Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Anh chị hãy phân tích tâm trạng và hành động của nhân vật Mị trong đoạn văn bản trên. Từ đó nhận xét ngắn gọn về nghệ thuật miêu tả nhân vật của Tô Hoài

Câu 2: (5 điểm)
“Ngày tết, Mị cũng uống rượu. Mị lên lấy hũ rượu, uống ực từng bát. Rồi say, Mỹ
lịm mặt ngồi đấy nhìn người nhảy đồng, người hát. Nhưng lòng Mị đang sống về ngày
trước. Tại Mị văng vắng tiếng sao gọi bạn đầu làng. Ngày trước Mị thổi sáo giỏi. Mùa
xuân này, Mị uống rượu bên bếp và thổi sáo. Mị uốn chiếc lá trên môi, thổi lá cũng hay
như thổi sáo. Có biết bao nhiêu người mẻ, ngày đêm đã thổi sáo di theo Mị .
Rượu đã tan lúc nào. Người về, người đi chơi đã vẫn cả, Mị không biết. Mị vẫn ngồi
trợ một mình giữa nhà. Mãi sau Mị mới đứng dậy. Nhưng Mị không bước ra đường chơi,
mà Mị từ từ bước vào buồng. Chẳng năm nào 4 Sử cho Mị đi chơi Tết. Mị cũng chẳng
buồn đi. Bấy giờ Mị ngồi xuống giường, trông ra cái cửa sổ lỗ vuông mở mở trăng trắng
Đã từ nãy Mị thấy phơi phới trở lại, trong lòng đột nhiên vui như những đêm Tết ngày
trước. Mị trẻ lắm. Mị vẫn còn trẻ. Mị muốn đi chơi. Bao nhiêu người có chồng cũng đi chơi
Tết. Huống chi A Sử với Mị, không có lòng với nhau mà vẫn phải ở với nhau. Nếu có nắm
là ngón trong tay lúc này. Mị sẽ ăn cho chết ngay, chủ không buồn nhớ lại nữa. Nhở lại,
chỉ thấy nước mắt ứa ra. Mà tiếng sáo gọi bạn vẫn lung lơ bay ngoài đường.
Anh ném pao, em không bắt
Em không yêu, quả pao rơi rồi.”
(Trích Vợ chồng A Phủ, Tô Hoai, Ngữ văn 12, tập hai, NXB Giáo dục Việt Nam,
trang 7-8)
Anh chị hãy phân tích tâm trạng và hành động của nhân vật Mị trong đoạn văn bản trên.
Từ đó nhận xét ngắn gọn về nghệ thuật miêu tả nhân vật của Tô Hoài.
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
1.793
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong đoạn văn, tâm trạng của nhân vật Mị được miêu tả qua những hành động và suy nghĩ của cô. Ban đầu, Mị uống rượu để quên đi nỗi buồn và cô đơn trong ngày Tết. Sau khi say, Mị nhìn người khác vui chơi nhưng lại nhớ về quá khứ và cảm thấy cô đơn hơn. Mị nhớ lại kỷ niệm thổi sáo và cảm thấy vui vẻ hơn. Tuy nhiên, khi nhận ra mình không được đi chơi Tết, Mị lại cảm thấy buồn và khóc.

Nghệ thuật miêu tả nhân vật của Tô Hoài được thể hiện qua việc tác giả sử dụng các chi tiết nhỏ để tạo nên hình ảnh và tâm trạng của nhân vật. Tác giả miêu tả chi tiết những hành động của Mị như uống rượu, nhìn người khác vui chơi, thổi sáo và khóc để tạo nên hình ảnh và tâm trạng của nhân vật. Tác giả cũng sử dụng các từ ngữ và câu văn tinh tế để miêu tả tâm trạng của nhân vật, từ đó tạo nên sự đồng cảm và cảm nhận của độc giả.
3
1
Thái Thảo
27/05/2023 08:04:58
+5đ tặng
Trong đoạn văn trên, nhân vật Mị được miêu tả với tâm trạng và hành động phản ánh sự cô đơn, buồn bã và nuối tiếc trong ngày Tết.

Tâm trạng của Mị ban đầu là buồn bã và cô đơn. Mặc dù Mị uống rượu và tham gia cảnh vui của người khác nhưng lòng Mị vẫn sống về những ngày trước. Mị nhìn người nhảy đồng, người hát nhưng cảm thấy xa cách và cô đơn. Mị nhớ về thời điểm Mị còn được thổi sáo và có bạn bè. Tâm trạng buồn bã và cô đơn càng tăng lên khi Mị nghe không thấy tiếng gọi bạn đầu làng và không có ai thổi sáo cùng Mị.

Hành động của Mị cũng phản ánh tâm trạng cô đơn và buồn bã. Mị ngồi một mình giữa nhà, không tham gia hoạt động chơi Tết. Mị trầm mình suy nghĩ và sau đó từ từ bước vào buồng. Mị cảm thấy buồn và không có lòng đi chơi Tết. Mị ngồi trên giường, nhìn ra cửa sổ và trông thấy trăng trắng, tạo nên một cảnh tượng tĩnh lặng và sự hoài niệm về những đêm Tết trước đây. Mị cảm thấy mình trẻ và muốn đi chơi nhưng nhận ra mình không có ai để đi cùng.

Tô Hoài đã thành công trong việc miêu tả tâm trạng và hành động của nhân vật Mị. Tác giả đã sử dụng một ngôn ngữ tươi sáng và mô tả chi tiết để tạo ra hình ảnh và cảm xúc sống động. Sự sắc bén trong miêu tả nhân vật Mị giúp độc giả cảm nhận được cảm xúc và tâm trạng của nhân vật, đồng thời cảm nhận được tình huống cô đơn và hoài niệm trong ngày Tết.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
+4đ tặng

Tô Hoài là một nhà văn lớn, có số lượng tác phẩm đạt kỉ lục trong văn học hiện đại Việt Nam, các sáng tác của ông thiên về diễn tả sự thật đời thường với lối viết giản dị, gần gũi, thông tục. Truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” in trong tập “Truyện Tây Bắc” là một tác phẩm tiêu biểu, sau hơn nửa thế kỉ, đến nay vẫn giữ nguyên vẹn sức hút với nhiều thế hệ người đọc. Tác phẩm xoay quanh số phận cuộc sống của nhân vật Mị, đặc biệt là diễn tả diễn biến nội tâm của cô trong từng giai đoạn và đêm tình mùa xuân là một cảnh tác động lớn diễn biến tâm lý và hành động của người con gái vùng núi này.

Vì sao sau bao nhiêu năm sống "lầm lũi như con rùa nuôi nơi xó cửa", chấp nhận cuộc sống chẳng bằng con trâu, con ngựa, sức sống của Mị lại chợt hồi sinh trong đêm tình mùa xuân? Phải chăng không khí mùa xuân đến bất ngờ cùng hội xuân, sắc áo váy rực rỡ và những cuộc chơi đã ảnh hưởng đến Mị? Hay chẳng phải sắc màu cũng chẳng phải hương xuân mà chính là tiếng sáo thân quen. Tiếng sáo gọi bạn tình vốn đã quen thuộc, đi vào nếp sống của người dân Hồng Ngài, họ dùng tiếng sáo để thể hiện tình yêu, để nói lòng mình. Nghe tiếng sáo, Mị lại bồi hồi nhớ lại quá khứ của mình, tiếng sáo đưa Mị theo những cuộc chơi, hình ảnh tiếng sáo quan trọng đến mức được lặp lại hơn mười lần trong tác phẩm. Tiếng sáo tuy giản dị, mộc mạc nhưng lại khiến lòng người thiết tha bồi hồi, bởi nó tượng trưng cho tình yêu trai gái. Tiếng sáo khơi dậy trong người con gái vốn tưởng đã chết về mặt tinh thần sống lại quá khứ tươi đẹp, cái ngày mà cô thỏa sức vùng vẫy trong tự do và tình yêu. Chính tiếng sáo đã tác động mạnh mẽ đến sức sống tiềm tàng trong Mị. Bên cạnh tiếng sáo, men rượu cũng là một yếu tố khiến Mị có sự thay đổi. Mị uống ực từng bát, uống như một tên sâu rượu, Mị uống để quên đi hiện tại khốn khổ, nhục nhã và cũng để không nhớ đến tương lai mờ mịt, không có gì để hi vọng. Hành động uống rượu ấy đã nói lên nỗi oan khuất đau buồn trong trái tim người con gái nhưng cũng tiếp thêm sức mạnh để người con gái ấy bừng tỉnh sức sống.

Từ những chất xúc tác từ bên ngoài ấy cùng bản chất mạnh mẽ, tràn đầy sức sống, Mị đã hồi sinh cảm xúc trong đêm tình mùa xuân. Nghe tiếng sáo, Mị bỗng cảm thấy tha thiết, bồi hồi. Những cảm xúc nhẹ nhàng ấy khiến Mị nhớ về quá khứ – một quá khứ tươi đẹp mà chẳng bao giờ Mị dám hi vọng có thể sống lại một lần nữa. Ngày ấy, Mị thổi lá cũng hay như thổi sáo, tài năng cùng với sắc đẹp của nàng khiến bao chàng trai Hồng Ngài mê đắm, ngày đêm thổi sáo đi theo Mị. Từ những hồi ức đẹp đẽ ấy, Mị thấy phơi phới trở lại và cô nhận ra mình vẫn còn trẻ. Thật kì lạ khi người ta không biết trạng thái của bản thân ra sao để rồi một ngày chợt nhận ra mình vãn còn trẻ. Điều ấy chẳng khác nào bao ngày qua, Mị không biết mình đang sống hay chỉ là tồn tại như một cái xác và đêm nay, cô mới chợt tỉnh, nhận thức được mình vẫn còn trẻ, mình vẫn còn sống và mình phải làm điều gì để chứng minh điều đó. Điều đầu tiên cô muốn làm khi sống lại cảm giác chính là muốn đi chơi. Bao năm rồi, kể từ khi bị gả về nhà thống lý Pá Tra, làm vợ A Sử, Mị đều không đi chơi xuân, mặc dù những người đàn bà có chồng khác vẫn đi chơi. Mị muốn ra ngoài, không còn muốn yên phận sống trong căn phòng kín mít, chỉ có một ô cửa sổ nhỏ, hằng ngày nhìn ra không biết là sáng hay tối nữa. Cô bắt đầu sửa soạn, cô lấy chiếc váy hoa,cho thêm mỡ vào đèn để thắp sáng căn phòng tăm tối và quấn tóc. Đây là những hành động được coi là phản kháng của Mị, cô đã bắt đầu có những phản ứng với cuộc sống, đã hồi sinh cảm xúc. Nhưng ngay khi ngọn lửa sức sống đang bùng cháy mạnh mẽ thì lại bị dập tắt, con người tàn nhẫn ấy không ai khác chính là A Sử – con trai thống lý và cũng là chồng Mị. Hắn đột nhiên về nhà và thấy lạ khi thấy Mị sửa soạn đi chơi. Con người ấy đã trói Mị lại, độc ác hơn, hắn lấy tóc Mị quấn quanh cột, không cho Mị cử động. Nhưng dù bị trói, hơi rượu vẫn nồng nàn trong Mị, chi phối lý trí cô. Cô nghe thấy tiếng sáo, tiếng sáo gọi bạn tình của ai kia mà như gọi lòng cô, bất giác cô bước đi, cô muốn đi theo tiếng sáo tình yêu ấy, đó mới chính là cuộc sống đáng lẽ cô được hưởng. Nhưng dây trói cứa vào da thịt, nỗi đau thể xác làm cô bừng tỉnh. Cô đành lòng phải trở lại với hiện thực đắng cay, rằng thân phận mình không bằng con ngựa nhà thống lý. Đau xót thay.

Sự hồi sinh sức sống của Mị trải qua cả một quá trình diễn biến từ những cảm xúc hồi tưởng về quá khứ đến hành động phản kháng muốn đi chơi và cuối cùng nhận thức ra một điều quan trọng. Lúc trước, Mị đã coi mình là con trâu, con ngựa nhà thống lý mà đã là con trâu, con ngựa thì không có suy nghĩ, chúng chỉ biết ăn và làm việc mà thôi nhưng lúc này Mị đã hiểu ra, trong ngôi nhà này, đến cả con trâu, con ngựa mình cũng không bằng. Sự hồi sinh sức sống này do nguyên nhân khách quan là tiếng sáo và men rượu nồng nó chưa đủ sức mạnh để tạo nên những hành động mạnh mẽ để tự giải thoát mình, chính vì thế sau đó, Mị lại trở lại cuộc sống như cũ.

Qua nghệ thuật miêu tả tâm lý cùng việc sử dụng ngôn ngữ giản dị, thông dụng, Tô Hoài dường như đã vẽ lên trước mắt người đọc hình ảnh một người con gái mạnh mẽ, tuy đã bị vùi dập, tưởng chỉ còn cái xác không hồn nhưng bên trong vẫn tiềm tàng ẩn chứa sức sống mãnh liệt, chỉ tìm cơ hội để hồi sinh, để bùng cháy.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×