Chiến thắng quan trọng nhất của người Việt có lẽ là chiến thắng Bạch Đằng năm 938 của Ngô Quyền. Vì sao? Vì trong lịch sử bang giao giữa hai nước, Trung Quốc luôn xem ta là lãnh thổ của họ (Giao Châu). Họ đồng hóa được thành công rất nhiều dân tộc, nhưng đáng ngạc nhiên là không thể đồng hóa được người Việt dù trải qua tới 1000 năm ăn nằm chung với nhau.
Ta dính với Trung Quốc tới 1 thiên niên kỷ, một niên đại quá dài đủ để Trung Quốc mặc nhiên xem đó là lãnh thổ hợp pháp của họ, xem người Việt Nam là người Trung Quốc. Nhưng bất ngờ Ngô Quyền lại làm được kỳ tích vô tiền khoáng hậu là tách được mối liên hệ truyền kiếp của hai nước qua trận Bạch Đằng mà bao thế hệ đi trước từ Hai Bà Trưng, Bà Triệu, Phùng Hưng, Lý Nam Đế, Dương Đình Nghệ... không thể làm nổi.
Trong thời kỳ Ngũ Đại Thập Quốc, Trung Hoa bị cắt xẻ thành mười mấy nước. Cuối cùng nhà Tống đi gom lại hết, thống nhất lại thành một quốc gia to lớn, trừ người Việt cứng đầu ở phía nam. Vua Tống xua quân qua để đòi lại Giao Châu bị mất từ thời Ngô Quyền thì bị Lý Thường Kiệt chặn đánh cho tan tành ở sông Như Nguyệt. Lý Thường Kiệt một lần nữa khẳng định Việt Nam là Việt Nam, Trung Quốc là Trung Quốc, chứ không phải là một nước:
"Sông núi nước nam vua nam ở
Rành rành định phận ở sách trời!"