LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể về một chuyến ra thành phố Đà Nẵng

4 trả lời
Hỏi chi tiết
28.321
207
76
Trinh Le
28/02/2017 14:47:14
Trong kì nghỉ hè vừa qua em đã được ba cho đi thăm thành phố Đà Nẵng một tuần. Đó là phần thưởng ba dành cho em vì đã đạt kết quả cao trong năm học. 

Ba em đã chuẩn bị rất đầy đủ cho chuyến đi này. Từ mấy hôm trước ba đã mua vé máy bay và đặt phòng khách sạn ở Đà Nẵng trước. Sáng tứ 6, đúng 5h30 máy bay cất cánh. Em được ngồi ghế gần cửa sổ nên tha hồ ngắm cảnh ngoài máy bay. Nhìn từ trên cao thành phố Hà Nội chỉ còn là những dải xanh ngắt màu xanh của cây cối. Ba giờ chiều, ba con em đã đăt chân được đến thành phố Đà Nẵbg. Thời tiết đẹp quá cứ như đabg ủng hộ cho chuyến đi của ba con em. Cả ngày đàu tiên ba đã dẫn em đi hết một vòng quanh thành phố Đà Nẵng. Mặc dù mệt nhueng em cảm thấy rất vui. Khi đã đêm xuống, ba dẫn em đi thu9ửng thức những món ẩm thực đặc trưng và ngắm cây cầu sống Hàn thơ mộng về đêm. Cây cầu trông cứ như một nàng công chúa mơ mộng nằm ngủ một cách yên bình giữa lòng thành phố. Những ngày sau đó em đã được thăm rất nhiều danh lam thắng cảnh ở nơi đây như khu du lịch sinh thái Bà Nà- Suối Mơ, Ngũ Hành Sơn huyền thoại. Tuyệt nhất là em đã được đến bán đảo Sơn Trà. Vì là mùa hè nên đây quả thật là địa điểm du lịch lý tưởng. Ba và em chỉ mất mười phút đi xe máy từ trung tâm thành phô là đã đến được bán đảo. COn đường đến bán đảo được trả nhựa phẳng lì, rợp bóng cây hai bên đường. Mọi ồn ào, náo nhiệt của thành phố dường như đã lùi lại tất cả ở phía sau nhường  chỗ cho những khung cảnh bình yên đến lạ lùng. Cây cầu dây võng Thuận Phước ngạo nghễ vắt nagng qua eo biển Đà Nẵng, nơi cuối sông đàu biển đã nối lnhịp trung tâm thành phố sôi động với bán đảo Sơn Trà lắng đọng trong sự thânh bình. Cả bán đảo cứ như một nàng công chúa được đánh thức sau giấc ngủ dài, bừng dậy với vẻ đẹp lộng lẫy, quyến rũ. Ba và em đã dành trọn nhyững ngày nghỉ cuối ở nơi đây. Đươhc ngắm cảnh bình mình, rồi hoàng hôn, được ngắm nhìn những con sóng rì rào vỗ vào bờ làm dậy lên trong em những cảm xúc khó ta. Cảnh bán đảo đẹp đến nỗi em và ba chẳng muốn dời đi giây phút nào chỉ muốn ở lại đây mãi. Suốt chuyến đi, ba đã chụp cho em rất nhiều tấm ảnh đẹp. Trước khi chuẩn bị ttạm biệt thành phố Đà Nẵng thân yêu này, ba em đã mua rất nhiều quà lưu niệm cho mẹ. Chắc mẹ em và cậu nhóc em ở nhà mà biết thì sẽ thích lắm. Một tuần tham quan trôi qua vùn vụt. Đã tới lúc tạm biệt Đà Nẵng, trở về với mái ấm gia đình. Lúc máy bay cất cánh, em thò đầu ra cửa sổ, lưu luyến vẫy chào những con đường, ngọn núi, bờ biển cát trắng, và cả những mái nhà xinh xắn. Tạm biệt nhé, Đà Nẵng! Hẹn ngày này sang năm, em sẽ quay trở lại!

Chuyến đi thú vị đã mở mang tầm hiểu biết của em về đất nước, con người. Đất nước mình đâu đâu cũng đẹp như tranh và con người thật nhân hậu, hiếu khách!

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
105
61
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
28/02/2017 15:03:24
​Đây là những trải nghiệm mình viết về chuyến đi Đà nẵng 3 năm trước, 1 chuyến đi với nhiều cảm xúc, và những kỉ niệm đáng nhớ. Bây giờ mọi thứ đã đổi thay nhiều nhưng hi vọng những gì được chia sẻ sẽ ít nhiều giúp ích cho các bạn cho hành trình tới miền đất xinh đẹp này.

Sau 17 tiếng ăn, ngủ, vật vờ, chém gió ngắm trời đất bao la trên tàu và 3 tiếng chôn chân tại xứ Thanh vì nghe đồn rà được bom mìn ở đoạn đường phía trước , cuối cùng chúng tôi cũng đặt chân đến đất Đà Nẵng. Lúc ý chỉ muốn hú lên một tiếng cho đã đời, cái giống nhà nghèo đi du lịch nó khổ thế đấy, đi đến được mảnh đất nào đó cũng như mình đang đến thiên đường. Chúng tôi thuê một nhà nghỉ giá bình dân gần cầu quay Sông Hàn, rồi thuê xe máy đi thăm thú thành phố. Và đúng là biển luôn làm người ta thấy dễ chịu. Biển Mỹ Khê không hổ danh là 1 trong 6 bãi biển đẹp nhất hành tinh, với bờ cát trắng mịn nước bỉên trong xanh. Sóng biển Đà Nẵng cũng giống như thành phố nơi đây rất mạnh mẽ và cá tính. Cái cảm giác hưng phấn khi đứng đón từng cơn sóng trào dâng nhưng rồi không thắng nổi và bị đẩy đi nơi xa thật thích thú.

Phải công nhận là ý thức của người dân Đà Nẵng cực tốt, tắm biển xong đầu tóc uớt nhèm, chả có bóng hình một chú cá vàng nào mà ai nấy cũng đều đội mũ bảo hiểm, không có đèn xanh đèn đỏ nhưng có đoàn nguời đi qua tất cả tự động dừng lại không ai cố bon chen như các bác Thủ đô. Tiện nói về ý thức của người Đà Nẵng cũng ca ngợi luôn, đi bao nhiêu nơi nhưng riêng xe ôm ở Đà Nẵng nhất quyết không chở 2. Đường phố bãi biển sạch sẽ không có rác, không hàng rong hay người ăn xin, ngay cả bãi Đá – 1 nơi mới hầu như mọi nguời đến tự tổ chức ăn uống mà cũng chả có em rác nào xung quanh, vân vân và vân vân. Nghe đồn hải sản ở đây rẻ nên chỉ ngóng đến tối đi ăn, và quả không sai từ bé đến giờ mới đuợc ăn lẩu hải sản rẻ đến thế. Có 80K nồi lẩu thập cẩm, 60k đĩa mực hấp…. mấy đứa ăn no căng rốn , nhà nhà nhẹ nhàng nguời người dịu dàng nữa chứ. Cơm no ruợu say rồi thì đi lòng vòng thành phố, đâu đâu cũng đèn sáng trưng lấp la lấp lánh. Ban ngày trời nắng là thế mà tối mát mẻ hơn cả mùa thu Hà Nội, không thể nghĩ rằng cách đây có 2, 3 tiếng thôi thành phố cứ như bị thiêu đốt trong biển lửa mà giờ trong lành là thế. Công nhận thành phố Đà Nẵng đẹp, rộng thoáng, ngắm thành phố 2 bên bờ sông Hàn thì Hà Nội nhà mình cứ gọi là mơ uớc dài. Hí hửng chiêm ngưỡng giờ phút cầu quay sông Hàn nhưng cô chủ nhà nghỉ bảo 11h đóng cửa nản luôn, nên chỉ đứng xi xon vài kiểu ở cầu. Sáng, hẹn đồng hồ dậy ngắm mặt trời mọc nhưng tắt phéng đi không thương tiếc lúc nào không hay và kết quả là khi dậy nắng vàng đã rực rỡ.

Lại hành trình đến với bán đảo Sơn Trà. Trên đường đi xe thủng săm được một chú dừng lại hỏi rồi dắt xe về tận nhà sửa cho. Gia đình chú sống trong một ngôi nhà nhỏ nhưng ấm cúng, vợ chú người Quảng Nam nói giọng rất khó nghe nhưng cực kỳ thật thà và mến khách. Trong lúc chú sửa xe cho thì cô rót nước cho mấy đứa uống và không ngừng than: khổ thân mấy bé được chuyến vô Đà nẵng thì xe hư. Cô còn nói nhiều nhiều chuyện nữa nhưng hai đứa nghe chả hiểu gì mặt cứ ngơ ngơ ra rồi cười trừ. Chào tạm biệt cô chú, gửi tiền chú không lấy, may quá có vài cuốn truyện tranh mang theo đọc trên tàu, nên tặng lại con trai cô. Thằng bé cầm tập truyện như bắt được vàng , cười tít mắt, hẹn lớn lên sẽ ra Hà Nội gặp hai chị. Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi mà bao nhiêu cảm xúc. Thử hỏi thế này sao mà không yêu Đà Nẵng cho được cơ chứ. Trên đuờng đi dừng xe bao nhiêu lần gầm rú ầm ĩ hố há đủ kiểu như nhà quê ra tỉnh. Vì thành phố biển quá đẹp, phải nói người Đà Nẵng rất tỉ mỉ khoa học, trên đường đi cũng có rất nhiều chậu hoa càng làm tôn nét đẹp của biển, đến hàng rào quán cũng được gọt rũa từng tiểu tiết. Nhìn thành phố hiện đại, bãi cát trắng dài, núi non hung vĩ, biển trong xanh …bảo sao các bạn Đà Nẵng lúc nào cũng nói về ĐN với giọng đầy tự hào. Bãi Đá, bãi Bụt, bãi Rạng …. đẹp hoang sơ như tranh vẽ khiến không thể không yêu biển. Ăn bao nhiêu là thứ nhưng vẫn tạt vào một quán hải sản ăn tiếp cứ như kiểu đây là lần cuối cùng đuợc ăn hải sản í nhưng quả tội sao mà nó rẻ và ngon vây hả trời nên có no đến mấy vẫn cứ múôn ăn. Nhìn đồng hồ mà nuối tiếc đã đến lúc phải rời Đà Nẵng, 2 ngày ngắn ngủi ở Đà Nẵng không mong ước gì hơn là có nhiều tiền và nhiều thời gian để quay lại, nhìn Bà Nà, Cù Lao Chàm trên bản đồ mà chỉ có thể nuốt nước bọt vào trong ngoảnh mặt ra đi. Tạm biệt Đà Nẵng đầy nuối tiếc hi vọng sớm được quay lại nơi đây.
Trần Anh Tuấn
bài này quen quen mình đặt câu hỏi ở hoidap247 cũng có bạn viết văn như này chép xong cho vô đây chứ j
Kim Huệ Cao
mình cũng thấy thế
1
0
Nguyễn Bảo Ngọc
02/10/2023 19:38:07

Dải đất miền Trung dài và hẹp, nơi không có nhiều khoáng sản như miền Bắc, không có nhiều đất đai màu mỡ như miền Nam, lại là nơi nhiều thiên tai, bão lụt. Nhưng tạo hóa vẫn công bằng, Miền Trung lại là nơi có nhiều danh lam thắng cảnh, là nơi có nhiều điều kì diệu cần được khám phá. Thành phố mà tôi muốn nói đến là thành phố Đà Nẵng. Vào mấy tháng trước ông bà ngoại tôi có đặt vé cho đại gia đình nhà tôi. Bây giờ, tôi vui vẻ đếm ngược từng phút, từng giây. Cuối cùng ngày này cũng đã đến:

Đại gia đình nhà tôi ai cũng dậy từ ba giờ sáng để đi đón ông bà ngoại. Sáng thứ hai, mọi người ra sân bay từ lúc sáu giờ và check in. Đúng tám giờ, máy bay cất cánh, tôi được ngồi ghế cạnh cửa sổ nên là tha hồ mà ngắm khung cảnh bầu trời đầy mây ở bên ngoài. Lúc mười giờ, là khi tôi đã đặt chân tới thành phố được mệnh danh là thành phố đáng sống nhất Việt Nam. Bởi vì nơi này được biển vây quanh khắp thành phố.

Đầu tiên chúng tôi phải đi ăn một bữa thật no nê và vào khách sạn để nghỉ ngơi. Ba giờ chiều, chúng tôi xuống biển tắm. Bãi biển đó tên là Mĩ Khê. Biển Mĩ Khê trải dài quanh núi, nước biển trong xanh, cát trắng tinh. Chúng tôi bơi hết hai tiếng là đến năm giờ. Bơi xong chúng tôi lên bể bơi khách sạn tráng người. Tráng người được ba mươi phút rồi lên khách sạnh tắm. Tắm xong, chúng tôi đi thưởng thức hải sản ở một nhà hàng. Ở đó có tôm hùm, cá, cua, ghẹ ... Ăn xong chúng tôi về khách sạn nghỉ ngơi.

Ngày hai bắt đầu, chúng tôi di chuyển xuống phòng ăn khách sạn để ăn sáng. Sau đó, lịch trình vẫn như buổi sáng hôm qua. Đến trưa, chúng tôi ăn một bữa no nê. Tôi về khách sạn nghỉ ngơi. Buổi chiều, chúng tôi đi chụp ảnh ba đê. Xong, chúng tôi lên chùa Linh Ứng để cúng lễ. Buổi tối, sau khi ăn, chúng tôi lên xe điện đi quanh thành phố, chúng tôi còn bật nhạc của Black Pink lên để nghe. Đi dạo xong, cuối cùng chúng tôi về khách sạn ăn chè, ngày hai đã kết thúc.

Ngày mới bắt đầu, những tia nắng đầu tiên đã xuất hiện. Tôi ăn sáng và xuống bể bơi tắm. Sau đó, gia đình tôi đi đến Đảo Cù Lao Tràm. Gia đình tôi làm thủ tục và vào đợi thuyền. Đến đó, gia đình tôi đi vòng quanh đảo và chụp vài bức hình. Sau đó tôi lên thuyền một lần nữa để đến đảo. Tôi xuống thuyền. Tiếp theo, tôi được hướng dẫn viên du lịch giới thiệu về việc đi lặn ngắm san hô và chơi đùa với cá. Ở đó đẹp lắm. Sau khi chơi đùa ở dưới nước, chúng tôi lên bờ và nạp nặng lượng bằng đồ ăn để có sức đi chơi tiếp. Buổi chiều, đại gia đình chúng tôi đi Phố cổ Hội An. Chúng tôi đi quanh phố cổ. Chúng tôi đi đến tối. Mặc dù nơi đây rất cổ kính nhưng nó vẫn mang đập nét văn hóa của dân tộc. Tôi ghé vào quán cơm gà để ăn tối. Cơm gà ở đây rất ngon. Chúng tôi đói đến mức ăn 2 đĩa. Tối tôi về khách sạn để ngủ.

“Dừng chân Núi chúa Bà Nà
Lắng nghe hơi thở mặn mà biển khơi
Mù sương mây bạt lưng trời
Gió lay mành lá nắng rơi chân thềm.”

Ngày tiếp theo, sáng 9h chúng tôi lên xe và đi tới Bà Nà Hills. Tôi có học lịch sử về Bà Nà Hills nên tôi biết: Khi Pháp xâm lược Việt Nam, quan quân và lính Pháp cảm thấy khó chịu với cái nóng oi bức của miền Trung, nhu cầu tìm kiếm những nơi có khí hậu ôn hòa, mát mẻ lên cao. Cùng với Bạch Mã (Thừa Thiên Huế), Bà Nà đã được người Pháp phát hiện vào đầu thế kỷ XX, và đến năm 1912, toàn quyền Đông Dương ra Nghị định biến vùng núi Bà Nà thành khu bảo tồn lâm nghiệp. Sau năm 1930, hàng chục khu nhà nghỉ đã được xây dựng, có hệ thống giao thông hoàn chỉnh và trở thành khu du lịch, nghỉ mát lý tưởng dành riêng cho các quan chức của chế độ thực dân Pháp. “Có cơm ăn, có phòng trọ, có chớp bóng, có thể thao, đủ các cuộc tiêu khiển, lại bao cả việc vận chuyển thư từ hàng hóa và kiêm việc mướn kiệu thuê xe nữa”, nữ sĩ viết tiểu thuyết đầu tiên của Việt Nam, Huỳnh Thị Bảo Hòa, đã viết trong Bà Nà du ký. Tuy nhiên, sau thời gian dài chiến tranh và thiên tai, các lâu đài, nhà nghỉ cổ xưa, chỉ còn lại phế tích và khu nghỉ dưỡng đã trở thành hoang vắng, tiêu sơ. Đầu năm 1998, UBND thành phố Đà Nẵng quyết định xây dựng lại khu du lịch Bà Nà thành một khu du lịch sinh thái quy mô lớn với hệ thống nhà nghỉ, nhà hàng, khu bảo tồn… Con đường từ chân núi lên đỉnh Bà Nà được trải nhựa dài 15 km, thuận tiện cho việc vận chuyển. Sau năm 2000, Bà Nà được đánh thức và tái tạo vị thế của một thị trấn du lịch và nhanh chóng trở lại ngôi vị là một trong những nơi nghỉ mát nổi tiếng và lớn nhất Đông Dương, thu hút nhiều du khách ngang với Le Bockor (Campuchia), Cap Saint Jacques (Vũng Tàu), Tam Đảo, Sapa…

Đến nơi, đại gia đình nhà tôi làm thủ tục nhận khách sạn và phòng ngủ. Chúng tôi phải đi cap treo để lên khách sạn. Càng lên cao khí trời càng lạnh nhưng trên môi ai cũng nở nụ cười. Trong lúc mọi người đang làm thủ tục, hội chị em của tôi chào hỏi được rất nhiều người nước ngoài. Nhận phòng xong chúng tôi được chạy nhảy quanh quả cầu có chữ SUN WORD. Nơi đây được ví như đường lên tiên cảnh, ở đây thật đẹp nên đại gia đình tôi chụp được rất nhiều ảnh. Đến trưa, chúng tôi ăn ở một nhà hàng sang trọng. Buổi chiều, bọn trẻ con chúng tôi vào khu vui chơi trong nhà để chơi. Ở đây có rất nhiều trò mạo hiểm, có hang động khủng long, có trò chơi xe điện đụng. Chúng tôi chơi ở đây đến tối luôn bởi vì nơi đây rất vui. Tối, chúng tôi đi ăn một bữa thật no nê và đi xem các tiết mục biểu diễn ca nhạc ở Bà Nà Hills. Xong tôi cũng chụp được rất nhiều ảnh đẹp khi đang chụp ảnh thì tôi lúc đó nhìn thầy vòi nước và tôi đòi lên chơi. Không may đang đi lên thì tôi bị té. Vết thương nhiều nhưng không bị nặng. Cuối cùng, chúng tôi về khách sạn nghỉ.

Sáng hôm sau, chúng tôi dậy sớm di chuyển đến Cầu Vàng - địa điểm rất nổi tiếng ở Bà Nà Hills. Chúng tôi đi sớm nên lúc đó vắng lắm. Một lúc sau, tôi đi đến nửa cầu thì đông người như kiến vỡ tổ. Chúng tôi chụp ảnh xong cũng đến trưa. Vẫn là nhà hàng hôm qua, chúng tôi vẫn ăn ở đó. Đồ ăn ở đây rất ngon, nên chúng tôi ăn ở đây hai ngày. Cuối cùng đã đến giờ chúng tôi phải tạm biệt thành phố tươi đẹp này rồi.” Chào tạm biệt Đà Nẵng nhé, nếu có dịp chúng mình sẽ gặp lại “. Chúng tôi di chuyển ra xe để lên sân bay.” Bye bye Đà Nẵng một lần nữa ”. Sau một lúc chờ đợi tôi đã lên máy bay. Tôi lại một lần nữa ngồi cạnh cửa sổ và lần cuối được ngắm Đà Nẵng. Đà Nẵng về tối rất đẹp nhưng lúc ấy tôi đã đi về. I love you Da Nang very very much --> Tôi yêu Đà Nẵng rất rất nhiều.

1
2
Anh Thu Tran
23/02 18:02:40

Thế là một mùa hè nữa lại qua. Kì hè vừa rồi để thưởng cho thành tích học tập của em, bố mẹ đã quyết định cho em đi du lịch. Sau nhiều lần bàn bạc thì cả nhà quyết định chọn Đà Nẵng là nơi dừng chân.

Đồ đạc, hành lý chúng em đã chuẩn bị sẵn từ mấy hôm trước đó, sáng hôm ấy, mọi người dậy thật sớm, ăn uống và ra sân bay cho kịp chuyến lúc 6h30 phút. Lòng em đầy háo hức, vì bạn bè em ai tới cũng bảo Đà Nẵng rất đẹp, có vô vàn những cảnh thiên nhiên đẹp đẽ với nhiều món ăn cực ngon. Khi đáp chuyến bay xuống, cả nhà về khách sạn mà đã đặt phòng sẵn, nghỉ ngơi một chút rồi đi dạo.

Khách sạn mà gia đình em chọn nằm trên đường Nguyễn Tất Thành, con đường này nằm kế bên biển nên mọi người xuống biển để ngắm và đi dạo. Buổi sớm mai ở biển thật trong lành, nước mát xanh, những bãi cát dài nằm im phẳng lặng một màu trắng xoá. Tiếng sóng biển vỗ thì thầm vào cát như chào đón mọi người tới thưởng thức không gian đại dương của mình. Trên bờ, những người đi bộ, những cụ già tập dưỡng sinh, những người trung niên đang chạy xe đạp thể dục,…trong bầu không khí đầy tuyệt vời của buổi bình minh. Hai bên bờ là những hàng dừa xanh, thẳng tắp, vươn cánh tay mình ra biển lớn. Bố em bảo hàng dừa ấy không chỉ làm đẹp cảnh quan mà còn là tường thành bảo vệ những con đường sát biển, che bóng mát cho chúng ta mỗi khi chiều xuống. Đến trưa, màu biển hòa trong máu nắng khiến làn nước khoác lên một chiếc áo lóng lánh sắc màu. Mặt biển, mặt cát bắt dần nóng hơn. Hàng dừa dần ngả bóng. Sóng lúc này đạp dữ dội, liên hồi, tưởng chừng như có những cơn bão lớn sắp vụt qua. Ban trưa là thời điểm tuyệt vời nhất cho nàng biển thoả sức vùng vẫy giữa đại dương của riêng mình.

Em và gia đình về lại khách sạn để dùng bữa trưa. Những món ăn ở đây khá là ngon, những món mà em thích thưởng thức nhất là món mì quảng và bánh xèo. Em ăn rất nhiều mà không biết chán. Điều em ấn tượng nhất là Đà Nẵng về đêm quá đẹp, đẹp nhất trong những thành phố mà em từng tới. Những dãy nhà cao tầng san sát nhau, lung linh ánh điện. Từ trong các quán cà phê, tiệm trà sữa, những bản nhạc vàng lên đây thích thú. Mọi người đi bộ trên cầu để ngắm nhìn dòng sông Hàn vừa thơ mộng, vừa tươi mới. Không khí đầy mát mẻ khiến cho cuộc dạo bộ đầy phấn chấn. Bất chợt, em thấy những gia đình, những đôi tình nhân nắm tay nhau hạnh phúc đi dạo mà lòng lâng lâng. Đặc biệt hôm ấy là ngày cuối tuần nên em được dịp ngắm cầu Rồng phun lửa. Đó là hình ảnh rất tuyệt vời, em đã dùng điện thoại của bà để ghi lại khoảnh khắc diệu kỳ ấy.

Đà Nẵng không chỉ đẹp đâu mà còn có những con người rất thân thiện và tốt bụng. Họ luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người mà không nề hà, khó khăn. Em còn nhớ hôm đó bố em bị rơi ví, trong đó có một ít tiền mặt và giấy tờ quan trọng, cứ tưởng là sẽ mất rồi nhưng nhờ chị bán vé số lượm được nên đã gửi cho công ăn quận trả lại cho bố. Những vị khách mới đến hỏi đường, ai cũng nở nụ cười tươi chỉ rất nhiệt tình mà chẳng ngần ngại. Điều đó, khiến em cũng cảm thấy ấm lòng vô cùng.

Chuyến du lịch của mình năm ngoái thật ý nghĩa. Dù đã xa Đà Nẵng nhưng em vẫn mong một lần được đến đây lần nữa. Mong rằng kì nghỉ năm sau bố mẹ sẽ dành cho em một chuyến du lịch tuyệt vời như thế nữa.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư