Tuần trước , em đi mưa về sau buổi học vì quên áo mưa ở nhà nên em đã bị sốt 3 ngày. 3 ngày đó người ở bên chăm sóc em là mẹ em
Lúc em ốm, cơ thể mệt mỏi , nóng ran, mất sức, ko muốn làm j. Nhưng mẹ đã ở cạnh em khi thì đưa em cốc nước , lúc thì cho em ăn cháo. Mẹ liên tức kiểm tra nhiệt độ cơ thể của em lo em sốt cao. Rồi mẹ đi pha nước chanh cho em uống để giảm nhiệt dộ cơ thể. Em cảm thấy mẹ rất yêu thương em, em yêu mẹ nhiều lắm. Nhưng đến ngày thứ 2 em sốt tới 40 độ. Vì mãi không hạ sốt nên mẹ đưa em đi khám. Bác sĩ bảo với mẹ và em là cần truyền nước,em rất sợ đau nên vừa nghe đã sợ. sau khi em nằm lên gường bệnh, bác sĩ tìm ven. Nhưng vì em quá yếu, ven ko nổi lên nên bác sĩ hết chọc kim tiêm vào tay rồi vào chân, em đau nhưng ko dám kêu vf sợ mẹ lo lắng. Sau đó vì mãi ko tìm đc ven nên em xin bác sĩ cho e nghỉ một chút nx xem nhiệt độ có hạ ko r truyền sau. may sao sao 10 phút nhiệt độ của cơ thể em hạ xuống 38 độ. em uống thuốc hạ sốt , rồi mẹ mua thuốc kháng sinh cho e và mje cùng em về.
từ lần đó về sau e ko dám đi truyền nc cũng ko dám dầm mưa nx.