“Ước mơ không phải là cái gì sẵn có, cũng không phải là cái gì không thể có. Ước mơ giống như một con đường tiềm ẩn để con người khai phá và vượt qua”. Thật vậy, câu nói trên của Lỗ Tấn đã từng khiến tôi phải thức tỉnh trên con đường bẳng phằng mà tôi vẫn thường hay đi. Tôi chợt nhận ra một điều rằng dường như tôi đã quá mỏi chân khi cứ phải bước đi, bước đi mãi mà không hề biết đích đến là nơi đâu. Và rồi trong giây phút nghỉ ngơi, tôi đã vẽ ra được cho bản thân mình một ngôi nhà lớn mà tôi hứa sẽ không ngừng cố gắng vươn đến đó chính là ước mơ trở thành một doanh nhân quản lí khách sạn. Chắc hẳn bạn sẽ hỏi tôi rằng tại sao không phải là ngành gì khác mà lại là quản lí khách sạn. Chắc hẳn các bạn cũng biết, hiện nay trên bước đà phát triển của Việt Nam, ngành du lịch chiếm tỉ lệ không nhỏ. Bạn bè năm châu đến tham quan, tìm hiểu về đất nước, về những danh lam thắng cảng tại Việt Nam ngày càng đông và nhu cầu thiết yếu họ tìm đến là khách sạn. Cũng bởi lẽ đó mà ước mơ tôi hướng đến là ngành quản lí khách sạn. Một phần tôi muốn đem lại cảm giác thoải mái, thân quen cho những người bạn đã không ngại xa xôi đến tham quan nước ta, một phần tôi muốn được cảm nhận sự tự hào từ những câu cảm ơn, những sự hài lòng, những nụ cười trước khi đi của những du khách đến tham quan đất Việt. Và khi tôi đã thật sự trở thành doanh nhân quản lí khách sạn, điều tôi luôn hướng đến và đặt trọng tâm trong công việc “khách hàng là thượng đế”. Khách hàng khi đã đến với tôi đều phải cảm thấy thật tiện nghi và thoải mái như ở nhà. Không còn cảm giác xa lạ, khó chịu hay ngại ngùng nữa. Đó chính là mục tiêu mà tôi đặt ra. Tôi yêu cái nghề này, không chỉ vì mọi người, mà tôi còn yêu nó vì chính bản thân tôi. Tôi thực sự cảm nhận được sự thích thú và khát khao được chạm đến ước mơ của mình. Bởi lẽ đó tôi sẽ luôn không ngừng cố gắng chấp cánh cho ước mơ của mình thành hiện thực.
* Cặp từ trái nghĩa: lớn- nhỏ.