LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết đoạn văn ngắn khoảng 5 - 10 câu, nêu lên suy nghĩ của mình về thời cấp 2 tươi đẹp

2 trả lời
Hỏi chi tiết
1.953
0
3
nguyễn trà my
09/11/2018 21:47:34

Trong cuộc đời của mỗi con người thì có lẽ tuổi học trò là quãng thời gian tươi đẹp, trong sáng, ngây thơ, hồn nhiên và đẹp đẽ nhất mà mai này khi lớn lên, trưởng thành ta cũng không thể nào quên được. Quãng thời gian quý báu ấy chúng ta gắn bó với những ngôi trường yêu dấu. Có người luôn nhớ về những năm tháng tiểu học không vô ưu, êm ả ; có người dành trọn cảm xúc của mình về những năm tháng cấp ba khi đã trưởng thành với sức trẻ, thanh niên đầy nhiệt huyết. Nhưng đối với riêng tôi, hơn tất cả, tôi yêu nhất mái trường cấp hai – bởi chính nơi đây tôi đã lưu giữu được những kỉ niệm ngọt ngào và thiêng liêng nhất.

Thời gian trôi đi ôi sao mà nhanh quá. Mới ngày nào tôi còn là cô bé háo hức bước chân vào cổng trường cấp hai. Ấy thế là cảnh tượng ấy đã cách đây chín năm rồi. Cô bé ngày ấy mới có dịp trở lại chốn xưa cũ. Vẫn là những dãy nhà khang trang, vẫn là khoảng sân trường với hàng cây xanh rợp bóng râm. Cảnh vật nơi đây chẳng hề thay đổi mà long người đã biết bao đổi thay. Giờ đây khi bước đi trên sân trường trải đầy nắng vàng ươm, thả suy nghĩ của mình theo chiều gió , tôi lại bỗng nhiên nghĩ lại những hình ảnh, những kỉ niệm gắn với ngôi trường thân yêu này, dù là nhỏ nhất.

Những ngày oi bức cùng đám bạn chơi đuổi bắt,mặt đứa nào đứa nấy nhễ nhãi mồ hôi cười giòn tan. Tôi nhớ như in cái lần mùa đông gần tết chúng tôi mỗi đứa cầm năm ba quả bóng nước đáp nhau rồi co ro ngồi kêu rét. Vui biết mấy! Rồi làm sao có thể quên những căng thẳng, lo sợ khi mùa thi chợtđến. Dường như từng gốc cây, từng cánh cửa lớp học, từng góc ghế đá, từng khoảng sân đấy ắp tiếng cười đều gợi lại cho tôi những kỉ niệm ngọt ngào thân thương khó quên. Tại mái trường này, tôi đã được thầy cô chỉ bảo dạy dỗ một cách ân tình những bài học cuộc sống, những triết lí làm người, những điều hay lẽ phải cùng tình yêu vô bờ bến. Mái trường dường như đã trở thành một đôi cánh vững chãi chắp bước tôi bay trên con đường tương lai còn dài ở phía trước. Mái trường ấy đã trang bị cho tôi những hành trang cần thiết , đã là bước đệm để tôi vững bước tiến xa hơn trong cuộc sống bộn bề ngược xuôi.

Và cũng tại mái trường này, tôi đã có những tình bạn trong sáng , ngây thơ, hồn nhiên không chút mảy may lợi danh mà mai này trưởng thành vẫn còn lưu mãi trong tiềm thức. Tình bạn thời cấp hai chưa xen lẫn những rung động đầu đời giống như cấp ba. Tình bạn của thời cấp hai dưới mái trường thân yêu là tình bạn vừa chưa hết sự ngây ngô của tuổi học, vừa có sự ương bướng, quậy phá của những đứa trẻ đang lứa tuổi dậy thì. Tôi còn nhớ như in một lần chúng tôi nghịc dại. Hôm đó là ngày học thêm, tôi cùng mấy đứa bạn quậy phá của mình xin phép thầy ra ngoài đi vệ sinh nhưng lại trốn đến khu công tắc điện của nhà trường. Và chẳng hề mảy may đến hậu quả, “rụp” một cái, chúng tôi đã ngắt điện toàn trường khiến cho cả trường một phen sợ hãi. Tất nhiên sau đó, nhà trường nhanh chóng tìm ra thủ phạm và chúng tôi bị bố mẹ cho một trận đòn nhớ đời. Chúng tôi bây giờ đã quên trận đòn đau đó nhưng những ki niệm dưới mái trường vẫn còn in dấu mãi.

Thời gian trôi đi như những con sóng đại dương bao la, sẽ chẳng bao giờ trở lại. Đối với riêng tôi, nếu có ước muốn trong cuộc đời này tôi xin ước rằng thời gian có thể quay trở lại để tôi một lần, dù chỉ một lần được sống trọn vẹn trong cảm xúc ngày ấy, được ngày ngày vô lo vô nghĩ cắp sách tời trường với bao hoài bão ở phía trước, sẽ cùng thầy cô bạn bẹ làm đong đầy thêm những kí ức tươi đẹp thuở học trò năm nào. Có lẽ rằng dù mai này có rời xa nơi đây, thì những hình ảnh những cô cậu lớp sáu lớp bảy hai những năm tháng lớp tám lớp chín sẽ còn mãi trong tôi không bao giờ có thể quên được.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
1
Quỳnh Anh Đỗ
10/11/2018 09:56:29
Có lẽ tôi đã yêu ngôi trường này từ ngày tôi bước vào cánh cổng lớp bảy đây.. Mới đây thôi không dài nhưng bao nhiêu đó đã làm cho tôi luôn ghi sâu kỉ niệm bên ngôi trường cấp 2 này. Những kỉ niệm hằng sâu trong tim kí ức tuổi học trò tôi, biết khi nào nó sẽ rời xa tôi, nếu một ngày tôi nhỡ quên nó thì tôi không là đứa con ngoan của ngôi trường yêu dấu ấy.....!

Chẳng có ai mà không có kỉ niệm bên ngôi trường của mình ... chỉ trừ khi những bạn tuổi hồng bất hạnh không được đi học. Thật thương cho số phận của họ, họ luôn ước mơ một ngày đến trường vui đùa , luôn muốn ngôi trường là ngôi nhà thứ hai của mình , coi thầy cô như cha mẹ. Thế mà tại sao giờ đây có một ít người không coi trọng thầy cô ngôi trường mình .. phải chăng điều đó khó làm hay sao? Nó có quá khó không? - tôi tự hỏi . Không đâu các bạn ạ! Hãy thử một lần dù một lần để yêu thương thầy cô, ngôi trường thì bạn sẽ thấy mình thay đổi hoàn toàn . Cảm giác được ở trường thật sự rất thú vị. Bên ánh nắng sân trường từng nụ cười rạng rỡ , hồn nhiên trên gương mặt thanh thoát của những cô cậu học trò nhỏ làm sân trường thêm rộn rã . Từng hàng ghế đá thân thương chan chứa kỉ niệm phượng hồng với tà áo dài duyên dáng đỗi thướt tha của sinh viên Việt Nam làm tôi đỗi tự hào . Ngôi trường đã để lại ấn tượng lớn cho tôi còn thầy cô thì tôi không thể bao giờ quên được. Nhớ những ngày thầy đã dạy cho tôi từng chút một, một nguời thầy bao dung nhân ái , đôi lúc nghiêm nghị nhưng ai biết đâu thầy đã khó nhọc sương phai. Còn các cô luôn quan tâm học trò nhỏ như chúng tôi , yêu thương từ ánh mắt trìu mến kia. Họ đã làm cho tôi thêm cảm xúc lân lân khó tả , làm sao biết đến bao giờ tôi mới có thể đền đáp công lao to lớn giáo dục chúng tôi. Tôi mãi khắc ghi những dấu ấn sâu đậm bên ngôi trường thân thương này.

Người ta thường ví thời gian như dòng sông trôi, nó cứ trôi mãi trôi mãi chẳng có bến dừng. Và tình yêu của tôi dành cho ngôi trường cũng thế nó sẽ mãi không bao giờ hết. Dẫu các bạn xem ngôi trường của mình như thế nào chứ riêng tôi tôi xem ngôi trường như ngôi nhà thứ hai của chúng tôi . Một ngôi trường luôn dang rộng đón nhận các đàn con thân yêu, những đứa con ngây thơ của tuổi mới lớn, những đứa con còn bộc trực cần những người cha người mẹ dạy dỗ. Ngôi trường đã là ngôi nhà thứ hai thì những người thầy, người cô như cha mẹ của chúng tôi. Họ lúc nào cũng tận tụy bên những trang giáo án. Những trang giáo án chứa bao tâm quyết, hi sinh của những bậc làm cha mẹ nơi đây dành cho chúng tôi. Tôi không biết trường các bạn ra sao nhưng ngôi tường của chính tôi đang học thì tôi yêu quý nhất. Yêu mái trường ngói đỏ lung linh, yêu hàng phượng vĩ thắp sáng tuổi học trò, yêu thầy cô, bạn bè quí mến.

Tôi vẫn nhớ như in cái ngày tôi đặt chân vào ngôi trường này, tất cả, tất cả dường như lạ lẫm. Tôi cũng như các bạn khác thôi, đôi lúc rụt rè , sợ hãi có lúc còn nép sau lưng người thân. Dần năm tháng trôi qua tôi càng thấy ngôi trường rất thân thương, luôn yêu thương chúng tôi, yêu các đàn con bé nhỏ, ngây thơ.

Tôi vẫn thường tự hỏi: " Tại sao thầy cô lại luôn mang đến cho chúng em tất cả kiến thức mà thầy cô có được" . Đến bây giờ tôi mới hiểu được thầy cô luôn muốn chúng tôi thành tài, luôn mong chúng tôi nên người giữa biển đời mênh mông rộng lớn. Một biển đời còn lắm chông gai, gian khổ, đang cần những đôi tay của thầy cô dìu dắt trên con đường lạ lẫm kia. Con đường ấy đang ở tương lại và tôi sẽ mãi hướng về nơi ấy , một nơi hy vọng cho tương lai tốt đẹp.

Giờ đây không gì sánh bằng đi học cả. Tôi đã học được rất nhiều điều ở ngôi trường này. Tôi được bạn bè quý mến , được thầy cô yêu thương , quan tâm tôi rất nhiều , nhưng người muốn chúng tôi thành đạt là ngôi trường và thầy cô đây. Thầy cô ơi biết đến khi nào con mới đền đáp được công ơn của các thầy cô dành cho con. Điều ấy con luôn khắc ghi trong tim của con , dù mai này thời gian cứ trôi mãi , cuộc sống và chính con sẽ đổi thay nhưng con vẫn luôn khắc ghi sâu công lao của thầy cô. Công lao to lớn nhường nào. Bây giờ con mới biết rằng dù có dùng tiền để đền đáp công ơn của thầy cô thì cũng chỉ là vô nghĩa mà thôi. Nếu một ngày tôi nhỡ quên đi kỉ niệm bên ngôi trường , tôi có dùng tiền đền đáp thì có lẽ cũng chỉ là vô dụng thôi. Nhưng điều ấy sẽ không xảy ra đối với tôi, tôi luôn luôn mãi ghi nhớ về ngôi trường này . Ngôi trường thân yêu ơi con mong sao trường sẽ mãi dang rộng cánh cổng để đón các đàn con thân yêu, những người con còn ngây thơ bộc trực của tuổi mới lớn. Trường sẽ mãi là trường này đây , một ngôi trường đang ở trước mắt con, ngôi trường thân thương , luôn yêu các đàn con nhỏ. Thầy cô ơi , thầy cô cũng mãi là người dìu dắt mang đến cho chúng con kiến thức rộng mở đưa con đến tương lai còn xa kia ấy. Nơi được gọi là bờ bến tương lai.

Tôi nguyện làm đứa con ngoan của trường những biết là sẽ không thể nào được thế. Những con chỉ mong một điều rằng trường thân yêu ơi hãy luôn dang rộng vòng tay đón những đứa con thân yêu , mới lớn . Luôn đưa đàn con đến bờ bến tương lai rộng mở tri thức .Con mãi khắc ghi sâu kỉ niệm bên trường yêu dấu. Tôi sẽ không bao giờ quên một kỉ niệm vô giá không có vậ giá trị nào sánh bằng.Trường tôi là thế đấy , tôi yêu trường tôi lắm......!

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư