Lão Hạc không chỉ khổ mà còn rất đẹp.
* Luận cứ, luận chứng: + Trước khi bán cậu Vàng: Đắn đo, suy tính, coi là việc hệ trọng. Bởi với Lão Hạc thì Cậu Vàng còn là người bạn, người con, người thân của Lão
+ Sau khi bán thì lại có tâm trạng day dứt, đau khổ, tự trách mình
Qua việc bán chó thể hiện được con người của Lão Hạc, sống tình nghĩa, thủy chung và rất trung thực; Cũng thể hiện được tấm lòng của người cha thương con, từ ngày con trai phẫn chí bỏ đi đồn điền, lão Hạc vừa mong mỏng đợi chờ vừa mang tâm trạng ăn năn,hội hận khi làm cha mà không lo nổi cho cuộc sống của con. Người cha này day dứt đau khổ vì đã không cho con bán vườn lấy vợ. Lão Hạc cố gắng tích cóp,dành dụm để tiền cho con, vì vậy mà dù thương cậu Vàng nhưng lão vẫn quyết định bán.
+ Lão Hạc bán chó đâu phải để ăn mà để lo tương lai cho cho đứa con, số tiền dành dụm cho con mặc dù rất đau khổ và day dứt.
+ Đẹp hơn nữa trong tâm hồn lão Hạc là lòng tự trọng cao quý, lão tự trọng với mọi người, với đứa con và với chính bản thân mình, trận ốm kéo dài đã khiến lão suy sụp, lão không còn đủ sức để làm và cũng không còn gì để ăn. Nhưng lòng tự trọng không cho phép lão xâm phạm vào số tiền của con.
+ Cái đáng chú ý ở đây là mặc dầu không biết số phận đứa con ra sao; còn sống hay đã chết, nhưng với niềm tin cháy bỏng, lão vẫn quyết định hi sinh. Với quyết tâm cao như vậy, lão chuẩn bị, sắp xếp cho cái chết một cách tỉ mỉ và cẩn thận; nhờ ông giáo trông hộ mảnh vườn cho con và gửi tiền làm ma để đỡ phiền hàng xóm.
+ Từ đó, lão tồn tại gần như vất vưởng, vớ được thứ gì ăn thứ nấy, hôm thì quả sung, củ ráy, hôm thì củ chuối, con ốc... Lão đã chịu đựng một cách kiên gan và cao ngạo để giữ tròn phẩm giá. Lão đã từ chối gần như hách dịch tất cả mọi sự giúp đỡ của mọi người. Và cái chết của lão đâu phải là của con người.