Levi Strauss, một người nhập cư trẻ tuổi đến từ Đức, đã đến San Francisco vào năm 1850. California khi đó đang ở giữa cơn sốt vàng. Hàng nghìn nam giới đã đến California để đào vàng. Và Strauss đến để bán vải bạt cho các thợ đào vàng. Vải bạt là một loại vải nặng. Vì vậy, Strauss nghĩ rằng các thợ mỏ có thể sử dụng chất liệu này để làm lều.
Một ngày nọ, Strauss nghe một người thợ mỏ than phiền rằng ông ta không thể tìm thấy bộ quần áo nào đủ bền để chịu được công việc mà ông ta đang làm. Strauss nảy ra một ý tưởng. Ông nhanh chóng lấy một ít vải bạt của mình và may chúng thành quần. Những chiếc quần này chính là thứ các thợ mỏ cần. Trong một ngày Strauss đã bán được tất cả số quần mà ông ấy đã may ra.
Strauss muốn cải tiến những chiếc quần của mình. Ông ấy muốn làm cho chúng tốt hơn nữa. Ông đã mua một loại vải mềm hơn vải bạt nhưng vẫn bền không kém vải bạt. Loại vải này đến từ Nimes, một thành phố ở nước Pháp, và được gọi là serge de Nimes. Những người thợ mỏ thích loại vải mới này. Họ gọi nó là "denim" (bắt nguồn từ từ de Nimes) và tìm Strauss để mua thêm quần.
Tuy nhiên, vải denim không được nhuộm màu. Do vậy quần denim nhìn không được đẹp cho lắm, và chúng dễ bị bẩn. Để giải quyết những vấn đề này, Strauss nhuộm xanh vải denim.
Strauss tiếp tục cải tiến quần jean của mình. Ngày nay, công ty mà ông gây dựng được biết đến trên toàn thế giới. Và quần jeans không chỉ thực dụng, mà còn rất hợp thời trang.