Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Trong cuộc sống những người thân yêu luôn dành cho em những điều tốt đẹp nhất

Trong cuộc sống những người thân yêu luôn dành cho em những điều tốt đẹp nhất Em hãy kể lại một trải nghiệm sâu sắc của mình với người thân ông bà cha mẹ để thể hiện sự trân trọng tình cảm ấy (làm bài để cô giáo khỏi bất trà mạng nhện)
1 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
238
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Một trải nghiệm sâu sắc của em với người thân là khi em còn nhỏ, em đã có một chuyến đi cùng ông bà và cha mẹ đến một vùng quê xa xôi. Đó là lần đầu tiên em được trải nghiệm cuộc sống nông thôn và được gắn kết với tổ tiên của mình.

Trong chuyến đi đó, em được ông bà kể về những câu chuyện thú vị về thời trẻ của họ, về những khó khăn mà họ đã trải qua để xây dựng cuộc sống hiện tại. Em nghe ông bà kể với lòng trân trọng và cảm nhận được sự khó khăn và đau khổ mà họ đã trải qua. Những câu chuyện đó đã giúp em hiểu rõ hơn về nguồn gốc của mình và đánh thức trong em sự tự hào về gia đình.

Trong suốt chuyến đi, em cảm nhận được tình yêu thương và sự quan tâm của ông bà và cha mẹ. Họ luôn chăm sóc, bảo vệ và dành thời gian để chia sẻ những giá trị gia đình với em. Em được họ dạy những kỹ năng sống cần thiết, như cách trồng cây, nuôi gia súc và làm việc nhóm. Những kỹ năng này không chỉ giúp em tự lập hơn mà còn giúp em hiểu rõ hơn về công việc và sự cần cù, kiên nhẫn để đạt được thành công.

Ngoài ra, em cũng được hòa mình vào cuộc sống đồng bào, tham gia vào các hoạt động như làm đồ handmade, chơi trò chơi dân gian và tham gia lễ hội. Em cảm nhận được sự ấm áp và niềm vui từ những người dân địa phương, và cảm thấy tự hào vì được là một phần của cộng đồng này.

Chuyến đi đó đã để lại trong em những kỷ niệm đáng nhớ và trái tim tràn đầy tình yêu thương và biết ơn đối với ông bà và cha mẹ. Em hiểu rằng những người thân yêu luôn dành cho em những điều tốt đẹp nhất và luôn muốn em có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Em sẽ luôn trân trọng tình cảm ấy và cố gắng trở thành người con tốt để làm họ tự hào.
2
1
Yến Nguyễn
13/12/2023 21:09:30
+5đ tặng

Mỗi lần về quê thăm ông bà ngoại, tôi đều có những trải nghiệm thật đáng nhớ. Vùng quê thanh bình đem đến nhiều điều tuyệt vời và thú vị.

Đó có thể là những buổi sáng thức dậy thật sớm để cùng ông đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận hương thơm của bông lúa mới. Đó là những bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chan chứa tình yêu thương của bà. Đó là những buổi chiều cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá ngoài đồng. Thật nhiều kỉ niệm đẹp đẽ nhưng có lẽ có một kỉ niệm mà tôi vẫn còn nhớ mãi cho đến bây giờ.

Đó là kỉ niệm xảy ra vào lúc tôi mười tuổi. Tôi và anh Hoàng - anh trai của tôi rủ nhau đi câu cá. Hai anh em tôi ngồi câu cá được một lúc thì nghe thấy tiếng hò reo sôi nổi. Phía đằng xa là một nhóm học sinh đang thi bơi lội. Chúng tôi chạy đến chỗ cuộc thi diễn ra. Thì ra là nhóm bạn hàng xóm tôi mới quen hôm trước. Tôi cảm thấy rất thích thú, liền đề nghị được tham gia. Tôi liền rủ anh Hoàng nhưng anh lại từ chối. Tôi biết vì sao anh Hoàng từ chối tham gia. Trước đây, anh từng đạt giải Nhất cuộc thi bơi của thành phố. Anh rất yêu thích bơi lội. Bạn bè, người thân đều nói anh có tài năng. Nhưng vì một sự cố, anh đã từ bỏ ước mơ của mình. Điều đó đã khiến tôi cảm thấy rất buồn...

Nhóm thi đấu của chúng tôi gồm có năm người. Trọng tài là Tuấn - người bạn hàng xóm thân thiết nhất của tôi. Sau khi trọng thổi còi bắt đầu hiệp đấu. Hai tuyển thủ từ tư thế chuẩn bị đã nhanh chóng vào cuộc đua. Tiếng hô hào, cổ vũ vang vọng khắp con sông. Các đối thủ ngang sức ngang tài, không ai chịu kém ai vẫn đang bơi song song nhau. Tôi cố gắng bơi hết sức. Bỗng nhiên tôi cảm thấy chân bên trái của mình bị tê. Tôi bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Tôi nghe thấy có tiếng ai hoảng hốt kêu lên: “Hình như thằng Lâm bị chuột rút rồi”.

Tôi vùng vẫy trong nước. Nhưng không thể bơi tiếp. Không biết bản thân đã uống biết bao nhiêu là nước. Trong lúc mê man, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc: “Lâm ơi, em ơi! Mau tỉnh lại đi em!”. Cho đến khi tỉnh táo thì tôi đã thấy anh Hoàng trước mặt mình. Khuôn mặt của anh đầy lo lắng. Hình như chính anh Hoàng là người đã cứu tôi.

Tôi dần dần tỉnh lại. Tôi thấy mọi người xung quanh đều thở phào nhẹ nhõm. Có tiếng nói cất lên: “Anh Hoàng tài thật, ở khoảng cách xa như vậy mà đã cứu được Lâm một cách thần kỳ!”. Có tiếng hưởng ứng: “Đúng vậy!”, “Đúng vậy!”... Tôi mỉm cười, lòng đầy tự hào rồi nhìn anh Hoàng, khẽ nói: “Cảm ơn anh!”.

Nhờ có trải nghiệm ngày hôm đó, tình cảm của hai anh em càng trở nên thắm thiết. Không chỉ vậy, anh Hoàng còn quay trở lại tập luyện để chuẩn bị cho cuộc thi bơi dành cho thiếu niên sắp diễn ra. Một trải nghiệm nhỏ nhưng đem đến cho anh em tôi thật nhiều điều tốt đẹp.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×