Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết đoạn văn nói về nỗi nhớ của em với người thân ở quê

Viết đoạn văn nói về nỗi nhớ của em với người thân ở quê
 
2 trả lời
Hỏi chi tiết
651
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Nhớ quê hương là một cảm xúc không thể nào diễn tả hết bằng lời. Em luôn nhớ về những ngày thơ bé, khi cùng gia đình vui đùa trên cánh đồng xanh mướt, ngắm nhìn những cánh đồng lúa chín vàng rực rỡ. Nhớ về những buổi chiều dạo chơi trên con đường quê nhỏ, ngắm nhìn những ngôi nhà cổ kính và những hàng cây xanh mát bên đường.

Người thân ở quê luôn là những người mà em yêu thương và nhớ nhất. Em nhớ về bà nội, người đã dạy em những bài học quý giá về lòng nhân ái và tình yêu thương gia đình. Nhớ về ông nội, người đã truyền cho em những câu chuyện cổ tích và những bài học về truyền thống và văn hóa dân tộc. Nhớ về những người hàng xóm thân thiết, những người đã chia sẻ niềm vui và nỗi buồn cùng gia đình em.

Mỗi khi nhớ về quê hương, em cảm nhận được sự ấm áp và an lành trong trái tim. Những kỷ niệm đẹp ấy luôn là nguồn động lực để em vượt qua khó khăn và trở thành người mạnh mẽ hơn. Em nhớ về những bữa cơm gia đình ấm cúng, những trò chuyện vui vẻ và những tiếng cười rộn ràng. Nhớ về những buổi lễ hội sôi động, khi mọi người cùng nhau hòa mình vào không khí vui tươi và hân hoan.

Dù em đã xa quê hương để theo đuổi ước mơ của mình, nhưng nỗi nhớ về người thân và quê hương vẫn mãi trong em. Em luôn khao khát được trở về quê nhà, được ôm người thân trong vòng tay ấm áp. Quê hương là nơi em sinh ra và lớn lên, nơi gắn bó với những kỷ niệm đáng nhớ và tình yêu thương vô hạn.
1
0
Hồng Anh
15/09/2023 19:47:50
+5đ tặng

Bánh xe thời gian trôi thật nhanh làm sao. Thoáng cái, 5 năm đã trôi qua, giờ đây em đã chuẩn bị phải rời xa mái trường tiểu học thân yêu. Đến giờ, những kí ức về ngày đầu tiên em đi học, ngày đầu tiên bước vào đây vẫn còn nguyên vẹn. Thế mà, bây giờ đã là anh chị cả trong trường, là tấm gương để các em bé noi theo.

Cảm xúc khi sắp ra phải chia tay ngôi trường vô cùng hỗn độn. Em suy nghĩ rất nhiều về thầy cô, bạn bè… Việc không được gặp lại người thầy gắn bó cùng mình 5 năm học, khôn được nghe những bài giảng của thầy . Cảm giác ấy sao mà trống trải thế! Em vẫn còn nhớ những khoảnh khắc thầy cầm tay mình đưa từng nét chữ, ân cần chỉ bảo từng phép tính. Những ngày em ốm không đi học được, thầy qua tận nhà hỏi thăm, giảng bài cho em. Em cảm động không kìm được nước mắt ôm trầm lấy thầy, em nói nhớ thầy và các bạn quá,mong sớm khỏi để có thể đến lớp. Thầy đã an ủi, động viên và kể những câu chuyện làm em cười. Đến bao giờ, em mới có thể tìm được một người thầy như thế trong cuộc đời. Nhờ có thầy, mà em coi lớp học như nhà, thầy như cha, các bạn là anh em. Chúng ta yêu thương, đùm bọc nhau thực sự. Tình cảm tuy giản dị nhưng chân thành.

Còn các bạn, em nhớ nhất là các buổi hoạt động tập thể của lớp, đi tham quan hay tham gia văn nghệ của trường. Cả lớp cùng nhau làm việc, cùng vui chơi, đoàn kết vô cùng. Chi Đội lúc nào cùng giành giải xuất sắc, đó không thể là nỗ lực cá nhân, đó là sức mạnh của tinh thần đồng đội. Ở lớp, những giờ ra chơi cùng nhau nhảy dây, đá cầu, trốn tìm. Sao mà nhớ quá, còn bao lâu chúng ta được bên nhau như vậy nữa nhỉ? Nhanh quá, em vẫn còn muốn chơi với các bạn lâu hơn nữa, muốn cùng học với các bạn lâu hơn nữa.

Kết thúc kì học này, chúng ta sẽ chia tay, mỗi người một nơi. Có thể may mắn, một vài người sẽ học cùng lớp 6, nhưng còn đại gia đình của 5A1 của ta thì sẽ như thế nào? Ôi, khoảnh khắc chia ly thật không dám nghĩ đến. Trường lớp mới sẽ như thế nào khi ta không còn những người bạn thân thiết. Nhớ phấn trắng, nhớ bảng đen, nhớ cả bộ bàn ghế, nhớ bút máy, mực tím. Nhớ tất cả mọi thứ, thật không dễ dàng. Giờ đây, em muốn khóc òa lên như ngày đầu đi học, như lúc mẹ buông tay em ra và bảo em hãy tự mình bước đi.

Còn một chút thời gian, em muốn mình cố gắng để những ngày này thật vui vẻ cùng các bạn. Cùng mọi người làm ra những kỉ niệm thật khó quên, để sau này quay lại, mọi người vẫn cảm thấy hạnh phúc.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Dũng Pham
15/09/2023 19:50:41
+4đ tặng
Đi hết cuộc đời dài rộng này, chúng ta cũng không thể hiểu được hết công lao của mẹ cha. Bởi vậy, đã có biết bao sáng tác ra đời để ca ngợi công ơn trời bể ấy. Tác giả Thanh Thảo cũng viết về đề tài ấy, ngắn gọn nhưng đầy cảm xúc trong bài thơ Gặp lá cơm nếp. Bài thơ đã ghi lại cảm xúc của người con tình cờ nghĩ đến hương vị của mùi xôi và nhớ về mẹ. Tác giả đã xa nhà nhiều năm, thèm một bát xôi nếp mùa gặt và nhớ về mẹ cùng những hương vị yêu dấu của làng quê. Trong tâm hồn các anh, người mẹ là hình ảnh lớn lao nhất, đẹp đẽ nhất của quê hương. Với người lính, mẹ là suối nguồn của yêu thương, là ánh sáng diệu kì dõi theo con suốt cuộc đời. Câu thơ "Mẹ già và đất nước/ Chia đều nỗi nhớ thương" như cảm xúc òa khóc trong lòng nhân vật khi nghĩ về người mẹ tảo tần và đất nước bình dị. Mẹ đã chịu một đời lam lũ, hi sinh để dành cho con những điều đẹp đẽ nhất. Những câu thơ giản dị, ngắn gọn mà vời vợi nỗi nhớ thương. Bài thơ "Gặp lá cơm nếp" được viết lên từ nỗi nhớ, tình yêu mà nhà thơ dành cho mẹ. Bài thơ đã để lại nhiều cảm xúc trong lòng độc giả.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Tiếng Việt Lớp 3 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư