LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Tả một người hàng xóm

7 trả lời
Hỏi chi tiết
281
1
0
....^_^....
08/12/2018 19:29:41
Xung quanh chúng ta bên cạnh người thân trong gia đình thì vẫn luôn tồn tại những người hàng xóm tốt bụng. Bác Hoàng, hàng xóm bên cạnh nhà em chính là một người như vậy.
Bác Hoàng là một người đàn ông hòa đồng, vui vẻ, thân thiện và tốt bụng. Hiện tại bác đang là một bác sĩ mở phòng khám tư tại nhà. Năm nay bác đã tròn năm mươi tuổi, bác sống một mình cùng bác gái còn con cái của bác thì đi làm ở xa, lâu ngày mới về. Chính vì thế lúc nào bác cũng cưng chiều em, yêu quý em, coi em như người thân trong gia đình vậy.
Mái tóc bác dày và đen, trên mái tóc điểm những sợi tóc bạc trắng như cước do dấu hiệu của tuổi tác. Dáng người bác cao, hơi gầy với một làn da ngăm màu bánh mật. Khuôn mặt bác vuông chữ điền, hiền từ và phúc hậu. Bác có đôi mắt nhỏ, đen láy, nơi khóe mắt đã xuất hiện những nếp nhăn xô lại với nhau. Đặc biệt, bác thường hay đeo kính, mỗi khi đeo thêm chiếc kính vào, trông bác càng thêm trí thức. Bác Hoàng có đôi bàn tay to, nổi lên những chấm đồi mồi và những vết chai sạm của một đời lao động cần cù,vất vả. Bác rất hay cười, khuôn mặt bác lúc nào cũng tươi vui khiến mọi người xung quanh ai cũng yêu quý bác. Trong ấn tượng của em, bác Hoàng lúc nào cũng là một người vô cùng lịch sự và đứng đắn. Bác thường mặc áo sơ mi và quần âu thắng thớm khi đi ra ngoài, còn khi ở trong phòng khám, bác lại khoác trên mình bộ áo blouse trắng đặc trưng của người bác sĩ.
Bao nhiêu năm qua, bác đã giúp cứu sống, chữa trị cho biết bao người, thỉnh thoảng, có một vài người là bệnh nhân cũ của bác thường mang quà đến cảm ơn. Bác đã không quản nắng mưa vất vả, chăm lo cho những người xung quanh. Bác cũng giúp đỡ gia đình em rất nhiều. Mỗi khi nhà em có việc gì quan trọng, bác đều tham gia lo toan, đóng góp công sức của mình. Có gì ngon bác cũng đều mang biếu nhà em để cùng chia sẻ, đặc biệt là hay cho em những gói bánh, gói kẹo, mong em hay ăn chóng lớn. Em rất yêu quý bác Hoàng và biết ơn bác.
Bác Hoàng đôi khi giống như một người ông, người cha, người bạn của em vậy. Trong công việc, bác là một người nghiêm túc, hết mình, tận lực tận tâm, còn trong cuộc sống hàng ngày, bác lại là một người hòa đồng, gần gũi với mọi người xung quanh. Dù có đi đâu xa, em cũng sẽ không bao giờ quên người hàng xóm tốt bụng của em.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Nhok Phượng Núi
08/12/2018 21:32:24
Xung quanh chúng ta bên cạnh người thân trong gia đình thì vẫn luôn tồn tại những người hàng xóm tốt bụng. Bác Hoàng, hàng xóm bên cạnh nhà em chính là một người như vậy.
Bác Hoàng là một người đàn ông hòa đồng, vui vẻ, thân thiện và tốt bụng. Hiện tại bác đang là một bác sĩ mở phòng khám tư tại nhà. Năm nay bác đã tròn năm mươi tuổi, bác sống một mình cùng bác gái còn con cái của bác thì đi làm ở xa, lâu ngày mới về. Chính vì thế lúc nào bác cũng cưng chiều em, yêu quý em, coi em như người thân trong gia đình vậy.
Mái tóc bác dày và đen, trên mái tóc điểm những sợi tóc bạc trắng như cước do dấu hiệu của tuổi tác. Dáng người bác cao, hơi gầy với một làn da ngăm màu bánh mật. Khuôn mặt bác vuông chữ điền, hiền từ và phúc hậu. Bác có đôi mắt nhỏ, đen láy, nơi khóe mắt đã xuất hiện những nếp nhăn xô lại với nhau. Đặc biệt, bác thường hay đeo kính, mỗi khi đeo thêm chiếc kính vào, trông bác càng thêm trí thức. Bác Hoàng có đôi bàn tay to, nổi lên những chấm đồi mồi và những vết chai sạm của một đời lao động cần cù,vất vả. Bác rất hay cười, khuôn mặt bác lúc nào cũng tươi vui khiến mọi người xung quanh ai cũng yêu quý bác. Trong ấn tượng của em, bác Hoàng lúc nào cũng là một người vô cùng lịch sự và đứng đắn. Bác thường mặc áo sơ mi và quần âu thắng thớm khi đi ra ngoài, còn khi ở trong phòng khám, bác lại khoác trên mình bộ áo blouse trắng đặc trưng của người bác sĩ.
Bao nhiêu năm qua, bác đã giúp cứu sống, chữa trị cho biết bao người, thỉnh thoảng, có một vài người là bệnh nhân cũ của bác thường mang quà đến cảm ơn. Bác đã không quản nắng mưa vất vả, chăm lo cho những người xung quanh. Bác cũng giúp đỡ gia đình em rất nhiều. Mỗi khi nhà em có việc gì quan trọng, bác đều tham gia lo toan, đóng góp công sức của mình. Có gì ngon bác cũng đều mang biếu nhà em để cùng chia sẻ, đặc biệt là hay cho em những gói bánh, gói kẹo, mong em hay ăn chóng lớn. Em rất yêu quý bác Hoàng và biết ơn bác.
Bác Hoàng đôi khi giống như một người ông, người cha, người bạn của em vậy. Trong công việc, bác là một người nghiêm túc, hết mình, tận lực tận tâm, còn trong cuộc sống hàng ngày, bác lại là một người hòa đồng, gần gũi với mọi người xung quanh. Dù có đi đâu xa, em cũng sẽ không bao giờ quên người hàng xóm tốt bụng của em.
1
0
Nhok Phượng Núi
08/12/2018 21:33:35
Thật ra, ông Tám không có họ hàng ruột thịt gì với em, ông chỉ là người hàng xóm.
Khi em chào đời, nội ngoại đã mất từ lâu. Chính vì vậy, em coi ông Tám như người thân của mình.
Ông Tám đã ngoài sáu mươi, dáng người ốm yếu, dong dỏng cao. Ông thường mặc bộ đồ bà ba màu xám, có vết úa trên vai. Dù tuổi đã cao nhưng ông lấy làm hãnh diện vì hàm răng đều tăm tắp chưa rụng cái nào. ông Tám xước mía, nhai xương khỏe khoắn như người đang tuổi đôi mươi. Duy có đôi mắt của ông Tám hơi yếu. Ông thường mang kính khi đọc báo, hoặc làm việc gì đó có tính cách tì mỉ.
Ông Tám sống một mình. Bà Tám đã mất cách đây mười năm và không để lại cho ông mụn con nào. Vì vậy, ông Tám rất yêu trẻ con. Một trong những đứa trẻ mà ông Tám thương nhất chính là em.
Vườn ông Tám trồng nhiều cây trái. Mùa nào quả nấy. Em tha hồ hái quả mà không hề sợ ông Tám la rầy. Chính vì biết ông Tám thương mình nên nhiều lúc em thường làm nũng với ông, đến nỗi má em phải nói:
– Con không được làm phiền ông Tám!
Nghe như vậy, ông Tám cười:
– Tao coi nó như cháu nội. Con nít thì phải vậy, chớ sao.
Nghe ông Tám hói, em thương ông quá chừng. Em sà vào lòng ông Tám. Ông vuốt đầu em và cười hiền lành.
0
0
Nhok Phượng Núi
08/12/2018 21:34:21
Bác Tình năm nay đã 49 tuổi, bác nhiều hơn bố em 7 tuổi. Dáng bác cao, lại dong dỏng gầy gầy nhưng nhìn bác rất khẻo mạnh và rắn chắc nữa. Mái tóc đen được cắt ngắn để lộ khuôn mặt hình chữ điền phúc hậu của bác. Đôi mắt đen nhánh lại rất sáng nhưng có in hằn nhiều vết chân chim bởi sự vất vả cực nhọc của một người nông dân. Mỗi khi bác ấy làm việc thì không ai có thể chê trách được, bác làm gì cũng rất nhanh nhẹn và tháo vát nữa. Em hay trèo tường sang nhà bác chơi với con trai bác, vì hai chúng em cùng tuổi, lại học cùng lớp nên chơi rất thân. Có hôm mải chơi, em quên cả giờ ăn cơm, bác đi làm về thấy vậy liền bảo em ở lại ăn cơm cùng luôn. Vì hai đứa học cùng lớp nên mỗi lần đi học em cũng được bác chở đi luôn, hôm trời nắng cũng như trời mưa bác đều đến đúng giờ để chở bọn em về.
Bác rất thương em, lại hay mua kẹo cho em nữa. Mọi người xung quanh đều quý bác ấy vì bác ấy vừa hiền lành lại vừa tốt bụng. Em coi bác ấy như một người bố thứ hai, có chuyện gì em cũng hay
0
0
Nhok Phượng Núi
08/12/2018 21:35:03
Mùa hè năm ngoái, ba mẹ em quyết định chuyển sang một nơi khác sống, là một nơi rất xa nơi em đã sinh ra. Ba bảo để thuận tiện hơn cho công việc của ba. Nơi gia đình em đến là một nơi ven biển, đứng bên này bờ không thể nhìn được sang bên kia bờ có gì. Nhiều thứ xa lạ, mọi người cũng xa lạ; nhưng có một người ngay từ khi gia đình em chuyển đến đã không còn xa lạ nữa. Là ông hàng xóm mới của gia đình em.
Em vẫn nghe ba mẹ gọi ông là ông Giáo, không biết ông ấy tên như thế hay là vì ông ấy là giáo viên nữa. Lâu dần em mới biết ông ấy là giáo viên dạy tiểu học, ở ngôi trường em đang theo học. Là thầy giáo nhưng ông ấy rất gần gũi, hiền lành, thường hay qua nhà em chơi và lần nào qua cũng mang kẹo bánh qua cho em.
Ở trường em gọi ông là thầy giáo nhưng về nhà ông bảo cứ gọi ông là ông cho thân thiết. Em cũng thích gọi ông hơn là thầy. Vì em thấy ông Giáo rất gần gũi, có mái tóc bạc phơ, da hồng hào rất giống ông nộiem. Nhưng ông nội em đã mất cách đây hai năm, nên em xem ông hàng xóm giống như ông nội. Ba mẹ vẫn bảo rằng ông là người tốt bụng, em phải vâng lời, lễ phép với ông.
0
0
Nhok Phượng Núi
08/12/2018 21:36:06
Trong xóm ,em quý mến nhất là bác Hà ,tổ trưởng của khu phố em .Bác Hà năm nay đã ngoài 50 tuổi rồi ,bác mở tiệm tạp hóa gần nhà em .Bác ấy có dáng cao gầy ,mắt sáng ,tính tình lại vui vẻ .Bác rất hài hòa ,quan tâm đến mọi người ,nhất là đối với gia đình của em .Khi rảnh rỗi ,bác lại sang nhà em hỏi han chuyện trò và còn kể cho em nghe chuyện cổ tích hay thật là hay .Cả xóm em ai cũng yêu mến bác Hà vì bác ấy hiền lành và tốt bụng .Bác Hà là người hàng xóm mà em quý mến nhất.
0
0
Quỳnh Anh Đỗ
31/12/2018 17:49:34

Trước cổng nhà ông Giáo có hai cây phượng cao lớn, cứ mùa hè đến, tiếng ve kêu râm ran và màu hoa phượng nở đỏ rực. Trưa hè, em hay trốn ba mẹ ra đó ngồi chơi bi. Mỗi lần thấy em ngồi dưới cây phượng già, ông thường mang một chiếc ghế xếp ra ngồi hóng mát cùng em. Ông kể rất nhiều chuyện cổ tích, chuyện cười cho em nghe. Em càng ngày càng quý mến ông hơn.

Giọng kể chuyện của ông rất ấm áp, rất nhập tâm, khi trầm khi bổng. Mỗi câu chuyện cứ nhẹ nhàng đi vào lòng em và lưu giữ mãi. Em luôn muốn ngày nào cũng được ngồi cạnh ông, nghe ông kể chuyện, thấy ông cười và đôi khi vuốt mái tóc bạc phơ của ông.

Nhiều lần em vẫn ngây ngô hỏi ông rằng “Ông ơi sao ông không còn sợi tóc đen nào thế”. Đứa trẻ lớp 5 như em thật ngốc nghếch. Ông bảo rằng vì ông già rồi, ông sắp về với tổ tiên nên tóc ông bạc hết. Em cứ mường tượng nơi chốn bên kia mà ông kể như thế nào mà nghĩ mãi không ra.

Em còn nhớ có một lần ông ốm nặng, ba mẹ bảo ông đang ở bệnh viện. Suốt mấy ngày hôm đó em buồn lắm, em đòi ba mẹ chở em lên viện thăm ông, vì em nhớ ông rất nhiều. Ông là người hàng xóm duy nhất thân thiết với em ở đây. Lên đến bệnh viên, thấy ông nằm trên giường bệnh, mặc bộ đồ màu xanh nhạt. Em chạy đến ôm chầm lấy ông và òa khóc. Ông xoa đầu em và bảo “Sao cháu khóc thế, ông khỏe rồi này, con nít khóc nhè là không ngoan”.

Ít hôm sau ông khỏe và về nhà, ông lại kể chuyện cho em nghe.

Ông hàng xóm vẫn luôn là một người hiền lành, tốt bụng, là người ông mà em rất yêu thương. Em luôn mong ông sống thật khỏe, thật lâu với em.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Tiếng Việt Lớp 5 mới nhất
Trắc nghiệm Tiếng Việt Lớp 5 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư