Tôi từng đọc được một trong những bài báo viết về nỗi bất hạnh của một người đàn ông, ông ấy là người nghèo khó từ nhỏ, trong mình lại mang căn bệnh cứ mỗi khi trái gió trở trời là đau nhức khắp cơ thể. Như bao người ông cũng có một gia đình nhỏ bé với một người vợ hiền và những đứa con đáng yêu, nhưng trong một dịch bệnh những đứa con của ông lần lượt ra đi, một thời gian sau vợ của ông cũng qua đời. Ông thật sự tuyệt vọng và chán đời, thời gian đầu sau khi phải chịu nỗi đau mất mát to lớn đó, ông chỉ thơ thẩn ở nhà chẳng muốn tiếp xúc với ai. Có một cậu bé gần nhà từ ngày đó hôm nào cũng sang chơi và hỏi thăm ông những lúc ông khóc, cậu nhẹ nhàng ngồi vào lòng ông và im lặng rất lâu. Sau này cậu nhận ông là cha nuôi, cùng ông vượt qua khó khăn, giúp ông vơi đi sự mất mát. Câu chuyện cho ta suy ngẫm về sự chia sẻ trong cuộc sống, con người dù trong bất cứ hoàn cảnh nào chỉ cần mở rộng lòng mình để sẻ chia, thì mọi khó khăn đau khổ cũng sẽ qua. Cũng viết về vấn đề này câu chuyện “những hạt muối”, là câu chuyện mang đậm triết lý nhân sinh và cho ta một bài học về cuộc sống về sự chia sẻ với mọi người.
“Câu chuyện về những Hạt muối”, là câu chuyện tuy rất ngắn nhưng đã truyền tải đầy đủ ý niệm của tác giả đến người đọc, truyện kể về một chàng trai trẻ lúc nào cũng bi quan và phàn nàn về những khó khăn trong cuộc sống của mình. Anh đến xin học một ông giáo già và than phiền về việc mình học mãi không tiến bộ. Người thầy im lặng lắng nghe sau đó đưa anh một thìa muối bảo anh đổ vào cốc và đổ xuống hồ chàng trai trẻ làm theo và thấy nước trong cốc mặn chát, còn nước trong hồ thì vẫn như cũ. Sau đó người thầy chậm rãi nói rằng, ai cũng có lúc gặp khó khăn trong cuộc sống và những khó khăn đó giống như thìa muối này đây, nhưng mỗi người hòa tan nó theo một cách khác nhau. Trong câu chuyện như lời người thầy nói những hạt muối là đại diện cho những nỗi buồn khó khăn của con người trong cuộc sống, còn việc hòa tan muối chính là cách giải quyết với nỗi buồn của mỗi người, lời dạy dỗ của người thầy chính là bài học sâu sắc mà ta rút ra được sau câu chuyện. Tâm hồn của con người như mặt nước dễ rung cảm và xao động trong mỗi khó khăn, chúng ta nên hòa tan khó khăn đó bằng việc mở rộng lòng mình, chia sẻ nỗi buồn khó khăn với nhiều người, còn nếu ta giữ nỗi buồn cho riêng mình, ta sẽ không thể thoát khỏi giông tố trong lòng mình.
Trong cuộc sống trước những khó khăn trở ngại hoặc khi được tận hưởng nhiều niềm vui niềm, hạnh phúc, con người có rất nhiều cách để hòa tan nó theo những suy nghĩ khác nhau. Vậy Tại sao chúng ta luôn cần phải chia sẻ với mọi người về cuộc sống của mình, cuộc sống là điều được kết hợp từ nhiều thứ khác nhau, tùy vào cách sống, suy nghĩ, trải nghiệm của từng người mà cuộc sống có thể trở nên tươi đẹp ý nghĩa hoặc bất hạnh nguy kịch trong mối quan hệ giữa con người với con người. Điều mỗi chúng ta nên làm trong mọi hoàn cảnh đó sẽ là sẻ chia, như trong câu chuyện thìa muối khi hòa vào cốc nước nơi có lượng nước nhỏ, thì cốc nước rất mặn chát, nhưng khi thìa muối hòa vào hồ nước nơi có lượng nước lớn, thì nước trong hồ không có gì thay đổi. Khó khăn nỗi buồn trong cuộc sống của con người cũng vậy, chúng ta sẻ chia khó khăn với mọi người, mỗi người một chút sẽ giúp ta vơi đi nỗi buồn gạt đi trở ngại. Còn khi ta không chia sẻ với mọi người khó khăn vẫn là khó khăn nỗi buồn nhân lên thành nỗi cô đơn, sẽ chia là liều thuốc xoa dịu vết thương và sự trống trải trong lòng người, là ánh sáng để lùi đêm đen với những khó khăn, những nỗi sợ hãi. Không chỉ những khi buồn, khi khó khăn mà niềm vui khi mang đi chia sẻ với mọi người sẽ tăng lên gấp bội, giúp bản thân ta thêm hạnh phúc, người gần gũi người hơn. Sự sẻ chia luôn mang lại điều tích cực trong cuộc sống của con người, có những sự chia sẻ về vật chất con người có thể chia sẻ cho nhau miếng ăn, manh áo, những thứ phục vụ cho đời sống, vật chất của con người, nhưng có ai đó đã từng nói trong tất cả sự sẻ chia thì sự sẻ chia tinh thần là quý giá nhất và để biết niềm vui phải biết sẻ chia hạnh phúc sinh ra từ hai thứ đó (lord Byron). Khi ta mở rộng lòng mình sẵn sàng sẻ chia nỗi niềm với mọi người, cuộc sống sẽ trở nên dễ dàng, thuận lợi hơn rất nhiều.
Như ông giáo đã nói mỗi người hòa tan theo một cách khác nhau, có người sẵn sàng mở rộng lòng mình ấm áp như hồ nước đầy để cho nỗi buồn trở nên quá nhỏ bé, nhưng cũng có những người không chia sẻ với người khác để nỗi buồn lẫn chiếm hết tâm hồn mình, chúng ta không nên giữ tâm sự khó khăn cho riêng mình. Vì sao vậy? trong dòng đời luôn hối hả và tất nập này mỗi người trên con đường hoàn thiện bản thân sẽ không thể tránh khỏi những khi mệt mỏi, vấp ngã, những khó khăn bất chấp ngoài ý muốn. Con người ai cũng cần một bàn tay luôn đưa ra cho ta với lấy mỗi khi ta mệt mỏi, yếu lòng, một nụ cười luôn sẵn sàng cùng ta chia sẻ niềm vui, giúp ta thêm yêu cuộc sống. Nếu ta không thể mở rộng lòng mình để sẻ chia, mọi người cũng sẽ dần thờ ơ với ta. Đơn giản vì họ nghĩ ta luôn ổn khi đó cảm giác cô đơn bủa vây tâm hồn mình là điều không thể nào tránh khỏi. Vì thế, cứ gì mà ta không sẻ chia, không tạo ra cơ hội cùng mọi người đẩy lùi khó khăn và xua tan nỗi buồn, muộn phiền trong lòng.
Trong cuộc sống hàng ngày, xung quanh ta vẫn còn những người cần được sẻ chia những khó khăn, mất mát, thiếu thốn. Hàng năm rất nhiều những tổ chức quỹ nhân đạo, chương trình thực tế kêu gọi mọi người cùng chung tay góp sức sẻ chia sự mất mát khó khăn của những người đang có cuộc sống không được trọn vẹn, hoặc bị thiếu vắng tình thương do mất đi người thân. Nhờ những chương trình nhân đạo như vậy mà nhiều gia đình có hoàn cảnh khó khăn đã thoát nghèo, cuộc sống không còn túng thiếu, những người neo đơn côi cút được hưởng sự quan tâm, yêu thương từ mọi người không còn cảm thấy cô đơn nữa.
Có rất nhiều người biết mở rộng lòng mình, san sẻ khó khăn và niềm vui với mọi người, nhưng bên cạnh đó lại có những người còn chưa biết sẻ chia nỗi niềm của mình với mọi người xung quanh, còn hẹp hòi hoặc ngần ngại khi bày tỏ khó khăn với người khác. Không những vậy có những người khi khó khăn buồn khổ rất cần và tìm người để sẻ chia nhưng khi người khác có tâm sự muốn giải tỏa họ lại không muốn nghe và không toàn tâm hết lòng giúp người khác vượt qua khó khăn. Tuy nhiên chúng ta làm gì cũng cần biết giới hạn, bởi khi chia sẻ ta sẽ lắng nghe ý kiến từ mọi người xung quanh. Senhly từng viết “cảm giác là một thứ rất huyền diệu, có những niềm vui khi cần người khác sẽ chia niềm vui sẽ tăng lên gấp bội, nhưng có những sự cô đơn cần một mình mới có thể thấu hiểu”. Đôi khi một mình suy nghĩ, một mình cảm nhận sẽ giúp ta thêm thấu hiểu bản thân mình hơn. Tùy vào trường hợp chúng ta có cách xử lý cho bản thân mình và thêm nhận thức điều gì nên và không nên, cái gì cần biểu dương phát huy và đáng phê phán.
Qua câu chuyện ta rút ra được bài học hãy luôn mở rộng lòng mình, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, hạnh phúc, khó khăn với mọi người xung quanh. Nên loại bỏ những điều tiêu cực và phát huy lối sống chan hòa với mọi người, là một người trẻ chúng ta cần yêu đời, yêu cuộc sống, chan hòa, gần gũi, yêu thương mọi người để sẻ chia cùng mọi người những điều gặp phải trong cuộc sống. Có như vậy ta mới trở thành con người được mọi người tin yêu, tôn trọng, sống một cuộc sống có ý nghĩa tốt đẹp.
Beian Tracy từng nói, “yêu thương chỉ lan tỏa qua chia sẻ”. Vì vậy để cuộc sống luôn nhẹ nhàng, tươi đẹp đừng quên chia sẻ cùng mọi người xung quanh, bởi khi đó khó khăn trở thành chút khúc mắc nhỏ, niềm vui sẽ nhân lên thành niềm hạnh phúc cho mọi người và chính mình./