Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Một chiếc bàn ghế than phiền với một chiếc ghế hỏng Em hãy tưởng tượng rồi kể lại cuộc trò chuyện đó

một chiếc bàn ghế than phiền với một chiếc ghế hỏng Em hãy tưởng tượng rồi kể lại cuộc trò chuyện đó.
CHO MÌNH BÀI THAM KHẢO CŨNG ĐC NHA
 
2 trả lời
Hỏi chi tiết
231
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Một ngày nọ, trong một căn phòng nhỏ, có một chiếc bàn ghế đang than phiền với một chiếc ghế hỏng. Chiếc bàn ghế, với bề ngoài đẹp và hoàn hảo, luôn tự hào về sự hoàn thiện của mình. Trong khi đó, chiếc ghế hỏng, với các chỗ trống và vết nứt trên bề mặt, luôn cảm thấy tự ti và không tự tin.

Một ngày nọ, khi căn phòng trở nên yên tĩnh, chiếc bàn ghế không thể chịu đựng nổi nữa và bắt đầu nói chuyện với chiếc ghế hỏng. "Ôi, chiếc ghế hỏng ơi, tại sao em lại không thể giữ được sự hoàn hảo như tôi? Tôi luôn tự hào về sự đẹp đẽ và chất lượng của mình, trong khi em chỉ là một chiếc ghế hỏng."

Chiếc ghế hỏng lắng nghe và sau đó trả lời, "Thật đáng tiếc là tôi không thể giữ được sự hoàn hảo như bạn. Nhưng hãy nhìn xung quanh, bạn có thấy không? Những vết nứt và chỗ trống trên bề mặt của tôi chứa đựng những kỷ niệm và câu chuyện đáng nhớ. Những vết nứt này là dấu hiệu của thời gian và sự trải nghiệm. Chúng là những dấu chân của những người đã ngồi trên tôi, những câu chuyện đã được kể và những kỷ niệm đã được tạo ra."

Chiếc bàn ghế ngạc nhiên và hỏi, "Nhưng tại sao bạn không cảm thấy tự ti với những vết nứt và chỗ trống đó?"

Chiếc ghế hỏng trả lời, "Bởi vì những vết nứt và chỗ trống này là những phần của tôi, chúng tạo nên cái tôi đặc biệt và khác biệt. Chúng là những điểm nhấn của sự độc đáo và cá nhân. Tôi không cần phải giống như bất kỳ ai khác, tôi chỉ cần là chính mình."

Chiếc bàn ghế suy nghĩ một lúc và sau đó nói, "Bạn có đúng đấy. Những vết nứt và chỗ trống không phải là điều tồi tệ, mà chúng là những phần của chúng ta. Chúng tạo nên sự độc đáo và cá nhân của chúng ta. Từ giờ, tôi sẽ không còn than phiền về sự hoàn hảo nữa, mà sẽ tận hưởng những khoảnh khắc và câu chuyện mà chúng ta tạo ra cùng nhau."

Từ đó, chiếc bàn ghế và chiếc ghế hỏng trở thành bạn đồng hành và cùng nhau tạo ra nhiều kỷ niệm và câu chuyện đáng nhớ. Chúng đã hiểu rằng sự hoàn hảo không phải là điều quan trọng nhất, mà những trải nghiệm và kỷ niệm là những điều quý giá nhất trong cuộc sống.
2
0
Hồng Anh
26/11/2023 15:19:30
+5đ tặng

Tiếng trống trường điểm hồi kết thúc buổi học, những cô cậu học sinh ùa ùa chạy ra về như một đàn kiến vỡ tổ. Cô giáo bước ra cuối cùng vì thu dọn sách vở trên bàn. Người cuối cùng trong lớp học cũng bước ra khỏi rồi. Chú bảo vệ đi qua nhưng lại chẳng thèm ghé vào thăm lớp cứ thế chú ấy đóng cửa lại. Chiếc bàn gãy chân phía cuối lớp học buồn phiên kêu than khi chẳng có một cô cậu học trò nào kê sách vở lên mình học. Một chiếc ghế hỏng vất xó lớp nghe thấy vậy cũng vọng lại than phiền cùng chiếc bàn.

Bàn nhìn ghế mà rằng: “Sinh ra là vật dụng để cho con người dùng, đó là chức năng là lẽ sống của tôi. Thế mà nay chẳng ai thèm để ý coi tôi như đồ bỏ đi. Cũng chỉ tại lũ mọt đáng ghét đã ăn hỏng một cái chân của tôi. Bàn có ba chân giờ không ai thèm để ý đến.

Tôi thà bị đốt thành tro còn hơn là sống trong cảnh như thế này”. Chiếc ghế hỏng cuối lớp như hiểu được tâm tình của chiếc bàn gãy chân, nó nói rằng: “Tôi hiểu tâm trạng của anh như thế nào vì tôi cũng là đồ bỏ đi mà. Trước đây tôi cũng giúp ích nhiều cho con người lắm chứ, khi mới sinh ra tôi là một chiếc ghế đẹp, đủ cao để cho học sinh ngồi học tập một cách thoải mái. Sau một thời gian cũ kĩ đi, một cậu học sinh to béo ngồi lên tôi thế là tiêu đời tôi đến bây giờ. Tôi cứ tưởng rằng mình sẽ được cứu chữa và sẽ lại được sử dụng như bình thường nhưng ai ngờ họ vất tôi lăn lóc như thế này đây”. Chiếc bàn nhìn xa xăm chẳng nói năng gì, một lúc sau cũng cất tiếng: “Có phải chúng ta đều là đồ bỏ đi rồi không? Vậy tại sao họ không đốt chúng ta đi mà để đây chi cho trật lớp, nhìn những bàn ghế lành lặn được con người sử dụng mà tôi lại buồn”.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
+4đ tặng

   Ông mặt trời từ từ thức dậy sau những đám mây bồng bềnh kia. Những ánh nắng chói chang thi nhau chiếu xuống trần gian. Một buổi sáng với đầy niềm vui và sức sống. Hôm nay đến phiên tổ em trực nhật nên em phải đến trường sớm. Em liền vội đến trường. Đi trên hành lang tầng 2, em bỗng nghe thấy tiếng thì thầm của ai đó. Càng đến gần lớp học của em, tiếng thì thầm lại càng rõ. Rồi tình cờ em đã nghe được cuộc tâm sự của chiếc ghế gãy với chiếc bàn.

 Đầu tiên chị ghế nói với giọng đầy nghẹn ngào:

- Sao đời tôi lại khổ vậy trời! Trước kia tôi là một chiếc ghế rất đẹp , bao bọc là một màu sơn bóng loáng và mùi gỗ thơm phức vậy mà bây giờ ...

 Bàn an ủi:

- Thôi ghế ơi , đừng buồn nữa, hãy kiềm chế cảm xúc của cậu lại.

 Ghế bắt đầu kể:

- Ngày ấy tôi còn là một chiếc ghế vô cùng mới và đẹp. Hai ngày sau khi được làm ra, tôi được chuyển đến trường học này. Được sống ở đây tôi vui lắm! Và niềm vui của tôi chính là được giúp các bạn học sinh học tập thật tốt. Vậy mà hôm trước chiếc chân yêu quý của tôi đã bị mấy cậu học trò nghịch ngợm làm gãy mất. Nếu tôi mà mất một chân thì tôi sẽ phải vào cái nhà kho tối tăm ấy, làm bạn với lũ gián, tôi không muốn đâu, hu hu....

 Bạn nói với giọng đầy cảm thông:

- Số phận đã như thế rồi, cậu hãy chờ bác thợ mộc đến và cứu lấy cái chân của cậu thôi!

 Ghế than vãn:

- Chờ, chờ cho đến khi nào hả bàn? Có ai quan tâm tới tôi đâu. Nếu các bạn học sinh mà quan tâm đến tôi thì họ đã không bao giờ để tôi nằm quằn quại trong đau đớn thế này rồi!

 Chiếc bàn nói tiếp:

- Nghe cậu nói vậy tôi cũng không biết đời tôi sẽ ra sao! Có thể là ngày mai, ngày mốt hay ngày kia, tôi cũng có thể nằm quằn quại trong đau đớn như cậu vậy. Cứ nghĩ đến là lòng tôi lại thấy bất an.

 Chiếc ghế tiếp lời sau một hồi im lặng:

- Còn có thể nói gì được nữa. Số phận đã an bài chúng ta phải như thế, không ai trong chúng ta có thể thay đổi được nữa!

 Rồi tiếng học sinh nói chuyện ngày một lớn dần đã lấn át cả tiếng nói chuyện của bàn và ghế. Em chợt nghĩ lại , chiếc bàn và chiếc ghế là những vật vô tri vô giác mà còn biết tâm sự về cuộc đời, biết đau đớn thử hỏi những người làm gãy chân của chiếc ghế , những người đó có tâm hồn mà có hiểu được nỗi đau của mình gây ra cho những đồ vật xung quanh.

 Qua cuộc nói chuyện của bạn và ghế em mới hiểu được rằng không chỉ có con người mà đồ vật cũng biết tổn thương về mặt thể xác và tinh thần. Vì thế chúng ta hãy biết yêu thương và giữ gìn, bảo vệ những đồ vật xung quanh mình.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 6 mới nhất
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư