Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể lại một kỉ niệm sâu sắc của em với thầy cô bạn bè khi học ở trường tiểu học

Kể lại một kỉ niệm sâu sắc của em với thầy cô bạn bè khi học ở  trường tiểu học
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
671
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Một kỉ niệm sâu sắc của tôi khi học ở trường tiểu học là khi thầy cô và bạn bè tổ chức một buổi dã ngoại tại một công viên gần trường.

Buổi dã ngoại diễn ra vào một ngày cuối tuần, khi trời nắng đẹp và mát mẻ. Tất cả học sinh trong lớp đều háo hức và vui mừng khi được đi chơi cùng nhau. Chúng tôi đã được phân thành các nhóm nhỏ và mỗi nhóm có một giáo viên hướng dẫn.

Trong buổi dã ngoại, chúng tôi tham gia vào nhiều hoạt động thú vị. Đầu tiên, chúng tôi đã có một trò chơi đố vui để làm quen với nhau và tạo sự gắn kết giữa các thành viên trong nhóm. Sau đó, chúng tôi đã tham gia vào các trò chơi như kéo co, chạy nước rút và nhảy dây. Mỗi trò chơi đều mang đến những tiếng cười và niềm vui không thể nào quên.

Sau khi chơi đùa và vui chơi, chúng tôi đã cùng nhau thưởng thức một bữa trưa ngoài trời. Mỗi nhóm đã mang theo đồ ăn và đồ uống để chia sẻ với nhau. Chúng tôi đã ngồi lại, trò chuyện và cười đùa với nhau trong không khí vui tươi và ấm áp.

Sau bữa trưa, chúng tôi đã có một buổi thể dục ngoài trời. Giáo viên đã dạy chúng tôi các bài tập và trò chơi thể thao như đá bóng, chạy nước rút và nhảy dây. Mọi người đều tham gia tích cực và tận hưởng từng phút giây của buổi tập thể dục này.

Cuối cùng, chúng tôi đã có một buổi hát karaoke ngoài trời. Mỗi nhóm đã chuẩn bị một bài hát và biểu diễn trước toàn bộ lớp. Mọi người đã cùng nhau hát và nhảy theo những giai điệu vui nhộn, tạo nên một không gian âm nhạc thật sôi động.

Buổi dã ngoại kết thúc với những tràng pháo tay và nụ cười trên môi của tất cả mọi người. Chúng tôi đã tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ và gắn kết với nhau. Buổi dã ngoại không chỉ giúp chúng tôi thư giãn và vui chơi mà còn tạo ra một môi trường học tập và giao lưu tốt hơn trong lớp học.
2
1
Tr Hải
15/11/2023 21:02:55
+5đ tặng

Trong suốt những năm tháng học dưới mái trường mến yêu, người mà em kính mến nhất đó là cô Thanh. Đó là người đã mang lại cho em những tình cảm cao quý của một người cô giáo đối với học sinh.

Em còn nhớ rõ, năm em học lớp hai, ngày đầu tiên cô Thanh bước vào lớp với dáng vẻ rất hiền hậu. Cô còn trẻ lắm, dáng cô thanh mảnh, nhỏ nhắn và rất dễ thương. Cô rất thương yêu học sinh. Ngày nắng cũng như ngày mưa, cô chưa bao giờ đi dạy trễ hoặc nghỉ dạy ngày nào. Cô luôn dịu dàng với học sinh nhưng rất nghiêm túc trong giảng dạy. Những giờ ra chơi, nếu có bạn nào không hiểu bài, cô ân cần ở lại lớp giảng cho từng bạn. Những bạn nam hay đùa nghịch, phá phách cô nhẹ nhàng nhắc nhở. Cô thường lấy những mẩu chuyện vui, có ích để giáo dục chúng em. Bạn nào có lỗi cô chỉ khuyên răn chứ không hề la mắng. Còn bạn nào học yếu cô luôn quan tâm đặc biệt để bạn ấy tiến bộ hơn. Vì thế chúng em ai cũng yêu quý cô, xem cô như người mẹ thứ hai của mình.

Em còn nhớ có một hôm, khi học xong tiết cuối bỗng nhiên em bị sốt, người nóng ran. Cô đã không ngại đường xa chở em về nhà, báo cho mẹ em biết bệnh tình của em. Sau đó em nghỉ học mấy ngày để bình phục do bị sốt siêu vi. Dù không đi học những bữa nào cô cũng đến thăm em và phân công các bạn thay phiên chép bài cho em. Chỗ nào em không hiểu cô sẽ giảng lại tường tận. Bạn nào có hoàn cảnh gia đình khó khăn cô cũng giúp đỡ, có khi còn đóng tiền học phí dùm cho một bạn trong lớp có hoàn cảnh mồ côi ba mẹ ở với bà ngoại. Trong lớp ai cũng quý mến cô, ngày Nhà giáo Việt Nam chúng em tặng quà cho cô cô chỉ cười bảo: "Món quà quý nhất với cô đó là kết quả học tập thật giỏi của các em đó!" Ngoài việc dạy kiến thức ở trường, cô còn dạy cho chúng em kĩ năng múa hát.

Giờ đây, tuy đã xa cô nhưng em vẫn nhớ mãi từng nụ cười, ánh mắt, giọng nói dịu dàng của cô. Cô đã truyền cho em một tấm lòng nhân hậu, dạy em biết cách yêu thương và quan tâm đến mọi người, tin yêu cuộc đời. Em tự hứa với lòng sẽ học thật giỏi để cho cô vui lòng, trở thành con ngoan, trò giỏi và một người có ích cho xã hội. Cô là tấm gương sáng để học sinh chúng em noi theo.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
3
2
Nguyễn Ngọc linh
15/11/2023 21:04:52
+4đ tặng

Khi còn học dưới mái trường Tiểu học Thành Công B, em có rất nhiều kỉ niệm với thầy cô, bạn bè. Đặc biệt là kỉ niệm với cô Đào - giáo viên chủ nhiệm năm lớp 4 khiến em không thể nào quên.

Em nhớ như in buổi chiều ngày hôm đó, khi em đang học bài thì bụng bị đau. Một cơn đau dữ dội khiến mặt em tái mét, người ướt đẫm mồ hôi. Lúc ấy, cô giáo đang kiểm tra bài của các bạn nên không để ý. Thấy vậy, bạn An ngồi cạnh liền giúp em gọi cô. Biết được tình huống nguy cấp xảy ra, cô liền chạy đến hỏi han rồi mau chóng bế em xuống phòng y tế của trường. Mặc dù đã được cô y tế cho uống thuốc và theo dõi nhưng cơn đau vẫn không có dấu hiệu thuyên giảm. Cô Đào gọi cho bố mẹ, sau đó, đưa em vào viện. Trên quãng đường đi đến bệnh viện, cô liên tục động viên em. Đến nơi, các bác sĩ đưa em vào khám. Họ chẩn đoán em bị viêm ruột thừa, cần phải mổ gấp. Nghe thấy vậy, em vô cùng hoảng sợ, lo lắng. Nhìn vẻ tội nghiệp trên khuôn mặt em, cô tiến đến, nhỏ nhẹ an ủi, vỗ về. Cuối cùng, bố mẹ em cũng đến và làm thủ tục nhập viện cho em. Tỉnh dậy sau ca mổ, em được bác sĩ yêu cầu nằm viện 5 ngày để tiện theo dõi. Em rất buồn vì không thể đến lớp cùng các bạn. Tối hôm đó, cô giáo đã đến thăm em. Cô mang rất nhiều loại hoa quả, sữa mà em yêu thích. Cô khuyên em nên cố gắng bình phục, giữ gìn sức khỏe. Cô còn kể những câu chuyện ở lớp và nói rằng các bạn rất lo lắng cho em. Cuối cùng, sau nhiều ngày nằm viện, em cũng được về nhà. Thời gian ốm kéo dài khiến em không thể bắt nhịp với các bạn. Ngày quay trở lại lớp, em gặp rất nhiều khó khăn khi hoàn thành bài vở. Biết được điều đó, cô luôn cố gắng tạo điều kiện, giúp đỡ em. Tình cảm của cô giúp em vượt qua được rào cản và nhanh chóng tiếp thu được kiến thức. Em rất xúc động và trân trọng những gì cô đã làm cho em.


Mặc dù không còn học ở trường nữa, nhưng em vẫn luôn nhớ đến nụ cười hiền hậu và trái tim ấm áp của cô. Em mong cô sẽ luôn mạnh khỏe để dìu dắt các thế hệ học sinh đến bến bờ tri thức.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
Gửi câu hỏi
×