Ai rồi cũng sẽ khôn lớn. Ai rồi cũng sẽ trưởng thành. Ai rồi cũng sẽ trở thành những chú chim đủ lông đủ cánh bay đến những chân trời mới. Chỉ khi đi xa, con người ta mới nhận ra ý nghĩa và giá trị to lớn của cái nơi gọi là “nhà”. Vả lại cuộc đời vốn chẳng dễ dàng, ai rồi cũng có những lúc vấp nghĩ hoặc chùn chân trên đường đời. Những lúc ấy, gia đình là nơi ta hướng về. Gia đình là chỗ dựa tinh thần vững chãi nhất cho mỗi chúng ta. Bỏ lại dòng người tấp nập ngoài kia, bắt một chuyến xe trở về nhà, nơi mẹ đang nấu bữa và cha đang sửa lại những chậu cây trước hiên nhà. Ăn một bữa cơm mẹ nấu, trở về căn phòng yêu thương của mình, ngủ một giấc thật sâu và cảm thấy mình như vừa được sạc đầy pin cho một hành trình mới. Gia đình là thế đấy. Có những khi người ta thường quên mất những giá trị lớn lao ở gần ngay bên cạnh mà tìm kiếm những điều xa xôi. Có đôi lúc ta quên mất ý nghĩa của những tình cảm gia đình thiêng liêng và gắn bó, có đôi lúc ta mải mê đỗi tốt với những ai ở ngoài kia mà quên mất những người thân thương trong gia đình. Nhưng có lẽ chỉ một chút thôi, đến một lúc nào đó, khi chúng ta đã đủ những trải nghiệm với cuộc đời, ta sẽ nhận ra những giá trị đích thực trong cuộc sống. Hãy sống và yêu thương những người thân yêu trong gia đình khi còn có thể. Bởi con người rồi ai cũng phải thuận theo quy luật sinh lão bệnh tử của tự nhiên. Đừng bao giờ quên “ gia đình” luôn dang tay chờ đón chúng ta trở về nhà