Thơ là một hình thức nghệ thuật đặc biệt, có khả năng truyền tải tình cảm và ý nghĩa sâu sắc của tác giả thông qua ngôn ngữ và hình ảnh. Trong bài thơ "Mẹ ta trả nhớ về không" của Đỗ Trung Quân, nội dung và nghệ thuật được kết hợp một cách tinh tế và đặc sắc, tạo nên một tác phẩm đáng để ngưỡng mộ.
Về nội dung, bài thơ "Mẹ ta trả nhớ về không" mang đến cho người đọc một cái nhìn sâu sắc về tình mẫu tử và sự nhớ nhung về người mẹ đã mất. Tác giả sử dụng ngôn ngữ tình cảm và hình ảnh tươi sáng để miêu tả những kỷ niệm và hình ảnh về mẹ. Những câu thơ như "Mẹ ta trả nhớ về không/ Mẹ ta trả nhớ về không/ Mẹ ta trả nhớ về không/ Mẹ ta trả nhớ về không" được lặp đi lặp lại, tạo nên một giai điệu nhẹ nhàng và lắng đọng, như một lời thề thương yêu mãi mãi không thể quên.
Ngoài ra, nghệ thuật trong bài thơ này còn được thể hiện qua việc sử dụng các hình ảnh và từ ngữ tinh tế. Tác giả sử dụng những từ ngữ như "trả nhớ", "trả lại", "trả về", tạo nên một cảm giác như mẹ đã trở về và truyền lại những kỷ niệm đẹp cho con. Hình ảnh của mẹ được miêu tả như "một bông hoa trắng", "một ánh sáng trong mắt", tạo nên một hình ảnh tươi sáng và trong sáng, thể hiện tình yêu và sự hiện diện mãi mãi của mẹ trong tâm trí con.
Bên cạnh đó, bài thơ còn sử dụng các phép tu từ và âm điệu để tạo nên một giai điệu du dương và nhẹ nhàng. Sự lặp lại của những câu thơ, những từ ngữ như "trả nhớ", "trả lại" tạo nên một nhịp điệu đều đặn và nhẹ nhàng, giúp tăng cường cảm xúc và sự chân thành trong tình cảm của tác giả.
Tổng kết, bài thơ "Mẹ ta trả nhớ về không" của Đỗ Trung Quân là một tác phẩm đặc sắc về nội dung và nghệ thuật. Tác giả đã thành công trong việc truyền tải tình cảm và ý nghĩa sâu sắc của mẹ và tình mẫu tử thông qua ngôn ngữ và hình ảnh tinh tế. Bài thơ này là một lời tri ân và tưởng nhớ đáng để ngưỡng mộ và suy ngẫm.