“Bài học đường đời đầu tiên” của Dế Mèn
Do kiêu căng, tự phụ về vẻ đẹp và sức mạnh của mình, xem thường mọi người xung quanh, muốn huênh hoang trước Dế Choắt mà Dế Mèn bày trò “nghịch ranh” trêu chị Cốc. Hắn cất giọng véo von “cạnh khoé” chị Cốc khiến chị giật mình muôn bay nhưng khi định thần lại thì giận dữ truy tìm thủ phạm. Tuy hung hăng, khoác lác như vậy nhưng Dế Mèn là kẻ hèn nhát, vô trách nhiệm. Hắn chui tọt vào hang để ẩn nấp chứ không dám đối đầu với chị Cốc, khiến Dế Choắt bị chết oan. Khi biết chị Cốc bay đi rồi, hắn mới dám mon men bò ra khỏi hang. Chứng kiến sự hấp hối của người bạn hàng xóm, Dế Mèn tỏ ra hối hận vì cái tội ngông cuồng dại dột của mình đã gây nên cái chết thảm thương của bạn. Không phải ai khác mà chính Dế Choắt nhỏ bé yếu đuối đã dạy cho Dế Mèn “bài học đường đời đầu tiên”: “ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào mình đấy”. Trước cái chết của Dế Choắt, Dế Mèn vừa thương bạn vừa ân hận về lỗi của mình và thấm thía bài học: thói kiêu căng, hống hách chỉ mang lại điều xấu, phải sống thân ái, đoàn kết với mọi người xung quanh.