Nhạc Lộc sơn Đạo Lâm nhị tự hành (Đỗ Phủ)

154 lượt xem

Nhạc Lộc sơn Đạo Lâm nhị tự hành

Ngọc Tuyền chi nam Lộc Sơn thù,
Đạo Lâm lâm hác tranh bàn hu.
Tự môn cao khai Động Đình dã,
Điện cước sáp nhập Xích Sa hồ.
Ngũ nguyệt hàn phong lãnh Phật cốt,
Lục thì thiên nhạc triều hương lô.
Địa linh bộ bộ Tuyết sơn thảo,
Tăng bảo nhân nhân thương hải châu.
Tháp kiếp cung tường tráng lệ địch,
Hương trù tùng đạo thanh lương câu.
Liên hoa giao hưởng cộng mệnh điểu,
Kim bảng song hồi tam túc ô.
Phương trượng thiệp hải phí thì tiết,
Huyền Phố tầm hà tri hữu vô.
Mộ niên thả hỉ kinh hành cận,
Xuân nhật kiêm mông huyên noãn phù.
Phiêu nhiên ban bạch thân hề thích,
Bàng thử yên hà mao khả tru.
Đào Nguyên nhân gia dị chế độ,
Quất Châu điền thổ nhưng cao du.
Đàm phủ ấp trung thậm thuần cổ,
Thái thú đình nội bất huyên hô.
Tích tao suy thế giai hối tích,
Kim hạnh lạc quốc dưỡng vi khu.
Y chỉ lão túc diệc vị vãn,
Phú quý công danh yên túc đồ.
Cửu vi dã khách tầm u quán,
Tế học Hà Ngung miễn hứng cô.
Nhất trùng nhất yểm ngô phế phủ,
Sơn điểu sơn hoa ngô hữu vu.
Tống công phóng trục tằng đề bích,
Vật sắc phân lưu dữ lão phu.

 

Dịch nghĩa

Ở phía nam Ngọc Tuyền, núi Lộc Sơn có vẻ đẹp riêng,
Chùa Đạo Lâm trong hang rừng vòng vo.
Cửa chùa cao vời trông ra cánh đồng vùng Động Đình,
Móng điện ấn xuống hồ Xích Sa.
Vào tháng năm gió lạnh thấm vào cốt Phật,
Ban ngày nhạc trời vang bên lò hương.
Vùng đất thiêng nên cỏ mọc đầy rẫy nơi núi tuyết,
Các nhà sư ai nấy đều như những viên ngọc xanh dưới bể.
Những tầng tháp, tường của cung điện thờ trông thật nguy nga,
Nhà bếp và lối đi có trồng thông đều xanh tươi mát mẻ.
Hoa sen cùng với tiếng chim hoà điệu nhau,
Bức hoành phi phản chiếu quạ ba chân.
Vị sư tổ có lội bể không kể gì đến thời tiết,
Cảnh tiên tìm sông liệu có có hay không.
Tuổi già rồi vui thì đi đường gần quanh,
Ngày xuân mới lại thêm ấm áp.
Thân đi đến đâu hỡi kẻ tóc bạc,
Phát cỏ nơi này mà ghé lại cạnh khói ráng.
Nhà người ở Đào Nguyên dễ chấp nhận,
Ruộng nương vùng Quất Châu rất mầu mỡ.
Làng xóm trong huyện Đàm rất là giữ được nếp xưa,
Trong dinh quan huyện không có ồn ào vì kiện tụng.
Xưa kia tránh loạn đều dấu tung tích,
Nay may gặp nơi tốt thì dưỡng cái thân hèn.
Cứ theo đó mà ở cho yên thân già là được,
Còn công danh phú quí làm sao đủ để mưu toan.
Đã từ lâu tôi theo chân kẻ quê mùa tập thói quen tìm nơi u tĩnh,
Học lỏm được nơi ông Hà Ngung bỏ được nguồn hứng (diệt dục).
Lớp hiện, lớp kín đó là gan ruột tôi,
Chim núi hoa rừng là bạn tôi.
Khi đi chơi, ông Tống Chi Vấn đã từng đề thơ trên tường,
Cảnh vật còn chừa lại chờ lão già này đây.


(Năm 769)

Hai chùa Đạo Lâm là chùa trên đỉnh và dưới chân núi Nhạc Lộc, ở Tương Tây, Trường Sa.

 

 

Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!

Giải bài tập Flashcard Trò chơi Đố vui Khảo sát Trắc nghiệm Hình/chữ Quà tặng Hỏi đáp Giải bài tập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×