Nhà văn đặt tên cho đứa con tinh thần của mình là Bến quê vừa có ý nghĩa cụ thể, vừa có ý nghĩa biểu tượng. Nói đến bến quê, người ta nghĩ đến bến – thuyền. Nơi neo đậu, đi về của những con thuyền, con đò, đồng thời khiến người ta liên tưởng tới cái bến đỗ, bến đợi của đời người, đó chính 1à gia đình, quê hương, dù có đi bốn phương trời cũng không thể quên quê hương cội nguồn. Nhĩ – nhân vật chính – từng đi khắp mọi nơi trên trái đất nhưng cuối đời mắc trọng bệnh, anh phải trở về bến quê — bến đỗ cuốì cùng của đời người. Lúc đó anh mới nhận ra những giá trị đích thực của bến quê: gia đình, vợ con. cảnh đẹp quê hương và cả những nét tiêu sơ, tình làng, nghĩa xóm – những cái thật gần gũi, bình thường, giản dị mà vững bền, cao quý xiết bao! Bến quê còn gửi tới bức thông điệp: mỗi người hãy biết quan tâm, gìn giữ, trân trọng bến quê thân thiết của mình
Bạn bảo viết đoạn văn nên mk viết có hơi ngắn ti, bn tham khảo nha