"Be allowed to" và "let" đều được sử dụng để cho phép hoặc không cho phép ai đó làm việc gì đó. Cả hai động từ này có thể được sử dụng như là một lời cho phép, tuy nhiên cách sử dụng của chúng có chút khác nhau.
"Be allowed to" thường được sử dụng khi một người khác cho phép bạn làm điều gì đó. Nó thường được sử dụng trong các trường hợp chính thức hoặc quy định, ví dụ như luật pháp, quy tắc trường học hoặc các quy định công ty. Ví dụ: "Tôi được phép lái xe khi đã đủ 18 tuổi." - "I am allowed to drive when I am 18 years old."
Trong khi đó, "let" thường được sử dụng khi bạn muốn cho phép ai đó làm điều gì đó. Nó thường được sử dụng trong các tình huống thông thường hoặc gia đình, ví dụ như cho phép ai đó đi du lịch, cho phép con cái đi chơi với bạn bè, hoặc cho phép ai đó sử dụng một thứ gì đó của bạn. Ví dụ: "Họ đã cho tôi mượn chiếc xe của họ để đi đến thành phố." - "They let me borrow their car to go to the city."
Như vậy, tùy thuộc vào ngữ cảnh và mục đích sử dụng, bạn có thể chọn sử dụng "be allowed to" hoặc "let" phù hợp.