, mở toang cửa và đau đớn kêu lên: Trời ơi, Cây ngọc lan đã bị bật gốc rồi. Nó bị quật đổ xuống như một cái xác chắn ngang con đường. Tôi khóc và lượm những bông hoa cuối cùng cho vào khăn tay để mùi thơm cứ vương vấn, ám ảnh mãi trong cuộc đời.
Lại nhớ tuổi học trò, tôi yêu hoa ngoc lan vô cùng. Thứ hoa đó cũng không kiêu sa đắt đỏ như nhiều loài hoa khác cho nên mặc dù túi tiền ít ỏi, tôi cũng có thể đáp ứng sở thích của mình. Ở cổng trường tôi hồi đó có một bà cụ lưng còng ngày ngày bưng rổ hoa đi dọc hành lang cả bốn tầng để bán cho học trò. Một bông hoa chỉ có 200 đồng, có khi bà cho không. Số tiền thu được cũng chẳng bõ công hái hoa và mệt nhọc leo lẹn cả bốn tầng. Nhưng cụ yêu hoa ngọc lan và lũ học trò nghèo cũng có sở thích giản dị ấy. Cụ không muốn để những bông hoa rơi xuống sân rồi quét đi, lãng phí một cái đẹp trong thiên nhiên. Bà cụ cô đơn ấy cuộc đời cũng trầm tư như ngọc lan. Ngày nào đi học không thấy cụ đến chúng tôi lại áy náy hay là cụ ốm rồi? . Khi cảm nhận được mùi hương quen thuộc thỏang đến thì đúng là cụ rồi, hương thơm đến trước cả con người.
Nhiều năm không trở lại trường, bỗng một hôm tôi gặp lại bạn cũ, nhắc đến chuyện xưa, bạn tôi rưng rưng nước mắt: bà cụ bán hoa ngọc lan ở trường mình ngày xưa mất rồi! . Tôi chợt se lòng. Một cuộc đời đi qua để lại một mùi hương thơm nơi lớp học, trong tâm trí của tuổi học trò . Một cuộc đời giản dị, nghèo túng mà thanh bạch đáng trân trọng biết bao! Chúng tôi tự nhủ rằng: mình đã làm được gì để gửi chút hương cho cuộc đời, cho thế hệ mai sau?.. Và tôi lặng lẽ cúi đầu tưởng nhớ đến hương hoa ngọc lan. 
3
1
Cô Pé Thiên Yết
15/03/2018 19:07:21
Ở góc vườn nhà em có một cây hoa ngọc lan do ông ngoại em trồng cách đây hơn bốn chục năm. Sự tích cây hoa này là một câu chuyện rất cảm động. Bà ngoại em kể rằng vì bà ao ước có được cô con gái đầu lồng xinh đẹp, dịu hiền nên bà đã chọn sẵn tên một loài hoa mà bà ưa thích để đặt cho con là Ngọc Lan. Để kỉ niệm ngày ra đời của cô con gái yêu quý, ông em đã trồng cây hoa ấy. Từ đó đến nay, cây ngọc lan gắn bó thân thiết với mấy thế hệ trong gia đình em.
Cây ngọc lan thân mộc, gốc lớn, rễ chính cắm sâu vào lòng đất, còn các rễ phụ nổi ngoằn ngoèo xung quanh giữ cho cây thêm vững chắc. Ngọn cây cao, tán xoè rộng, vượt hẳn các cây cối khác trong vườn. Lá ngọc lan to cỡ bàn tay, hơi thuôn, nổi rõ những đường gân. Những chùm lá non xanh màu cốm, nhìn mát mắt vô cùng! Chim vành khuyên khéo léo kết hàng chục chiếc tổ xinh xinh trong vòm lá. Đây quả là nơi trú ngụ tuyệt vời cho chúng quanh năm. Ngày ngày, khi mặt trời lên, tiếng chim hót ríu rít làm rộn rã cả khu vườn.
Mùa hè, cây trổ hoa. Những chùm nụ xinh xinh lớn rất nhanh và khi hoa nở hé phô mấy cánh trắng ngà thì nhuỵ hoa cũng toả hương thdm ngào ngạt, theo gió bay đi rất xa. Đặc biệt, trong không khí yên tĩnh, mát mẻ của ban đêm, hương ngọc lan càng dậy lên, thơm ngát.
Giống như hoa sen, ngọc lan là loài hoa quý bởi sự thanh khiết của nó. Ngày rằm, mùng một, các bà, các chị đi lễ đền, lễ chùa thường mang đĩa hoa ngọc lan để dâng cúng lên bàn thờ Phật, thành tâm cầu mong mọi sự tốt lành.
Suốt mùa hoa nở, ông em và bố em làm nhiệm vụ hái hoa. ông dùng cây sào nứa thật dài, đẩu sào đan thành chiếc giỏ nhỏ đựng hoa. Đưa chiếc gỉỏ sáỉ chùm hoa và giật khỗ, từng bông hoa rơi gọn vào lòng giỏ, vẹn nguyên. Bà đã chờ sẵn dưới gốc cây vớỉ chiếc rổ lót lá chuối tươi, nhẹ nhàng lấy ra từng bổng một. Mỗi bông ngọc lan như một ngón tay nõn nà, mát rượi sương đêm. Bà không quên cài lên mái tóc em bông hoa xinh xắn. Em ngây ngất bởi làn hương ngọc lan quen thuộc đang thấm đẫm không khí trong lành buổỉ sởm mai.
Cây ngọc lan được cả nhà em yêu quý bởi nó đã chứng kiến và chia sẻ mọi buồn vui của nhiều thế hệ trong gia đình. Những lần xa nhà dăm ba ngày, em nhớ nó như nhớ một người bạn thân thiết và trong những giấc mơ hồng, em luôn cảm thấy hương hoa ngọc lan phảng phất đâu đây.
1
2
Cô Pé Thiên Yết
15/03/2018 19:11:16
Hoa ngọc lan, một thứ hoa “nhũn nhặn” mà thơm, lúc nào cũng ám ảnh tâm hồn tôi, nhất là mỗi độ tựu trường.
Hoa ngọc lan thường nở về cuốihạ, đầu thu. Bông nào lớn nhất cũng chỉ bằng đầu cán bút học sinh. Những cánh màu vàng thon thon, nhỏ nhắn ấp ủ một cọng nhụy xanh, lấm tấm như hạt gạo nhỏ.
Hoa nở một cách kín đáo, không phô trương mà thập thò giữa cọng lá xanh; tôi ví hoa như nàng thôn nữ xinh xinh thấp thoáng giữa giàn hoa lá. Mùi thơm dễ chịu thoang thoảng tỏa ra có sức quyến rũ vô cùng.
Lúc còn bé, tôi học trường làng. Trường tôi đặt trong ngôi đình cũ kỹ mái ngói rêu phong. Sau đình có cây ngọc lan sinh tốt đầy nhựa sống. Sáng nào, tôi cũng đến trường sớm, đứng dưới gốc lan, thưởng thức mùi thơm dễ chịu của hoa.
Đã nhiều lần tôi đút mấy tập vở nhàu nát vào ngực, cài cúc áo cẩn thận, ngậm cán bút vào miệng, rồi nhanh nhẹn leo lên cây, rảo mắt tìm những cái hoa hãy còn đọng giọt sương mai.
Mãi đến ngày nay, hình ảnh và mùi hương của hoa ngọc lan vẫn còn phảng phất trong tâm hồn tôi. Và, mỗi lần có dịp đi tới một nơi nào đó có trồng ngọc lan, thì sáng nào tôi cũng dậy sớm, đến bên gốc cây tìm lại hương thơm của buổi ấu thời và ngắt một vài bông cài lên túi áo.
3
1
Cô Pé Thiên Yết
15/03/2018 19:12:09
Hoa ngọc lan trắng tinh khôi, nhỏ bé, e ấp, hoa tự nép mình bởi sự che chở của thân cây to lớn, dưới những vòm lá xum xuê, không vướng bụi trần. Ngọc lan không rực rỡ như hoa hồng, không nồng nàn như hoa sữa và cũng không kiều diễm như hoa ly. Nhưng hoa ngọc lan lại có một mùi thơm vô cùng quyến rũ và hương thơm lưu lại được rất lâu, ngay cả khi bông hoa không còn tươi sắc.
Mùi thơm quyến rũ của hoa ngọc lan đã trở thành nguồn cảm hứng sáng tác của rất nhiều nhà thơ, nhà văn và các nhạc sĩ để lại nhiều tác phẩm hay như bài hát “Hương ngọc lan” của nhạc sĩ Anh Quân.” Góc phố nơi anh hẹn, cành ngọc lan tỏa bóng mát. Tỏa hương bát ngát…Sẽ mãi mãi thương anh là thế và sẽ mãi mãi hương ngọc lan còn…còn trong giấc mơ…”
Hoa ngọc lan thường nở vào mùa thu khi những cơn gió heo may se se lạnh, thổi những làn gió sớm mai vào trước sân nhà. Đó cũng là giờ phút mà những đóa ngọc lan mang màu trắng tinh khôi tỏa hương lan trong gió. Hương thơm của nó theo vào từng ngóc ngách, ngõ nhỏ, và trong tâm hồn người nghệ sĩ, vào trong cả giấc mơ.
Những chiếc lá xanh non mượt mà đung đưa theo từng cơn gió nhẹ, màu xanh non mềm mại của làm như những cô gái đang tuổi thanh xuân kiêu sa và tinh khiết. Những đóa hoa lan vừa trong trắng, vừa ngây thơ tỏa mùi thơm lay động tâm hồn biết bao chàng trai si tình.
Lạ thật, giữa những xù xì, chai sần mưa nắng của thân cây to lớn, đồ sộ kia lại nở ra những chiếc lá xanh non mơn mởn, và nở ra những bông hoa trắng tinh vô ngần, nho nhỏ xinh xinh mong manh nhưng lại có sức lan tỏa vô cùng rộng lớn.
Những chiếc búp non của hoa ngọc lan thuôn dài, ôm chặt với nhau tạo thành một khối gắn liền chặt chẽ, cùng nhau vượt qua những nắng mưa, giông bão. Rồi khi thu về những bông hoa nhỏ khẽ nở ra, tỏa mùi hương e ấp, thẹn thùng như một cô cái đang bước vào tuổi dậy thì bất chợt gặp được người con trai mình cảm mến. Sự e ấp đó khiến cho ngọc lan trở nên quyến rũ, và thu hút con người đến lạ
Khi những bông hoa lan đủ trưởng thành sẽ nở ra như những người con gái đã trưởng thành tuy không còn sự e ấp, nhưng cũng không mang vẻ tự phụ phô trương thái quá, bông hoa mang nét đẹp của sự chín chắn, trưởng thành. Nó vừa thong dong thư thả, vừa lung linh rực rỡ.
Tôi chợt nhớ mãi thủa ấu thơ thường theo mẹ lên chùa vào những ngày rằm và mùng một. Ngôi chùa nhỏ nằm yên tĩnh ở một góc làng có một gốc cây ngọc lan rất to bên cạnh một cái giếng trong veo sâu hun hút. Thủa ấy, tôi thường nhặt những bông hoa ngọc lan rơi dưới đất rồi nhét vào túi quần mang về nhà chơi đồ hàng.
Mùi hoa ngọc lan quấn vào quần áo tôi, vào tóc tôi, tạo nên một mùi thơm thanh tao, quyến rũ chưa từng thấy. Cho tới sau này khi đi đâu mỗi lần nhìn thấy ngọc lan tôi cũng đều dừng lại và nhặt vào bông hoa cho vào túi áo để mong sao lưu giữ được chút hương thơm vừa tinh khôi, vừa thu hút này thật lâu
Giờ đây dù đã xa làng quê, nơi có những gốc cây ngọc lan cổ thụ, nơi có những mùi hương thân thuộc , giản dị, mang lại cho tôi những giấc mơ về một thời thơ ấu. Nhưng tôi vẫn không thể nào quên được mùi hương quyến rũ ấy. Mỗi lần ngang trên con phố nào đó, bất chợt ngửi thấy mùi hương xưa lòng tôi lại nao nao nhớ về một thời thơ dại.
3
2
Hoa ngọc lan trắng tinh khôi, nhỏ bé, e ấp, hoa tự nép mình bởi sự che chở của thân cây to lớn, dưới những vòm lá xum xuê, không vướng bụi trần. Ngọc lan không rực rỡ như hoa hồng, không nồng nàn như hoa sữa và cũng không kiều diễm như hoa ly. Nhưng hoa ngọc lan lại có một mùi thơm vô cùng quyến rũ và hương thơm lưu lại được rất lâu, ngay cả khi bông hoa không còn tươi sắc.
Mùi thơm quyến rũ của hoa ngọc lan đã trở thành nguồn cảm hứng sáng tác của rất nhiều nhà thơ, nhà văn và các nhạc sĩ để lại nhiều tác phẩm hay như bài hát “Hương ngọc lan” của nhạc sĩ Anh Quân.” Góc phố nơi anh hẹn, cành ngọc lan tỏa bóng mát. Tỏa hương bát ngát…Sẽ mãi mãi thương anh là thế và sẽ mãi mãi hương ngọc lan còn…còn trong giấc mơ…”
Hoa ngọc lan thường nở vào mùa thu khi những cơn gió heo may se se lạnh, thổi những làn gió sớm mai vào trước sân nhà. Đó cũng là giờ phút mà những đóa ngọc lan mang màu trắng tinh khôi tỏa hương lan trong gió. Hương thơm của nó theo vào từng ngóc ngách, ngõ nhỏ, và trong tâm hồn người nghệ sĩ, vào trong cả giấc mơ.
Những chiếc lá xanh non mượt mà đung đưa theo từng cơn gió nhẹ, màu xanh non mềm mại của làm như những cô gái đang tuổi thanh xuân kiêu sa và tinh khiết. Những đóa hoa lan vừa trong trắng, vừa ngây thơ tỏa mùi thơm lay động tâm hồn biết bao chàng trai si tình.
Lạ thật, giữa những xù xì, chai sần mưa nắng của thân cây to lớn, đồ sộ kia lại nở ra những chiếc lá xanh non mơn mởn, và nở ra những bông hoa trắng tinh vô ngần, nho nhỏ xinh xinh mong manh nhưng lại có sức lan tỏa vô cùng rộng lớn.
Những chiếc búp non của hoa ngọc lan thuôn dài, ôm chặt với nhau tạo thành một khối gắn liền chặt chẽ, cùng nhau vượt qua những nắng mưa, giông bão. Rồi khi thu về những bông hoa nhỏ khẽ nở ra, tỏa mùi hương e ấp, thẹn thùng như một cô cái đang bước vào tuổi dậy thì bất chợt gặp được người con trai mình cảm mến. Sự e ấp đó khiến cho ngọc lan trở nên quyến rũ, và thu hút con người đến lạ
Khi những bông hoa lan đủ trưởng thành sẽ nở ra như những người con gái đã trưởng thành tuy không còn sự e ấp, nhưng cũng không mang vẻ tự phụ phô trương thái quá, bông hoa mang nét đẹp của sự chín chắn, trưởng thành. Nó vừa thong dong thư thả, vừa lung linh rực rỡ.
Tôi chợt nhớ mãi thủa ấu thơ thường theo mẹ lên chùa vào những ngày rằm và mùng một. Ngôi chùa nhỏ nằm yên tĩnh ở một góc làng có một gốc cây ngọc lan rất to bên cạnh một cái giếng trong veo sâu hun hút. Thủa ấy, tôi thường nhặt những bông hoa ngọc lan rơi dưới đất rồi nhét vào túi quần mang về nhà chơi đồ hàng.
Mùi hoa ngọc lan quấn vào quần áo tôi, vào tóc tôi, tạo nên một mùi thơm thanh tao, quyến rũ chưa từng thấy. Cho tới sau này khi đi đâu mỗi lần nhìn thấy ngọc lan tôi cũng đều dừng lại và nhặt vào bông hoa cho vào túi áo để mong sao lưu giữ được chút hương thơm vừa tinh khôi, vừa thu hút này thật lâu
Giờ đây dù đã xa làng quê, nơi có những gốc cây ngọc lan cổ thụ, nơi có những mùi hương thân thuộc , giản dị, mang lại cho tôi những giấc mơ về một thời thơ ấu. Nhưng tôi vẫn không thể nào quên được mùi hương quyến rũ ấy. Mỗi lần ngang trên con phố nào đó, bất chợt ngửi thấy mùi hương xưa lòng tôi lại nao nao nhớ về một thời thơ dại.
1
1
Portgas ( Gol ) D. ...
15/03/2018 19:53:48
Bài làm
Hoa ngọc lan trắng tinh khôi, nhỏ bé, e ấp, hoa tự nép mình bởi sự che chở của thân cây to lớn, dưới những vòm lá xum xuê, không vướng bụi trần. Ngọc lan không rực rỡ như hoa hồng, không nồng nàn như hoa sữa và cũng không kiều diễm như hoa ly. Nhưng hoa ngọc lan lại có một mùi thơm vô cùng quyến rũ và hương thơm lưu lại được rất lâu, ngay cả khi bông hoa không còn tươi sắc.
Mùi thơm quyến rũ của hoa ngọc lan đã trở thành nguồn cảm hứng sáng tác của rất nhiều nhà thơ, nhà văn và các nhạc sĩ để lại nhiều tác phẩm hay như bài hát “Hương ngọc lan” của nhạc sĩ Anh Quân.” Góc phố nơi anh hẹn, cành ngọc lan tỏa bóng mát. Tỏa hương bát ngát…Sẽ mãi mãi thương anh là thế và sẽ mãi mãi hương ngọc lan còn…còn trong giấc mơ…”
Hoa ngọc lan thường nở vào mùa thu khi những cơn gió heo may se se lạnh, thổi những làn gió sớm mai vào trước sân nhà. Đó cũng là giờ phút mà những đóa ngọc lan mang màu trắng tinh khôi tỏa hương lan trong gió. Hương thơm của nó theo vào từng ngóc ngách, ngõ nhỏ, và trong tâm hồn người nghệ sĩ, vào trong cả giấc mơ.
Những chiếc lá xanh non mượt mà đung đưa theo từng cơn gió nhẹ, màu xanh non mềm mại của làm như những cô gái đang tuổi thanh xuân kiêu sa và tinh khiết. Những đóa hoa lan vừa trong trắng, vừa ngây thơ tỏa mùi thơm lay động tâm hồn biết bao chàng trai si tình.
Lạ thật, giữa những xù xì, chai sần mưa nắng của thân cây to lớn, đồ sộ kia lại nở ra những chiếc lá xanh non mơn mởn, và nở ra những bông hoa trắng tinh vô ngần, nho nhỏ xinh xinh mong manh nhưng lại có sức lan tỏa vô cùng rộng lớn.
ành sẽ nở ra như những người con gái đã trưởng thành tuy không còn sự e ấp, nhưng cũng không mang vẻ tự phụ phô trương thái quá, bông hoa mang nét đẹp của sự chín chắn, trưởng thành. Nó vừa thong dong thư thả, vừa lung linh rực rỡ.
Tôi chợt nhớ mãi thủa ấu thơ thường theo mẹ lên chùa vào những ngày rằm và mùng một. Ngôi chùa nhỏ nằm yên tĩnh ở một góc làng có một gốc cây ngọc lan rất to bên cạnh một cái giếng trong veo sâu hun hút. Thủa ấy, tôi thường nhặt những bông hoa ngọc lan rơi dưới đất rồi nhét vào túi quần mang về nhà chơi đồ hàng.
Mùi hoa ngọc lan quấn vào quần áo tôi, vào tóc tôi, tạo nên một mùi thơm thanh tao, quyến rũ chưa từng thấy. Cho tới sau này khi đi đâu mỗi lần nhìn thấy ngọc lan tôi cũng đều dừng lại và nhặt vào bông hoa cho vào túi áo để mong sao lưu giữ được chút hương thơm vừa tinh khôi, vừa thu hút này thật lâu
Giờ đây dù đã xa làng quê, nơi có những gốc cây ngọc lan cổ thụ, nơi có những mùi hương thân thuộc , giản dị, mang lại cho tôi những giấc mơ về một thời thơ ấu. Nhưng tôi vẫn không thể nào quên được mùi hương quyến rũ ấy. Mỗi lần ngang trên con phố nào đó, bất chợt ngửi thấy mùi hương xưa lòng tôi lại nao nao nhớ về một thời thơ dại.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Tiếng Việt Lớp 5 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo