Chính sách khai thác thuộc địa của thực dân Pháp ở Việt Nam trong giai đoạn lần thứ nhất (từ cuối thế kỷ XIX đến đầu thế kỷ XX) đã gây ra nhiều tác động tiêu cực lớn đến nền kinh tế nước ta, bao gồm:
1. Khai thác tài nguyên thiên nhiên: Thực dân Pháp đã khai thác tài nguyên thiên nhiên của Việt Nam một cách tàn bạo, bao gồm đánh bắt cá, khai thác rừng, đánh bắt động vật hoang dã và khai thác các loại khoáng sản. Điều này đã dẫn đến suy giảm môi trường và tài nguyên thiên nhiên, gây tổn thất lớn đến nền kinh tế và đời sống của người dân.
2. Địa chính sách: Thực dân Pháp đã thiết lập các chính quyền địa phương để quản lý, kiểm soát và khai thác thuộc địa. Họ đã xóa bỏ các hệ thống kinh tế, tài chính và thuế của Việt Nam, thay thế bằng các hệ thống của họ, dẫn đến mất cân đối và thiếu ổn định trong nền kinh tế.
3. Khai thác lao động: Thực dân Pháp đã tận dụng lao động của người Việt Nam để làm việc trong các nhà máy, trang trại và các dự án công trình khác. Họ đã tạo ra một hệ thống lao động tàn bạo, bao gồm cưỡng bức, áp bức, lạm dụng và tàn ác, dẫn đến mất mát về sức khỏe và tính mạng của người lao động.
4. Tình trạng nghèo đói và kém phát triển: Chính sách khai thác thuộc địa của Pháp đã ảnh hưởng đến sự phát triển của nền kinh tế Việt Nam, dẫn đến tình trạng nghèo đói và thiếu hụt về các nguồn tài nguyên và cơ sở hạ tầng. Điều này đã làm giảm trình độ giáo dục và nâng cao sức khỏe của người dân, dẫn đến một sự phát triển kinh tế chậm và không đồng đều.
Tóm lại, chính sách khai thác thuộc địa của Pháp đã gây ra nhiều tác động tiêu cực lớn đến nền kinh tế Việt Nam trong giai đoạn lần thứ nhất, và đã góp phần làm chậm sự phát triển của đất nước.