Tôi bắt đầu chơi trò chơi máy tính khi tôi bảy tuổi. Bố mẹ tôi không cho tôi
có một chiếc máy tính nên tôi thường đến nhà anh họ tôi và chơi game trên máy tính của anh ấy
khi bố và mẹ anh ấy đang làm việc. Bố mẹ tôi sẽ rất tức giận nếu họ
đã biết điều đó.
Anh họ Freddie của tôi đã chỉ cho tôi cách chơi những trò chơi mà những đứa trẻ lớn hơn thường chơi và anh ấy
nói rằng tôi giỏi hơn hầu hết những người bạn của anh ấy, những người hơn tôi ba tuổi.
Tôi định xin bố mẹ một lần nữa cho một chiếc máy tính nhưng ông bảo tôi hãy đợi một chiếc khác.
ít nhất là một năm.
B
Sau đó tôi bắt đầu học máy tính ở trường. Đó là lúc mọi thứ thay đổi. Tôi đã học được cách làm
chương trình và tôi bắt đầu tạo trò chơi của riêng mình với sự giúp đỡ của anh họ tôi. Từ lúc đó tôi đã biết rằng việc làm
trò chơi là tất cả những gì tôi muốn làm.
Đã lâu rồi tôi không nói gì với bố mẹ. Bố mẹ Freddie cũng không biết chúng tôi đang làm gì.
Rồi một buổi tối nọ, đó là ngày lễ phụ huynh ở trường tôi và giáo viên dạy máy tính của tôi nói với họ rằng tôi đã có một học sinh xuất sắc.
tương lai làm trò chơi máy tính.
Bây giờ tôi 20 tuổi và tôi đang tận hưởng cuộc sống sinh viên. Tôi đã bán một trò chơi cho một công ty máy tính nhỏ nhưng tôi không
bây giờ có nhiều thời gian để làm game vì sắp có rất nhiều bài kiểm tra. Tuy nhiên, hai công ty máy tính
đã nói rằng họ muốn nói chuyện với tôi ngay khi tôi rời trường đại học vì họ muốn tôi vào đội của họ.