Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Bài làm
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |
Thưởng th.10.2024 |
Bảng xếp hạng |