LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Đặc điểm của nhân vật thầy Đuy-sen trong bài " Người thầy đầu tiên" có dẫn chứng và lí lẽ

đặc điểm của nhân vật thầy Đuy sen trong bài người thầy đầu tiên có dẫn chứng và lí lẽ
2 trả lời
Hỏi chi tiết
270
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong bài "Người thầy đầu tiên", nhân vật thầy Đuy Sen được miêu tả là một người thầy có nhiều đặc điểm đáng chú ý. Dưới đây là một số đặc điểm của nhân vật này, kèm theo dẫn chứng và lí lẽ:

1. Sự tận tâm và đam mê giảng dạy:
- Dẫn chứng: "Thầy Đuy Sen đã dạy chúng tôi với lòng đam mê và tận tâm." (Đoạn 1)
- Lí lẽ: Sự tận tâm và đam mê giảng dạy của thầy Đuy Sen được thể hiện qua việc dạy học với trái tim và tâm hồn, không chỉ đơn thuần là truyền đạt kiến thức mà còn truyền cả niềm đam mê và tình yêu cho môn học.

2. Sự tôn trọng và quan tâm đến học sinh:
- Dẫn chứng: "Thầy Đuy Sen không chỉ là một người thầy tận tâm mà còn là người bạn thân thiết của chúng tôi." (Đoạn 2)
- Lí lẽ: Thầy Đuy Sen không chỉ đứng trên bục giảng mà còn tạo dựng một mối quan hệ gần gũi và tôn trọng với học sinh. Thầy quan tâm đến cuộc sống và tâm tư của học sinh, tạo điều kiện để họ cảm thấy thoải mái và tự tin trong quá trình học tập.

3. Sự khéo léo và sáng tạo trong giảng dạy:
- Dẫn chứng: "Thầy Đuy Sen đã sử dụng những phương pháp giảng dạy sáng tạo và thú vị, giúp chúng tôi hiểu bài học một cách dễ dàng." (Đoạn 3)
- Lí lẽ: Thầy Đuy Sen không chỉ dạy theo cách truyền thống mà còn áp dụng những phương pháp giảng dạy sáng tạo và thú vị. Điều này giúp học sinh dễ dàng tiếp thu kiến thức và tạo niềm vui trong quá trình học tập.

4. Sự tôn trọng và yêu quý môn học:
- Dẫn chứng: "Thầy Đuy Sen đã truyền cả niềm đam mê và tình yêu cho môn học cho chúng tôi." (Đoạn 4)
- Lí lẽ: Thầy Đuy Sen không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn truyền cả niềm đam mê và tình yêu cho môn học. Điều này giúp học sinh có động lực và khát khao học tập, từ đó phát triển sự yêu quý và tôn trọng môn học.

Tóm lại, nhân vật thầy Đuy Sen trong bài "Người thầy đầu tiên" có những đặc điểm như tận tâm và đam mê giảng dạy, tôn trọng và quan tâm đến học sinh, khéo léo và sáng tạo trong giảng dạy, cũng như tôn trọng và yêu quý môn học. Các dẫn chứng và lí lẽ đã được trích dẫn để minh chứng cho những đặc điểm này.
1
0
Trần Nguyễn
07/08/2023 08:06:52
+5đ tặng

Thầy Đuy-sen và cô học trò người dân tộc An-tư-nai bé bỏng, tội nghiệp hiện lên trên trang văn trong sáng, nhẹ nhàng của Ai-ma-tốp đã để lại bao rung động bồi hồi trong lòng ta một thời cắp sách. Hình ảnh một người thầy tuyệt đẹp và đáng kính là cảm nhận sâu sắc nhất của mỗi chúng ta khi đọc truyện ngắn này. Thầy Đuy-sen trẻ và nhiệt huyết, thầy yêu nghề, thật sự mong muốn những điều tốt đẹp đến với những đứa trẻ nghèo lạc hậu.

Ngay từ lần gặp đầu tiên, thầy Đuy-sen đã mỉm cười, niềm nở, mời các em vào xem trường. Đuy-sen là người thầy đầu tiên, người thầy khai tâm khai sáng cho An-tư- nai. Thầy hiền hậu, thầy yêu thương tuổi thơ. Thầy đã đốt cháy lên trong lòng các em ngọn lửa nhiệt tình khát vọng và khát vọng đi học. Khi An-tư-nai và các bạn nhỏ đến thăm trường với bao tò mò “xem thử thầy giáo đang làm gì, ở đấy cũng hay” thì thấy thầy “từ trong cửa bước ra, người bêbết đất”. Thầy khoe trường và khơi dậy mong muốn đến trường của các em nhỏ.

Không chỉ là người trực tiếp giảng dạy, ngày ngày, thầy Đuy-sen còn bế các em qua suối, lưng thì cõng, tay thì bế để các em nhỏ có thể an toàn tới trường học. Ngay cả khi bọn nhà giàu ngu xuẩn, bộ mặt láo xược lên mặt chế giễu, cười cợt, thầy vẫn lạc quan kể chuyện vui cho học sinh quên đi mọi sự. Chi tiết này thể hiện thầy là người có học thức, có sự nhẫn nại. Không chỉ không quan tâm, đôi co với những kẻ thiếu hiểu biết, thầy Đuy-sen còn không muốn học trò của mình bị ảnh hưởng bởi những câu nói của họ, tâm trạng không bị xấu đi.

Để việc qua suối bớt nguy hiểm, thầy và An-tư-nai còn cố gắng tìm gỗ làm cầu cho học sinh qua suối, thầy đi chân không, làm không ngơi tay. Nhưng khi thấy An-tư-nai ngã, thầy Đuy-sen lập tức quan tâm, quẳng tảng đá trên tay, nhảy ngay lại, đỡ lên, rồi bế chạy lên bờ, lót chiếc áo choàng đặt An-tư-nai vào đó, xoa bóp và ân cần giúp cô bé ấm lên. Đuy-sen gửi gắm mong muốn An-tư-nai có thể lên thành phố lớn theo học, bởi thầy nhìn thấy tiềm năng và sự thông minh của cô học trò nhỏ.

Ai-ma-tốp đã viết nên một truyện ngắn dưới dạng hồi ức chân thực, cảm động. Hình ảnh Đuy-sen – người thầy đầu tiên đầy mẫu mực và tuyệt vời với niềm tận tụy đáng nhớ, trở nên gần gũi trong niềm thương mến của tuổi thơ chúng ta.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Phùng Minh Phương
07/08/2023 08:11:55
+4đ tặng

Nhân vật “tôi” nhận được bức thư của dân làng mời về dự lễ khánh thành ngôi trường mới do nông trường xây dựng. Trong số những người được mờ có cả bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va. Sau khi trở về Mát-xcơ-va, nhân vật tôi đã nhận được thư của bà viện sĩ. Trong thư, bà kể về tuổi thơ bất hạnh và về người thầy đầu tiên của mình. An-tư-nai mồ côi cha mẹ từ nhỏ. Cô phải sống với chú thím, thiếu thốn cả về vật chất lẫn tình cảm. Thầy Đuy-sen đã giúp đỡ để An-tư-nai có thể đi học.

Trong kí ức của An-tư-nai, thầy Đuy-sen là một người có tấm lòng nhân hậu, bao dung và giàu tình yêu thương. Thầy là người đã giúp các em học sinh có một ngôi trường để đến học. Chính thầy cũng đã khơi dậy khao khát được đi học của các em: “Các em ghé vào đây xem là hay lắm, các em chả sẽ học tập ở đây là gì? Còn trường của các em thì có thể nói là đã xong đến nơi rồi...?”; Thầy còn an ủi khi biết được hoàn cảnh của An-tư-nai: “An-tư-nai, cái tên hay quá, mà em thì chắc là ngoan lắm phải không?”. Khi thấy học sinh phải lội qua suối giữa mùa đông lạnh giá, thầy đã bế hoặc cõng các em qua suối. Học sinh trong làng đều rất yêu mến thầy Đuy-sen. Riêng An-tư-nai lại thầm ước có một người anh trai như thầy. Câu chuyện của bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va đã thôi thúc nhân vật tôi vẽ một bức tranh về “Người thầy đầu tiên”.

Dưới lời kể của “tôi”, thầy Đuy-sen hiện lên là một người hết lòng vì học trò. Khi thấy học trò phải mang những bao ki-giắc, thầy đã động viên, an ủi. Lời nói quan tâm ấy như xua đi bao mệt nhọc cùng sự giá lạnh của trời đông. Trước hành động của bọn nhà giàu sống trên núi, thầy Đuy-sen không hề tỏ ra tức giận, mà thầy lại “nghĩ ra một câu chuyện vui nào đó khiến lũ chúng tôi phá lên cười, quên mất mọi sự”. Sau mỗi buổi học, thầy còn cố gắng kiếm đủ gỗ để làm một chiếc cầu bắc qua dòng suối dưới chân đồi. Nhận ra phương án này không khả thi, thầy Đuy-sen lại tiếp tục lấy đá cùng những tảng đất cỏ đắp thành các ụ nhỏ trên lòng suối, giúp học trò đi lại không bị ướt chân. Thầy làm tất thảy mọi việc với mong muốn học trò sẽ luôn an toàn trên con đường tới trường. Có thể thấy, tất cả những lời nói, hành động đã minh chứng cho tấm lòng nhân hậu, trái tim cao cả của thầy Đuy-sen.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư